Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Em đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cục cưng, lâu rồi mới gặp nó, em nhớ nó chứ?"

Jungkook tựa trên cạnh bàn ở phòng kho, xung quanh đều bụi bặm, nhưng không gian này không hề ảnh hưởng đến việc hưởng thụ khoái cảm của Jungkook.

Jimin đang phải quỳ gối mà ngậm cái thứ to lớn trước mặt mình, Jungkook đang cực kì nổi điên, hắn cứ nắm chặt tóc cậu mà di chuyển đầu cậu ra vào liên tục, Jimin khóc đến thảm thương, nước mắt, nước bọt chảy ra khắp khuôn mặt. Jungkook thì xem đó như là tác phẩm nghệ thuật vậy, thật là lâu rồi mới thấy cảnh này, thật đẹp quá đi mất!

Tiết học đã bắt đầu khá lâu, chắc là không có giáo viên nào thèm đi tìm học sinh lu mờ như cậu, và chắc chắn có ai dám đi tìm Jungkook chứ. Vậy là cậu chắc chắn bị dính ở đây đến hết giờ. Nghĩ tới chân Jimin lại thấy tê dại, đầu gối cậu muốn sưng lên hết rồi, mặt sàn quá gồ ghề, di chuyển một chút đã muốn rách da, đau đến phát khóc.

Jimin ngước lên nhìn Jungkook, hắn vẫn luôn chăm chăm nhìn vào cậu, nhất là đôi môi xinh xắn kia đang bao quanh lấy phía dưới của hắn. Ánh mắt người chìm đắm trong tình dục, người chìm đắm trong đau đớn trao nhau, Jimin muốn Jungkook cảm nhận đuọce điều đó nhưng hắn đã mất lý trí rồi.

Jimin của hắn vẫn như vậy, vẫn là thằng nhóc chỉ ở dưới Jungkook, nên chắc chắn không thể nào cậu sẽ bỏ hắn. Jungkook thêm phấn khích vì suy nghĩ của mình mà nắm chặt tóc cậu hơn, tự động nhấp hông rồi bắn vào bên trong cổ họng cậu, bật ra tiếng rên thoả mãn mà chẳng để ta tiếng thút thít khóc lóc của Jimin.

Cậu ho sặc sụa, cổ họng như bị đốt cháy, không thể phát ra âm thanh nào rõ ràng. Cậu ngồi khuỵ xuống, tay khẽ chạm đầu gối sau lớp quần đi học đã bị thấm máu, đau đớn vô cùng. Chưa kịp than đau thì Jungkook lại đặt cậu nằm lên bàn, cởi luôn quần của cậu.

"Jungkook làm ơn...em đau"

Jimin nghĩ cậu sẽ chết mất khi Jungkook đè lên hai đầu gối cậu banh ra. Nhưng hắn không biết cậu đang đau ở đó, hắn chỉ nghĩ rằng cậu sợ bị đâm vào. Hắn hôn lên trán cậu, cười mỉm nhưng lúc này đối với Jimin không tốt đẹp chút nào.

"Đau rồi sẽ sướng, em biết mà"

Jungkook mặc kệ Jimin vùng vẫy hai chân, hắn bực bội lật cậu nằm sấp lại, nhắm bên dưới cậu mà đâm thẳng vào, ra vào điên cuồng khi dùng hai tay ép cả người cậu xuống.

Jimin khó thở, không thể rên một cậu nào cả nhưng Jungkook lại áp sát vào người cậu, thì thầm vào tai cậu rằng hãy gọi tên hắn. Jimin lắc đầu khóc lóc, Jungkook hôn lên má Jimin, nghĩ rằng cậu đang bướng bỉnh nên cố gắng hết sức tìm chỗ cậu luôn yêu thích khi bị chạm tới.

Hắn bắt cậu đứng xuống và tiếp tục tựa vào bàn, hắn nắm lấy hai bên hông cậu mà đâm mạnh bạo. Vài tiếng rên thoát ra khỏi đôi môi cùng câu cầu xin.

