Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Part 2: Green Eyes

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cầm lấy viên đạn này đi, thứ này giúp cô áp chế bọn powerpuff."
Mojo Jojo đã nói như vậy. Thật ra hắn nói như vậy với tất cả bọn tội phạm bỏ tiền ra mua nó trong thành phố. Sedusa cầm những viên đạn trong tay, nhớ lại ngày định mệnh đó khi mà con khỉ ngu ngốc biến thành phố thành vườn địa đàng cho tội phạm. Ả chẳng có ý định mua nó, chính Mojo đã đưa nó cho ả không lấy một đồng cắc nào. Hắn tin vào sức mạnh của ả, hắn nói với ả đó là một khả năng thiên bẩm. Phải, khả năng thiên bẩm. Ả cười tự giễu bản thân mình, ném những viên đạn ánh màu bạc xuống dòng sông đang chảy xiết trước mặt. Trước đây khi nơi này còn là thành phố thanh bình, nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của ả cộng với năng lực này khiến Sedusa trở thành một trong những tội phạm xuất sắc nhất thành phố. Chắc hẳn Mojo Jojo đã nhìn thấy được lệnh truy nã và hàng đống thứ khác về ả trên truyền hình. Ả kiêu ngạo, ả dẫm đạp lên lưng bất cứ tên đàn ông nào đi ngang qua cuộc đời ả. Đối với Sedusa, đàn ông cơ bản chỉ là sinh vật hạ đẳng, thứ ả dành cho họ không phải tình yêu, mà là sự lợi dụng triệt để. Sau khi trấn hết tiền bạc của cải của họ, ả rút lui êm đẹp. Chỉ có như vậy, hết lần này tới lần khác, và cuối cùng kết thúc mọi thứ tại ngôi nhà của gã giáo sư và lũ con gái của gã. Sedusa thất bại trong việc dụ dỗ Utonium, rồi bị ba đứa con gái nhà gã tống cổ vào tù trong khoảng thời gian dài. Ả ngừng hồi tưởng, chán nản nhìn lên bầu trời đầy mây rồi chép miệng.
"Suy cho cùng thì, đó chẳng là gì cả. Và cuộc sống trước đây cũng không tệ."
Ả nhắm mắt dằn lòng, không tệ chút nào. Ít ra ả thích chọc phá mọi người, không bị dám sát bởi Mojo Jojo ở khắp mọi nơi, hay là được tự do làm những gì mình thích, không theo kế hoạch của ai cả. Một trong những lí do Sedusa ném những viên đạn đi vì ả muốn tự mình đánh bại bọn Powerpuff girl, chỉ thế thôi. Ả cũng ghét Mojo Jojo đến cùng cực, dù cho cả hai có cùng là tội phạm đi chăng nữa. Đột nhiên có những tiếng hét thất thanh từ phía xa làm cắt đứt dòng suy nghĩ của ả. Ả giật mình nhìn về đằng sau. "Tiếng hét phát ra từ kho hàng ngu ngốc của con lợn lòi Fuzzy?" Ả thắc mắc, hẳn là có vụ ẩu đả nào ở đó. Nhưng Fuzzy không phải kẻ bốc đồng với các đồng nghiệp khác đến độ gây đánh nhau, ả tin chắc là như vậy. Sự tò mò đi kèm với bản tính hiếu kì của người phụ nữ khiến ả nhanh nhẹn biến mất khỏi bờ sông, lướt đến bên con hẻm nhỏ tối tăm đi xuyên qua kho hàng. Nấp sau một container cũ, ả nhìn thấy bóng dáng của đứa trẻ áo hoodie xanh đang nằm bẹp dưới đất, bên cạnh còn có hai cái xác còn mới cứng. Ả dễ dàng nhận ra đó là Buttercup, một trong những kẻ thù trước đây của ả. Nhưng có vẻ ả thấy được sự thay đổi đáng kể ở con người đó, không ngoại trừ chiều cao cũng như tuổi tác. Ả nhìn thấy đôi mắt kiên cường, rực lên tia lửa thù hằn đang đay nghiến Fuzzy, nhìn thấy mái tóc đen ngắn quá vai, và cả sự trưởng thành sau 8 năm ấy. "Ái chà, thật ấn tượng." Sedusa thầm cảm thán, và ả cũng phần nào đoán được viên đạn đã khiến buttercup ra nông nỗi này. Bỗng nhiên trong lòng ả dâng lên một cảm giác khó tả. Ả muốn cứu con nhãi kia và khiến nó mang ơn nghĩa đối với ả! Câu chuyện là vậy, tất cả điều ả làm là bước ra từ đằng sau thùng container và tiến lại gần cứu vãn cái mạng của con người đằng kia, chỉ thế thôi.

