Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

| 1 |

- Thượng -

*Tầm Vũ Ca: Khúc hát tìm mưa.

"Michizou Michizou, xem này, đây là cá Mao Tiên phải không?"

Thiếu nữ hưng phấn như đứa trẻ lần đầu đi chơi, khi thì kéo tay người yêu áp vào lớp kính thuỷ cung lành lạnh, khi lại sờ đông sờ tây, ánh mắt sáng ngời.

Vẻ mặt chàng trai có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng thuận theo cô nơi nơi chạy loạn.

"Này này, từ từ thôi kẻo mệt đấy."

Cô nàng mặt mũi đỏ ửng, tinh thần rõ là hăng hái. Nghe người yêu nhắc nhở, lại quay đầu cười thật ngọt.

Mười ngón tay đan vào nhau, từ đầu tới cuối vẫn nắm chặt không buông.

"Michizou, hôm nay vui thật!"

Tachihara cũng cười.

Dành ngày nghỉ hiếm hoi ở thuỷ cung xinh đẹp, không súng ống, không nhiệm vụ, không máu tươi. Dường như những tàn tro xám xịt của Yokohama đều bị ngăn cách khỏi thực tại đẹp đẽ.

Cả hai dừng chân giữa đường hầm lát kính trong suốt, tựa hồ thực sự chạm đến đáy đại dương. Ánh sáng soi qua tầng nước thẳm, in xuống đất những tụ quang dập dìu, phủ lên người con gái những ôn nhu thuần thiện.

...Thoạt trông như một ảo ảnh hư vô.

Bàn tay chàng trai vô thức siết chặt.

Dường như cảm nhận được tâm trạng của anh thay đổi, cô ấy dời mắt sang, hỏi:

"Michizou? Anh ổn không?"

"Ừ." Tachihara đáp, rồi bất chợt tiến lên một bước thu hẹp khoảng cách, khiến người con gái phía trước như tựa sát vào lòng anh.

Không kịp phòng bị, quả nhiên cô nàng luống cuống tay chân, nhất thời quên luôn cả đàn cá bơi lội vui mắt. Tachihara giấu đi vành tai đỏ ửng, ra vẻ trấn định chỉ ra xa:

"Kia là cá mập vi trắng kìa."

Chỉ một câu này đã phân tán thành công lực chú ý của Kimiko. Cô thiếu nữ áp sát mặt kính, hai mắt mở to để ngắm kĩ thứ sinh vật hung tàn bậc nhất biển khơi. "Đúng là cá mập vi trắng này. Đẹp thật."

"Đẹp ư?"

"Đẹp." Cô ấy gật đầu khẳng định, ánh mắt lưu luyến nhìn theo bóng hung thần đại dương bơi qua vùng nước thẳm: "Có thể là, sức quyến rũ của những thứ chết người chăng? Không biết nữa. Em dễ bị thu hút bởi những điều nguy hiểm."

Lời ấy khiến Tachihara khẽ nhíu mày.

Dễ bị thu hút bởi những điều nguy hiểm?

...Rõ là thế.

Nếu không, giữa thành phố triệu dân rộng lớn, sao cô lại yêu đúng phải một quân cảnh đặc nhiệm, kiêm cả gián điệp Mafia?

Tachihara Michizou nhìn sườn mặt nghiêng nhu hoà của người con gái. Sống ở một nơi như Yokohama, mà tính tình lại đơn giản và thiếu cẩn trọng đến thế, thật khó để người ta yên lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top