Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Dark

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại thêm một đêm tôi mất ngủ...

Dù chỉ là trong mơ thì tôi vẫn luôn luôn khao khác được nắm lấy bàn tay đó, cảm nhận hơi ấm từ em... Nhưng lần nào cũng vậy, người cứ như làn khói mờ ảo, nhập nhoè rồi biết mất.

Em...
Bước đến bên tôi tựa như ánh mặt trời , chiếu sáng tôi khỏi bóng tối bần hèn .
Em...
Người tô màu cho cuộc đời tôi thêm rực rỡ.
Cũng chính em...
Đã cướp đi con tim lần đầu biết yêu của tôi.

Giờ người xa rồi... Xa lắm rồi . Tôi biết có hỏi tại sao bao nhiêu ngàn lần thì cũng vô ích. Người đã muốn đi thì chẳng thể giữ. Không buộc được đành buông.

Đón ngày mới vs niềm đau và thương nhớ. Gian bếp ngày là nơi mỗi sáng tôi đều thấy em, không gian quen thuộc vẫn thế chỉ là thiếu đi hình bóng thân thương của người.

Mệt mỏi lấy lon bia trong tủ lạnh, tôi bước ra phòng khách , bật ti vi lên rồi nhâm nhi thứ nước đắng nhẵn, cay xè này. Tôi nhớ những món ăn mà em hay nấu , nhớ dáng người ngỏ nhắn đáng yêu, nhớ chiếc hôn rục rè mềm mại. Tôi thật sự nhớ chúng ... Tôi nhớ em!

Đang ngắm Tv một cách vô hồn thì tôi nghe tiếng điên thoại .

- " Tao nghe. "

- " Jungkook, mày đến đường XXXX mau. Bang chúng ta sảy ra chuyện rồi! "

- " Đến ngay. "

Tiếng tít vừa vang lên cũng là lúc tôi vơ lấy chiếc Áo khoác và chạy ra ngoài.

Băng băng trên chiếc xe AB đã cũ, tôi lại nhớ đến những lần cùng em đi đến những nơi hẹn hò. Những kí ức đẹp đẽ đó giờ đã là quá khứ... Liệu tôi có nên từ bỏ chúng không?

Đến nơi thì đã thấy Jimin đứng chờ.

- Đến trễ đấy!

- Có chuyện gì?

- Tiger lại kiếm mối vs Bang ta.

Vừa dứt câu, Jimin liền đưa cho tôi khúc gỗ dài. Anh em lâu năm nên không cần tôi nói thì Anh ấy cũng hiểu tôi muốn gì.

Chạy bộ đến khu đất trốn gần đó, tôi và Jimin liền lao vào đám đông đẫm máu kia.

Tiger là băng đãng chỉ mới tung hoành vài tháng nay, thế mà chẳng hiểu lí do gì mà bọn này thường xuyên đụng độ vs người của tôi.
Đã xử lí hết cả bọn, sau này chúng tôi chẳng cần phải quan tâm đến chúng nó nữa.

Khi đang chuẩn bị rời đi, Jimin từ đâu chạy đến vs gương mặt hoảng hốt :

- Jungkook!!! Chạy đi, cảnh sát đến...

Tôi quẳng gậy gỗ đã dính đầy máu sang bên đường ,dùng hết sức chạy đi khỏi chiến trường đẫm máu.Tôi cứ chạy trong vô thức, dù đây không phải lần đầu tay tôi dính máu nhưng... Lúc nào cũng thế, tôi luôn muốn chối bỏ những gì mình đã làm.

Giá như tôi có cha mẹ, giá nhưng tôi không sa ngã vào bóng tối dơ bẩn, giá như có một công việc bình thường, chắc có lẽ tôi sẽ chẳng phải giết người vào năm 9 tuổi.

Tôi vẫn tiếp tục chạy cho đến khi tôi thấy T/b đứng đó cười với tôi, đôi đồng tử đen láy soay sâu vào tâm trí. Em lại như thế, lại nhưng cát bụi mà tan biến...
------------------------------------------------------------

Xung quanh tôi bây giờ là một nơi lạ lẫm , mùi thuốc sát trùng thoang thoảng trong không gian ... bệnh viện sao ?

- Cậu tỉnh rồi à ?

Người đó đặt quyển sách xuống bàn rồi nhìn tôi , vẻ mặt hiện rõ sự băng lãnh .