"Jumgkook làm ơn, em...em đau quá"

Việc đứng đã đau tới đầu gối, giờ còn bắt cậu di chuyển ra vào như này, đầu gối cậu sắp gãy tới nơi rồi, chỉ cần Jungkook thả tay, chắc chắn cậu ngã khuỵ xuống ngay lập tức.

"Đau hay sướng? Nếu đau thì anh sẽ làm lâu hơn cho em sướng nhé cục cưng?"

Lời nói đáng sợ của Jungkook khiến Jimin quay ngược đầu xe, cậu liên tục gật đầu, nói ra những lời không hề phải của mình.

"Sướng, sướng lắm...Jungkook"

Jungkook bật cười, rồi bắn thẳng vào bên trong cậu, Jimin cũng vừa lúc bắn ra, hắn vẫn giữ nguyên tư thế bên dưới hắn đang ngập tràn tinh dịch bên trong cậu. Nhưng rồi hắn cảm thấy hông cậu đang run liên tục, hai chân cứ muốn khuỵ xuống.

Hắn hốt hoảng đỡ cậu nằm lên bàn, nhìn mặt Jimin lúc này không hề có vẻ thoả mãn, toàn là sự đau đớn, hệt như lúc trước, hệt như những lúc cậu phải đối mặt với cái tên Jungkook xấu xa của quá khứ.

Hắn chạm tay vào mặt cậu lau nước mắt, giọng hoảng loạn.

"Jimin, em sao vậy? Jimin à"

Jimin lúc này nhẫn nhịn đến cực độ, cậu gạt tay hắn ra rồi tức giận thét lớn.

"Em đã bảo là em đau mà!!!"

Jungkook bị gạt tay liền thấy sợ hãi, rồi hắn cảm nhận bàn tay mình không chỉ có nước mắt mà còn có máu. Hắn nhìn xuống hai chân run rẩy của cậu, đầu gối đã bị rách, máu chảy dài đến gót chân mà hắn lại chẳng biết gì cả.

Jungkook nhặt áo đồng phục của mình dưới đất xé ra quấn lại cầm máu cho cậu, tay cứ run lẩy bẩy, giọng có vẻ như bị nghẹn bởi sự sợ hãi mà nói.

"J-Jimin anh xin lỗi, để anh đưa em tới phòng y tế nhé? Jimin à, đừng khóc nữa, anh sai rồi, Jimi-

"Để em yên, anh xuống dưới học đi"

Jimin giọng thờ thẫn, gác tay che đi đôi mắt cứ liên tục khóc lóc của mình, cậu bây giờ thực sự không muốn nhìn thấy Jungkook, hắn lúc này xin lỗi cậu trong thật thảm thương, cậu lại dễ động lòng, cách tốt nhất bây giờ là tránh mặt.

Jungkook thấy tình hình ngày càng nghiêm trọng, hắn quỳ xuống bên cạnh cậu, vẫn nghiêm túc nói.

"Không, anh sẽ ở đây, chừng nào em đi anh mới đi!"

Jimin thở dài gắng gượng ngồi dậy, nhìn Jungkook đang quỳ bên dưới mình.

"Bây giờ anh đi xuống, em sẽ còn nhìn mặt anh, anh cứ ở đây em sẽ chạy ra kia nhảy xuống"

Jungkook giật mình nhìn cậu, hắn thấy trong đôi mắt cậu đầy vẻ tức giận, tự suy nghĩ được rằng Jimin đang không muốn thấy mặt hắn. Jungkook im lặng rời khỏi phòng kho. Bên trong Jimin lại thở dài một hơi rồi bật khóc lớn, cậu khóc đến mức thảm thương. Vì cạu tưởng rằng cậu đã yêu Jungkook nhưng có lẽ không thể, vì Jungkook lại một lần nữa khiến cậu sợ hãi, sợ hãi bởi cái bản tính đáng sợ như lúc trước của hắn, ức hiếp và không nhìn thấy cậu đau đớn đến mức nào, chỉ khi đã được lợi cho mình mới nhìn tới cậu.

Cái loại mối quan hệ gì đây? Chẳng giống yêu đương hẹn hò gì cả, như là quan hệ thể xác thôi vậy.

-/-/-/-/-/-/-/-/-/-/-/
Rồi các cô vẫn mong HE với Jungkook như này hả ??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top