Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1937

Vinh Hoa công tử đối với lý do thoái thác của Ninh Thư không hề hài lòng, lí do tại sao, mọi người trong lòng đều rõ.

"Theo lý mà nói, người được pháp tắc lựa chọn tư chất sẽ không kém chút nào, tại sao ngay cả một cái kết giới cũng không giải quyết được?"

Nói như vậy chẳng khác gì vả vào mặt người nghe, đương nhiên, người nghe ở đây là Ninh Thư, nói Ninh Thư là Thủy Thành chủ vô năng.

Ninh Thư hơi nheo mắt lại, cô hoàn toàn không biết Vinh Hoa công tử này là ai, nghe nói hắn rất lợi hại, nhưng việc liên quan đến lợi ích của Ninh Thư, cô chắc chắn không thể lùi bước.

Ninh Thư vẫn cười nói: "Có thể giải quyết được, nhưng khi ta cường hóa kết giới thành, hai kết giới này vướng vào nhau, sợ rằng sau khi dỡ bỏ kết giới của phòng đấu giá, toàn bộ Thủy Thành sẽ bị kéo theo, cuối cùng làm cho cả nơi đây gặp nạn."

Ta chính là vô năng, ta không có biện pháp, thì sao? Làm gì nhau?

Vinh Hoa công tử ánh mắt càng thêm âm lãnh, thanh âm có chút âm nhu trầm thấp mà nói: "Như vậy thành chủ ý tứ là muốn đóng cửa phòng đấu giá vĩnh viễn?"

"Sao mà được, chờ ta thuần thục thao tác, sẽ giải quyết ngay ấy mà! Hơn nữa, nếu nhà đấu giá đóng cửa thì có ích gì cho ta? Không có thuế, thu nhập của ta cũng sẽ giảm." Ninh Thư giải thích nói.

Từ bản chất mà nói, chuyện này là đối Ninh Thư không có lợi ích gì thật.

Vinh Hoa công tử yên lặng nhìn Ninh Thư, Ninh Thư vẫn là rụt rè mà mỉm cười, nhìn ta cũng vô dụng, ta không có biết gì thiệt mà.

Ninh Thư nâng chung trà lên uống nước, không biết mình làm gì sai, ta liền không buông tha các ngươi.

Chuyện này rõ ràng chính là phòng đấu giá bất công trước.

Không có gì quá đáng, theo quy định vẫn nằm trong phạm vi bảo vệ của cô, bảo hộ thành thị này, không có công lao cũng có khổ lao nha.

Vì sao lại khi dễ, còn bắt nạt phủ đầu cô ?

Hơn nữa việc đóng thuế đối với nhà đấu giá mà nói chẳng khác gì bứt một ngọn cây trên cánh đồng, một giọt nước trên biển, làm gì tới nổi không thể nộp thuế được?

Rõ ràng là không biết điều.

Vinh Hoa công tử nâng chung trà lên chậm rãi nhấp một miệng, nhíu mày, vốn tưởng rằng mình đích thân xuất hiện sẽ làm đối phương sợ hãi vứt mặt mũi cắm đầu lấy lòng, nể mặt hẳn mở lại phòng đấu giá.

Nơi này dù sao cũng là Thủy Thành, hắn không nên động thủ.

Chẳng lẽ nghé con mới sinh không sợ hổ, cho nên cô ta đối với hắn mới không có một chút kiêng kị?

Là do thực lực cường đại không sợ gì cả, vẫn là bởi vì chưa từng nghe qua tên tuổi của hắn?

Giằng co như vậy, Ninh Thư buông chén trà mỉm cười nói: "Đừng lo lắng, chờ khi ta thao tác thành thạo, nhất định sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện ở phòng đấu giá. Vinh Hoa công tử đừng lo lắng."

Vinh Hoa công tử đương nhiên minh bạch ý tứ trong lời nói của Ninh Thư, chính là không nhân nhượng, một Thủy Thành thành chủ mà không điều khiển được cái kết giới căn bản, làm đếch gì có vụ đó.

Vinh Hoa công tử thần sắc có vẻ có chút âm lãnh, ánh mắt rắn độc nhìn chằm chằm Ninh Thư, "Nếu thật sự khó khăn như vậy, ngươi có thể đem thủy phương pháp tắc ấn ký bỏ đi, cho người có năng lực kế thừa. Chỉ có chút chuyện mà ngươi còn tìm cớ thoái thác, ta biết ngươi nghĩ cái gì, nhưng nếu ngươi làm như vậy, ngươi sẽ chỉ thể hiện sự kém cỏi của mình."

Sợ quá cơ, này thì khích tướng, Ninh Thư mỉm cười nói: "Tuy rằng không nghĩ ra Thủy pháp tắc làm sao mà chọn một người vụng về như ta, nhưng là ta sẽ nỗ lực nắm giữ pháp tắc, phòng đấu giá ta sẽ thử giải quyết, nhưng không phải hiện tại, bởi vì ta phải đối phụ trách toàn bộ Thủy Thành, vạn nhất xảy ra sự tình gì ta gánh không được, cho nên cũng chỉ có thể ủy khuất phòng đấu giá."

Vinh Hoa công tử nheo nheo mắt, loại cảm giác này thật giống như là rắn độc phun lưỡi.

"Thủy Thành chủ, ngươi thối lui một bước đi, ngươi làm như vậy kỳ thật không tốt, làm nghĩ khác đánh giá, Thủy Thành thành chủ muốn làm gì thì làm, sau này, ai còn dám ở Thủy Thành làm buôn bán?" Hồng Ngọc một thân hồng y, nhanh nhẹn đi tới, mỹ lệ vô cùng.