- Anh là ai ?

- Cậu không cần biết , nhiệm vụ của tôi chỉ là ở đây cho đến khi cậu tỉnh .
Anh ta đứng dậy rồi đi ra ngoài , thật lạ lùng . Tôi nhớ là mình đang bị cảnh sát đuổi theo , sau đó thì bỗng nhiên ngất xỉu , đúng ra tôi phải bị bắt rồi chứ ?!

Đang suy nghĩ thì bỗng nhiên có tiếng người bước vào phòng .

- Anh đỡ chưa ?

- T/b ?!

Em nhìn tôi với đôi mắt như sắp khóc , là em lo lắng hay chỉ đơn giản là sự thương hại .

- Tại sao anh cứ chém giết hoài thế , Anh không thương bản thân anh sao ?

- Thân thể bẩn thỉu này có gì để em thương hại ?

- Thương hại ?!

- Anh biết em là em ghê tởm anh ,ghê tởm cuộc đời bị vấy bẩn bởi máu của anh . Em rời bỏ anh vì lí do đó mà , không phải sao ?!

Em lặng im , giương mặt ấy ... không buồn cũng chẳng vui . Những giọt pha lê vẫn còn đọng lại trên đôi mi xinh đẹp , nó kiếp cho đôi mắt thêm vạn phần huyền ảo .

- Nếu anh đã biết ... thì em cũng không giấu . Người lúc nãy đã cứu anh là YoonGi , em và anh ấy sẽ lấy nhau vào tháng sau .

Tôi nhìn em , nghẹn ngào đến nổi không nói nên lời .

Bao năm bên nhau với thứ tình cảm đối với tôi là cả một tài sản quý giá nhất , em xem nó là gì ? Là thứ dễ phai nhòa đến vậy sao ?!

Đã cũng nhau đi qua biết bao khung bậc cảm xúc , vậy mà giờ đây những lời nói của em ... sao mà tàn nhẫn thế .

- Em có nhớ lời hứa ngày đó không?

- ...

- Đáng lẽ ra em không nên hứa , đáng lẽ em không nên yêu anh , đáng lẽ em không nên bước vào cuộc đời anh !!!

Tôi hét lên trong vô thức , tôi đang khóc . Tôi không ngờ sẽ có lúc mình yếu đuối như thế này , cũng như tôi không ngờ sẽ có ngày ... em yêu người khác .

- Anh muốn em phải như thế nào , chôn vùi cuộc đời mình cùng với anh à ?

-...
- Em đã nhờ YoonGi cứu anh vì anh ấy là cảnh sát , đó cũng là điều cuối cùng em có thể làm cho anh .

- ... Em xin lỗi , và cũng cám ơn anh . Vì tất cả !

Em soay người bước đi , có vẻ em đã rất vui vì thoát khỏi con ác quỷ là tôi .

- Khoang đã .

-...

- Chúng ta ... vẫn chưa nói chia tay nhau đúng không ?!

-...

- T/b ! Mình chia tay đi .
_________________________________

Đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in gương mặt của em , nụ cười hồn nhiên , và cả những giọt nước mắt khi nghe lời chia tay từ tôi .

Tôi làm vậy vì muốn mình là người đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ này , tôi không muốn em thêm bận tâm .

Cũng đã bảy năm trôi qua , em giờ có lẽ cũng hạnh phúc lắm .

Tôi mong em mãi như thế , mãi xinh đẹp và hồn nhiên ...

Và hãy sống tốt nhé . Tôi không thể bảo vệ cho em được nữa , không thể chăm sóc hay lo lắng cho em cũng chẳng thể chạy khắp nơi để tìm món ăn mà em yêu thích lúc nửa đêm nữa .
Và cho dù có thế nào đi chăng nữa , em vẫn mãi là ngọn nến của tôi .

Sẽ có một ngày ...
Tôi viết một bức thư thật dài để gửi đến vầng trăng kia .
Ánh trăng ấy sẽ mãi so sáng người nơi bóng tôi bao vây .
Còn tôi sẽ tự đốt một ngọn nến nhỏ cho mình .
Và sẽ luôn dõi theo em ...
Dù cho em ở nơi nào .
Bất cứ đâu !

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

...

HAPPY BIRTHDAY JUNGKOOKIE !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top