Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 28


Chu Vĩ Văn vừa nghe điện thoại của ba Tần , biết thành tích học tập của Tần Thiên Hạo tốt hơn so với trước đây , anh nói tối nay sẽ về nhà tự tay nấu bữa tối để chúc mừng cậu .

Anh cúp điện thoại, thay quần áo ra siêu thị mua thực phẩm, mua được hai túi lớn đang chờ đón taxi để về thì gặp Nghiêu Mạnh Sâm bạn cùng bàn của anh.

Chu Vĩ Văn không thích người này, muốn chủ nhiệm đổi chỗ nhưng không thành công.

Nghiêu Mạnh Sâm buổi sáng trốn học, tụ tập uống rượu hút thuốc với đàn anh trong ban đến chiều mới về, thời tiết nắng nóng, buổi chiều cũng không khác gì buổi trưa. Anh rút ra một điếu thuốc bật lửa hút một hơi, phả ra mùi khói thuốc lá nồng nặc. Cổ họng khô nóng lại vừa rát , anh ho sặc sụa.

Chu Vĩ Văn đứng xa xa nhìn thấy, cười khinh.

Nghiêu Mạnh Sâm thấy ai đó đang vui vẻ nhìn mình thì bực bội, anh đi đến chỗ Chu Vĩ Văn đang đứng.

Nghiêu Mạnh Sâm dáng đi lảo đảo : " Còn tưởng ai, hóa ra là cậu ".

Nhìn vào hai túi Chu Vĩ Văn để dưới chân , Nghiêu Mạnh Sâm tự tiện đi đến tìm kiếm : " Có nước uống không ? ".

Chu Vĩ Văn : " Tự tìm ".

Nghiêu Mạnh Sâm : " Thấy rồi ". Anh rất tự nhiên lấy trong túi lon nước ngọt uống.

Nghiêu Mạnh Sâm : " Cảm ơn, bao nhiêu tiền ?, Tôi chuyển khoảng trả cậu ".

Chu Vĩ Văn cầm hai túi bước lên xe : " Không cần ".

Nghiêu Mạnh Sâm đứng đó nhìn chiếc xe rời đi, anh cười lớn : " Ha ha ha, cậu ấy mới dễ thương làm sao !,.... ".

Một nam sinh mặc áo sơ mi kẻ sọc xắn tay áo , quần jean ống rộng , mang giày đế cao màu đen, bấm một bên khuyên tai đi đến hỏi : " Đang yên lành mày phát điên cái gì đâu ? ".

Nghiêu Mạnh Sâm ngừng cười , lùi lại hai bước : " Cố thiếu ".

Cố Nghị Hàn : " Ừ ".

Nghiêu Mạnh Sâm : " Không biết Cố thiếu đến tìm em có việc gì ? ".

Cố Nghị Hàn lạnh nhạt : " Sắp tới sinh nhật Tiểu Diệu , nhớ ăn mặc đẹp đến chúc mừng ".

Nghiêu Mạnh Sâm cúi đầu, mày nhăn nhó : " Em nhớ rõ ".

Cố Nghị Hàn : " Vậy thôi ".

Nói xong anh xoay người bước lên chiếc siêu xe màu bạc đậu bên lề đường, người tài xế mặc vest đen đeo kính râm thấy anh liền bước xuống mở cửa xe .

Cố Nghị Hàn : " Về nhà ".

Chiếc xe lăn bánh dần tăng tốc độ biến mất trong phút chốc, Nghiêu Mạnh Sâm tức giận trừng mắt đá vào lon nước ven đường.

Nghiêu Mạnh Sâm nghiến chặt răng: " Cố Nghị Hàn, nếu không phải mày nắm điểm yếu của tao thì còn lâu tao mới đến tiệc sinh nhật của con nhỏ xấu xí đó . Hai anh em nhà mày đều là một lũ ngu đần như nhau, Ha ha ha,.... !! ".

_____________

Tần Thiên Hạo đang dùng bình hoa sen tưới ẩm cho bụi hoa Cúc hoạ mi trồng trong chậu , một giọng nói quen thuộc phá tan nhã hứng của cậu.

Chu Vĩ Văn ngoài cổng bấm chuông vừa kêu tên cậu, thực phiền.

Tần Thiên Hạo : " Chu Vĩ Văn, anh bấm chuông tôi nghe rồi, không cần gọi tên đâu ".

Chu Vĩ Văn vừa thấy cậu mở ra liền nhào đến ôm cậu, anh hít lấy hít để mùi hương trên người Tần Thiên Hạo, mặt đỏ như gấc, giọng ách thanh vui sướng : " Tiểu Hạo, đã lâu không gặp, anh nhớ em chết đi được ! " .

Tần Thiên Hạo trên trán nổi gân xanh, cậu vùng ra, chân đá Chu Vĩ Văn một cước vào bụng, Chu Vĩ Văn ôm bụng nằm dưới đất run rẩy.

Tần Thiên Hạo bực bội cầm hai túi : " Thương nhớ cái đầu anh, tôi cảnh cáo anh , Chu Vĩ Văn, nếu còn có lần sau thì không phải một đá thôi đâu . Hừ ! ". Cậu bước nhanh vào trong.

Chu Vĩ Văn run rẩy ngồi dậy , tóc tai rối bù xù, bụng anh nhức nhối, biết vậy vừa nãy cố ôm lâu thêm một chút nữa , tiếc thật .

_______________





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top