———///———

Buttercup bị một xô nước lạnh dội vào người, nó choàng tỉnh và cả thấy cả người đau nhói. Có cảm tưởng như cả tạ cây búa gõ vào thân thể nó một lúc vậy, nó chưa từng thấy yếu ớt hơn bao giờ hết. Chẳng có năng lực siêu nhân nào cả. Không bay được, nó cũng đã thử vận hết sức, nhưng lực tay giảm sút đi rất nhiều.
"Tỉnh rồi à?"
Giọng nói này...nó nhận ra giọng nói này! Chính là Sedusa, kẻ tội đồ đã từng dẫn dụ giáo sư của nó trước đây. Nó cố nhúc nhích người, nhưng không thể. Buttercup đang bị trói chặt bằng một sợi dây thép, vây quanh nó là bốn bức tường gạch lạnh lẽo, dơ bẩn, cùng một cái bàn gỗ mục rữa.
Nó đành nhìn đối phương bằng ánh mắt hình viên đạn, gầm gừ:
"Ngươi muốn gì?"
Sedusa bật cười ha hả, ả vân vê sợi tóc đen nhánh của mình:
"Không có gì cả. Ta chỉ chợt nghĩ, khiến ngươi nợ ta thì phải tuyệt biết mấy."
Buttercup không hiểu ả nói gì, lợi dụng nó bây giờ hoàn toàn không phải điều hay. Có khi nào ả muốn nó làm tay sai cho Mojo Jojo?
" nếu ngươi muốn ta làm tay sai cho ngươi, để cướp tiền hoặc phá nhà băng. Thì ta không làm đâu."
Ả nhìn chăm chú khuôn mặt trầy xước của nó, tặc lưỡi:
" đó chỉ là thú vui của ta thôi. Với lại..."
Nói đến đây, chợt ả dừng lại. Trong mắt ả ánh lên sự trống rỗng, và có chút tiếc nuối:
"Nhà băng bị Mojo kiểm soát rồi. Không cần phải cướp cũng có tiền."
Lời nói của ả như mũi dao găm vào tim nó. Không sai, Mojo Jojo đã kiểm soát nhà băng. Hắn siết thuế của người dân, khiến cho họ nợ đầm đìa. Phân phát tiền cho bọn tội phạm tay sai của gã. Bầu không khí trong căn phòng ngột ngạt trở nên nặng nề hơn nhiều, cả Sedusa và Buttercup đều chìm đắm trong suy nghĩ riêng của mình. Nhưng ả vẫn khẽ thở dài:
"Ngươi biết điểm chung giữa chúng ta là gì không?"
Nó cúi đầu, im lặng không trả lời câu hỏi. Ả lại tiếp tục:
"Màu mắt của ngươi và ta rất giống nhau."
À, đúng là như vậy. Nó không để ý mấy đến điều này, cho đến lúc ả nói ra. Buttercup ngẩng đầu nhìn đôi mắt của ả, chính là màu sắc mà nó nhìn thấy trong tấm gương hằng ngày. Có điều màu sắc đó không mang vẻ u buồn như nó, mà có chút gì đó sắc xảo hơn. Ả cười chân thành:
"Cho nên ta thấy nó thật đẹp. Ngươi rất khác biệt với chị em của ngươi."