Ninh Thư nhìn thoáng qua Hồng Ngọc, lần trước không phải có lệnh cấm Hồng Ngọc không được tới Thủy Thành sao, như thế nào còn mặt mũi lại xách đít tới?

Thật đúng là mặt dày.

Hồng Ngọc hiển nhiên cũng nghĩ đến lần trước bị đuổi đi, sắc mặt có chút không tốt, nhàn nhạt mà nói: "Sao không để ta làm người hòa giải, chúng ta hãy quên chuyện đó đi, Thủy thành chủ dỡ bỏ kết giới, Vinh Hoa công tử đừng truy cứu chuyện này"

Ninh Thư cười nhạo, vậy mà cũng nói được, đem hết mọi tội lỗi đổ trên người cô ha, rồi tẩy trắng sạch sẽ cho phòng đấu giá, hai người này vờ như không biết phòng đấu giá vì cái gì mà bị phong tỏa.

Những người này trong lòng biết rõ ràng, nhưng là đều mơ hồ không nhắc, Hồng Ngọc xuất hiện ở chỗ này, chỉ sợ không phải vì làm người điều giải, mà là vì pháp tắc ấn ký trên trán Ninh Thư mà tới.

Nếu nàng bị Vinh Hoa công tử giải quyết, Hồng Ngọc cũng sẽ dễ dàng trộm được.

Hồng Ngọc rốt cuộc có cái gì mà dám chắc, cảm thấy nàng nhất định có thể bắt được ấn ký à? Chẳng lẽ Vinh Hoa công tử sẽ coi thường ấn ký pháp tắc mà nhường cho nàng ta?

Ninh Thư thở dài, có vẻ bất đắc dĩ, "Ta là thật sự không có cách nào."

"Tại sao không thể? Trong thành phố thuộc về ngươi, ngươi có quyền kiểm soát tuyệt đối. Ở đây, ngươi muốn làm gì thì làm, muốn ai chết cũng được, muốn mở ra kết giới, chỉ cần giơ tay, vì sao phải vẫn luôn khó xử với phòng đấu giá như vậy."

Giọng nói của Hồng Ngọc rất dễ chịu, nhưng giọng nói lại có chút nóng nảy. Nếu Ninh Thư nói bởi vì không thu được tiền thuế nên toàn bộ phòng đấu giá đều bị niêm phong, sẽ khiến Ninh Thư biến thành người có chút nhỏ nhen.

Ninh Thư hơi hơi mỉm cười, "Vậy vị tiểu thư này, ngươi vì sao vẫn luôn làm khó ta, ta nói ta làm không được, có lẽ pháp tắc ngươi nắm giữ rất đơn giản, nhưng pháp tắc của ta là Thủy pháp tắc, là thiên biến vạn hóa thủy, ta trong thời gian ngắn nắm giữ không được cũng là bình thườn, chẳng lẽ ngươi có thể giơ tay giải quyết kết giới phòng đấu giá, mời ngươi, đi giải quyết đi."

"Ta nghĩ là, phòng đấu giá trên dưới nhất định sẽ cảm kích ngươi, hơn nữa Vinh Hoa công tử cũng sẽ cảm tạ ngươi." Ninh Thư không biết Hồng Ngọc với Vinh Hoa công tử này có quan hệ hay không, nhưng nếu không thì chỉ có trường hợp tới xem náo nhiệt, vậy thì hơn phân nửa là có chút quan hệ.

Cũng có rất nhiều kẻ ảo tưởng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Ở địa bàn của cô nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của cũng là của cô, Ninh Thư nhức nhức cái đầu, giựt giựt khóe miệng, cô thoạt nhìn dễ bắt nạt vậy sao?

Ninh Thư nhìn Vinh Hoa công tử nói: "Ta nghe nói phòng đấu giá tựa hồ muốn tách ra khỏi Thủy Thành, lúc trước chính miệng người của phòng đấu giá bảo ta như thế."

"Đương nhiên, chuyện này là ta sai, chờ đến kết giới được giải quyết, phòng đấu giá lại đem ra ngoài Thủy Thành nha." Ninh Thư mỉm cười, vẫn luôn mỉm cười.

Vinh Hoa công tử nhìn Ninh Thư, "Nói như vậy, thành chủ là không vui việc phòng đấu giá ở Thủy Thành sao?"

"Đương nhiên không phải, ta đương nhiên hy vọng phòng đấu giá có thể ở Thủy Thành rực rỡ, như vậy ta thu nhập thuế cũng nhiều, đôi bên cùng có lợi, là phòng đấu giá nói không muốn ở Thủy Thành nữa. Một khi vấn đề này được giải quyết, việc kinh doanh của phòng đấu giá vẫn sẽ thịnh vượng.."

Ninh Thư cùng Vinh Hoa công tử khè nhau*, nhân tiện quan sát một chút biểu cảm của những người trong đại sảnh tửu lầu, cô suy đoán mọi người có vẻ đứng về phía Vinh Hoa công tử, nơi này khẳng định có khá nhiều người chung bọn với công tử Vinh Hoa này.

Thư Bạch cùng Tư Thiên đều nhịn không được lắc đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng.

____________

-虚与委蛇 : câu này tác giả chơi chữ, vì bản gốc của nó trong tiếng trung nghĩa là "đóng giả một con rắn", câu này có nghĩa nói sơ qua là khích bác, cà khịa, đấu võ mồm với nhau một cách thanh lịch. Sở dĩ nói chơi chữ là vì Ninh Thư luôn bảo Vinh Hoa giống rắn.

Trong bản convert dịch là "lá mặt lá trái" ( lật lọng, tráo trở, dễ trở mặt, không trung thực) nghĩa của nó cũng đúng nhưng mất cái chơi chữ của bản tiếng trung nên uh, mình có đổi lại chút

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top