Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em là Thanh Bảo, là người của gã Bùi Thế Anh. Đúng, "người". Nghe như đàn em hay thuộc hạ gì ấy nhỉ?

Không. Em là nộ lệ, là con rối, là món đồ chơi của gã. Em một lòng sống vì gã, chết cũng vì gã.

Nhưng gã lại vu vơ mây bướm. Cặp kè với cô này, lên giường với nàng kia. Em cũng không phải ngoại lệ. À cũng chẳng phải. Nói em giống những 'tình một đêm' của gã thì không hẳn. Em phải chịu đựng nhiều thứ tồi tệ hơn cơ.

Em phải chịu cảnh gã thô bạo làm tình với em khi gã mất kiểm soát. Em phải chịu cảnh bị gã xiềng xích, đánh đập. Em phải nghe những lời chửi rủa, sỉ nhục từ chính miệng người em thương. Nhưng sau tất cả, em vẫn tha thứ cho gã, tha thứ cho những tội lỗi tày trời của gã Bùi Thế Anh.

Vì em thương gã, em yêu gã. Say mê đến mức mù quáng, đến cái nỗi cho dù gã có quăng em xuống biển thả em làm mồi cho cá. Thì khi sống sót quay về em vẫn yêu gã. Thanh Bảo đã một lòng yêu gã, đến chết cũng thế thôi.

Nhưng Thế Anh ơi? Thật ra anh đui mù đến mức nào mà không thấu được tình cảm cao đẹp ấy? Cái tình yêu thắm thiết, thật lòng mà em dành cho gã. Sau cùng, gã không yêu em đi chăng nữa. Thì hà cớ gì lại ở bên em làm gì? Gieo hi vọng cho em để rồi vụt tắt nó. Nhìn em như vậy, gã thoả mãn lắm sao.

Không.

Em hiểu sai rồi Thanh Bảo. Gã yêu em.

Gì? Yêu cơ á. Gã yêu theo cái cách gì vậy. Đánh đập, hành hạ, sỉ nhục em mỗi ngày để nói lên tiếng yêu lòng mình sao?

Phải, gã yêu em nhiều lắm. Em tuyệt vời đến đỗi gã yêu em đến mức điên rồ rồi. Gã vốn không như thế. Gã cũng từ yêu em với cái cách dịu dàng mà em hằng mơ ước. Nhưng rồi, thời gian và xã hội khiến con người gã thay đổi. Gã dần kinh tởm em. Xem em như muốn đồ chơi. Mà đồ chơi thì không có cái này, mình dùng cái khác. Gã gạt em sang một bên đến hoà mình vào khói thuốc, bia rượu. Những thứ mà em hằng ghét, gã thề sẽ không bao giờ chạm đến nó. Giờ đây gã lại sử dụng những thứ đấy trước mắt em.

Có lần, gã từng châm điếu thuốc lá đang cháy vào tay em. Có lần, gã từng đi bar đến sáng, bỏ mặc em ở nhà chờ gã. Có lần, gã từng tay ôm chân ấp mấy cô gái xinh đẹp trước mắt em. Có lần, gã còn dẫn mất ả đấy về nhà, mang họ lên chiếc giường của chúng ta mà âu yếm. Có lần, gã từng nắm tóc, đánh đập, hành hạ em đến nổi không còn nhìn ra em là Thanh Bảo. Cũng chẳng còn nhìn ra đấy là gã Bùi Thế Anh mà em yêu nữa.

Chắc phải kết thúc ở đây thôi em à.

Liệu em muốn sống một cuộc đời ở bên Thế Anh nhưng lại bị hành hạ từ tinh thần đến thể xác. Hay, em muốn chấm dứt nó ở đây?

Chắc bỏ thôi. Không phải không yêu nữa. Nhưng em sẽ mang tình yêu này đến nơi khác. Đến một nơi chỉ em nhớ về gã. Không buồn lo, không buồn phiền, mệt mỏi.

Em vẫn yêu gã. Nhưng trong thâm tâm em giờ đây le lói một sự kinh tởm. Em không tởm Thế Anh, nhưng em tởm gã bây giờ. Khác hoàn toàn lúc trước. Gã giờ là một thứ gì đấy rất tàn bạo, đáng sợ.

Em nên làm gì bây giờ?

Chắc có lẽ cuộc sống hạnh phúc vốn nhàm chán. Nên em mới chọn yêu gã, để rồi phải chấp nhận cuộc sống như này, em nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top