Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3. Nằm mơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đợt gần đây nhà tôi có sự đảo lộn ví dụ như lúc sáng chính tay tôi đã SOS xếp nhà cửa gọn gàng sạch sẽ thì đến tối chăn màn quần áo được ai đ9s bày bừa ra mỗi chỗ 2 thứ. Tôi nghĩ:"Chả lẽ nhà có ma"

Nói xong câu đấy tôi cứ có cảm giác ai đó đang đứng theo dõi nhất cử nhất động của tôi:"hay có ma thật"

Tôi nghĩ đến sự hiện diện của An? Liệu có phải đứa trẻ này lại nghịch ngợm.  Dẫu sao nó cũng là 1 đứa bé bạc bệnh, chưa kịp sinh ra để nhìn ánh nắng mặt trời  thì đã chết.
Haizzzz

Tôi đang nuôi 1 linh hồn trẻ con, điều này tôi không thể lí giải nổi được là tốt hay xấu. Nhưng đến giờ phút này công việc của chồng tôi đang trên đà thăng tiến dần nên tôi không thể phủ nhận:" Sự phù hộ của An là có thật"

Tôi bước vào phòng nịnh hót con bé:

- An ngoan đừng nghịch đồ của mẹ nhé ngoan mẹ mua nhiều đồ chơi cho.

Bỗng 1 luồng gió lạnh lùa vào làm tấm rèm che ngoài cửa sổ rung rung. Lạ thật,phòng kín thế này thì lấy đâu ra gió.

Bẵng đi 1 thời gian thì Bảo Ngọc nhà tôi xảy ra chuyện, con bé bị trượt chân ngã cầu thang đập đầu xuống đất, vào viện khám thì không sao nhưng về nhà thì ôm li bì xong mê sảng. Lúc tỉnh táo thì Ngọc bảo chính em An là người đẩy con bé ngã. Nhìn con bé ngủ mà tôi không cầm được nước mắt,cứ ú ớ xong giật mình nắm chặt tay tôi.

Dường như con bé vừa chải qua 1 điều gì đó rất khủng khiếp.

Gần đây tôi cũng không thấy ổn khi mình bị bóng đè, trong giấc mơ tôi đã cố thoát ra nhưng đều bất lực. Tôi nghe thấy giọng cười của 1 đứa bé văng vẳng bên tai, tôi cố chạy thục mạng càng chạy cái giọng cười the thé càng tiến sát lại gần:"Mẹ là mẹ của con"

Tôi tỉnh ngủ,mồ hôi nhễ nhãi. Quay sang bên cạnh tôi giật bắn mình khi thấy chồng tôi 2 mắt mở trừng trừng đang nhìn lên trần nhà,  ánh mắt đỏ ngầu hằn lên nhữngvtia thật đáng sợ.

Tôi lay mạnh:

-Anh, anh bị làm sao vậy??

Lúc này chồng tôi quay sang bảo tôi:

-Sao anh nghe thấy tiếng trẻ con nói chuyện nhỉ hay là ảo giác?

Tôi lắc đầu :

-Không phải ảo giác đâu em cũng vừa nằm mơ thấy thế.Hình như nguyên nhân tất cả do An anh à.

Chồng tôi im lặng không đáp. Có lẽ sau nhiều........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top