Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Akutagawa Ryuunosuke (Vĩnh viễn không biết tới)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một người anh trai vĩnh viễn chẳng thể biết tới tôi.

Đôi khi em nghĩ rằng bản thân thật quá bé nhỏ, tỉ như em vẫn đang rơi trong vô số hạt mưa khác. Từng cái chạm của em trên nền trời bỗng trở nên nhẹ phớt tựa cơn gió lãng du. Em thu hồi mọi cảm xúc đã và đang bóp nghẹt mình từng ngày.

Em lén lút, hèn mọn, cô độc với dung nhan bị hủy hoại sau từng tháng năm ròng rã tìm về ánh sáng.

Em đeo lên chiếc mặt nạ giúp che đậy trái tim mình.

"Tại sao nhóc luôn đeo nó thế."

Chuuya tò mò hỏi cô gái vừa mới gia nhập Mafia cảng cách đây không lâu, thì bởi em luôn khép mình lại như những nụ hoa chẳng bao giờ định nở. Em lắc đầu giọng nói ồm ồm xuyên qua khe hở, đúng vậy sẽ chẳng có ai nghĩ em là con gái nếu chỉ nghe thoáng qua mỗi âm điệu thô kệch kia.

"Vì tôi cần nó thưa anh."

Vì đứa trẻ ấy sẽ được ở bên gia đình của nó một cách âm thầm và lặng lẽ không khác gì hơi thở kề sát bên vai. Vì nó sẽ chẳng làm phiền ai cả.

Ngày mưa nữa lại đến T/b lặng lẽ đứng chờ Akutagawa rồi vật vã theo chân hắn, hôm nay như cũ thôi hắn ta đi săn vài thứ.

Suốt quãng đường Akutagawa không ngừng tàn sát, dân thường lẫn tội phạm. Tất cả cũng chỉ vì hai chữ chướng mắt, dù nhiều năm về trước hắn ta từng rất điềm tĩnh. Em khẽ thở dài khi bản thân bước chân vào kho chứa vũ khí của kẻ địch, cũng tại nơi đó em mãi mãi không thể bước ra. Akutagawa chẳng ngại bỏ rơi em, chẳng có lấy tí ngại ngần hay nghĩ ngợi.

Giữa tiếng súng đạn. Giữa đêm đen chôn vùi cái cơ thể tàn tạ.

Em bật khóc nhẹ nhàng.

Ba ngày sau hắn tình cờ lướt qua cỗ quan tài ấy. Akutagawa khựng lại.

"Tại cậu cả đấy dù gì cũng là người của chúng ta."

Chuuya khó chịu lườm hắn.

"..."

"Mặt nạ? Định thiêu chung sao?"

"Cô bé không thích mà, nếu động tay động chân thì khó coi lắm."

Vì em tuyệt đối không muốn trở nên xấu xí đâu, nhất là trong mắt hai người.

Gin, Akutagawa.

Vĩnh viễn không thể ..

Ngày mưa lại đến nữa.

"Anh có biết không tiền bối? Ngày mưa dễ chịu lắm nếu em được uống trà xanh. Ừm thêm tý hạt dẻ nhá?"

Nhớ rằng năm xưa em đã nói.

"Anh hai ơi? Ngày mưa dễ chịu lắm nếu em được uống trà xanh. Ừm thêm tý hạt dẻ, mua cho em đi mà!"

Hắn có linh cảm khác lạ, lồng ngực hắn đau đớn nhói lên. Nhưng đến lúc kịp nhận ra đứa trẻ năm ấy hắn hết lòng bảo vệ đã trở thành đống tro tàn. Đứa trẻ năm ấy khiến hắn phải day dứt sống qua ngày. Nay mai không còn ấm áp tựa mặt trời rực rỡ với nụ cười nhạt phai.

Bây giờ anh đã biết rồi.

Làm
Ơn
Hãy
Trở
Về

.
.
.

Fic siêu ngắn nhẹ nhàng để thông báo Vịt chưa Drop bộ này.

I Love You.

( ՞ਊ ՞)




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top