Nó hơi ngạc nhiên trước lời khen ngợi của ả. Chưa có kẻ thù nào của nó từng nói với nó nó thật thà như vậy, nhất là đối với một kẻ xảo quyệt hiểm ác như Sedusa. Nó cũng gật đầu đáp lại:
"Ta thấy ngươi cũng rất đẹp. Nhất là trong hình dạng của Ima Goodelady."
(Cho bạn nào chưa biết. Khi giả danh làm bạn gái giáo sư Utonium, sedusa trang điểm rất xinh và lấy cái tên gọi là Ima Goodelady)
Cả hai cùng cười, làm không khí dễ chịu hơn hẳn. Nó cũng cảm thấy tác dụng của viên đạn đang dần mất đi, có chút dễ cử động hơn. Nó nhìn hẳn Sedusa một lượt, ả có mái tóc đen dài (thứ ả có thể điều khiển để giết người), cùng với khuôn mặt thon gọn, bờ môi căng mọng quyến rũ, đôi mắt to và hàng lông mi như cành liễu rũ. Nó nghiêng đầu nghĩ rằng Sedusa thực sự rất cuốn hút.Rằng nếu ả không phải tội phạm thì nó cũng muốn nói chuyện nhiều hơn nữa với ả, thậm chí là làm bạn.
"Ngươi nhìn gì vậy?"
Bắt gặp ánh mắt hiếu kì của nó, Sedusa bất giác đề phòng. Nó lắc đầu:
"Không, ta nghĩ một người như ngươi sao lại sa đoạ như vậy. Đáng lẽ ngươi đã sống một cuộc sống tốt hơn."
Ả cười tự giễu:
"Chính xác. Ta đáng lẽ đã sống một cuộc sống bình thường. Mang cái tên mẹ đẻ đặt cho ta là Ima Goodelady, cưới một người đàn ông rồi xây dựng một gia đình hạnh phúc."
"Nhưng...tại sao?"
"Ta đã cầu viện một thế lực hắc ám để thoả mãn lòng tham của mình. Sở hữu năng lực hiện tại. Nhưng đồng thời cũng bị gieo rắc hàng ngàn thứ xấu xa vào tâm can. Bị nguyền rủa bởi xã hội, trở thành kẻ bị vạn người bỏ rơi cho dù ta đã dẫm đạp lên vô số đàn ông bởi nhan sắc này đi chăng nữa."
Hàng mi liễu rủ của ả cụp xuống, nó đoán chắc kí ức không hay của ả đang dần ập về. Nó hiểu cảm giác đó, khó khăn và đau đớn. Thứ khinh khủng hơn hết đó không phải nỗi đau thể xác, mà là nỗi đau tinh thần. Hoá ra không chỉ mình nó hay chị em của nó, ngay cả Sedusa cũng phải gặm nhấm nỗi đau của ả từng ngày.
"Ngươi mau lại đây."
"Có chuyện gì vậy?"
"Lại đây, ta đang bị trói rồi, không đánh ngươi được đâu."
Ả bán tính bán nghi nhích người lại gần nó.
"Gần hơn nữa đi."
"Này, ta không đùa đ..."
Nó vội chặn câu nói của ả bằng nụ hôn của mình. Không phải hôn kiểu pháp, hay là hôn tráo lưỡi. Chỉ là cái hôn phớt nhẹ lên đôi môi quyến rũ đó thôi. Nó muốn chia sẻ đau khổ của mình với Sedusa, muốn trấn an ả bằng tình cảm đột nhiên nhen nhúm trong trái tim đầy hận thù của nó. Ả đỏ mặt, vội bụm miệng lùi lại ra sau:
"Ngươi nghĩ ngươi đang làm gì vậy?"
Nó cười trào phúng:
"Ngươi nói nhiều quá."
"Con nhãi ngu ngốc này. Có thật là ngươi mới 18 tuổi không thế??"
"Sedusa, à không. Ima!"
"Hả?"
"Từ giờ trở đi ngươi không phải cô đơn nữa. Không cần phải một mình hành động, hay thậm chí là đánh nhau với ta nữa. Hãy cùng đến ở với chị em ta, và tìm cách đánh bại Mojo Jojo. Có được không?"
-City of villians, 2006-

-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top