Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 23: Xuất phát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Này. - Hoa Dụ uống xong một bình rượu nhỏ liền lên tiếng. - Đừng trách anh nhiều chuyện nhé. Nhóc Tô Thanh, Tuyết điện rất phù hợp với em đấy.

- Làm sao anh biết được?

- Em là thể cực hàn, vào Tuyết điện là đúng rồi.

Hoa Dụ từ trên cành cây bay xuống. Phong thái rất nhẹ nhàng, không hề có cảm giác đang vận phép khinh công.

- Anh làm sao biết tôi là thể cực hàn? - Tô Thanh nhìn sang Thiên Hương. - Là cô nói ư?

Thiên Hương lắc đầu. Cô nói để làm gì chứ?

- Những chuyện đơn giản thế này nếu nhìn cũng không ra thì anh không dám nhận là người của Hoa điện đâu.

Tô Thanh không nói gì. Người này chỉ cần nhìn đã biết cô thuộc thể cực hàn, quả nhiên không đơn giản.

Nhưng người này trông có vẻ không phải người xấu. Thôi thì cứ tạm tin vậy.

- Sao? Em muốn đi cùng Thiên Hương à? Suy nghĩ kỹ chưa?

Tô Thanh gật đầu, sau đó nói:

- Anh có thể dẫn em theo cùng không?

- Được. Chỉ cần Thiên Hương muốn là được. - Rồi anh quay sang nhìn Thiên Hương. - Nhóc muốn không?

Thiên Hương suy nghĩ một hồi. Quả thật nếu như Tô Thanh theo Tuyết điện thì sẽ tốt hơn.

Nhưng nếu ưu tiên của Tô Thanh không phải luyện phép thành cao thủ, thì có lẽ đi theo Thiên Hương sẽ tốt hơn so với lên Tuyết sơn.

Thôi thì nếu cô ấy muốn thì cứ làm theo cô ấy vậy.

- Nếu Tô Thanh đã muốn theo thì em sẽ vui vẻ cùng cô ấy đến Thiên Lạc thành.

- Được thôi. Vậy trước tiên, anh sẽ cho hai đứa một danh phận. Nhóc Thiên Hương cùng thể cực hỏa với anh, em sẽ làm em gái ruột của anh.

- Em gái ruột? - Thiên Hương hoang mang. - Có cần như thế không? Không phải sẽ bị lộ chứ?

- Không lộ đâu. Thiên Lạc thành là tòa thành số 1 của nước ta, vậy nên vô cùng nghiêm ngặt, không thể để người ngoài vào được. Vậy nên cứ để nhóc là em gái của anh thì mới có thể vào được.

- Vậy còn em thì sao? - Tô Thanh hỏi.

- Thiên Hương sẽ vờ có căn bệnh lạ hiếm gặp, cần phải có nhóc thể cực hàn truyền phép mỗi ngày. Vậy nên Thiên Hương ở đâu thì nhóc sẽ phải ở đó.

- Vậy liệu có bị kiểm tra không ạ?

- Kiểm tra thì chỉ kiểm tra danh tính. Nhóc là chim băng, ai cần kiểm tra làm gì? Không ai đi kiểm tra linh thú đâu.

Trong khi Tô Thanh ngạc nhiên nhìn Hoa Dụ không hiểu vì sao anh lại nói thế vì chuyện cô sinh ra từ quả trứng chưa từng nói cho anh biết.

Mà cô cũng hiểu rõ Thiên Hương sẽ không nói chuyện đó.

Còn Thiên Hương thì lại càng mơ hồ. Sao anh ấy lại nói Tô Thanh là linh thú chứ? Nhưng anh ấy đã nói thì chắc là không sai đâu.

Có khi nào đó là lý do Tô Thanh thấy mình được sinh ra từ quả trứng không?

- Hai đứa làm sao vậy? Nhìn anh làm gì?

Hoa Dụ cũng không hiểu vì sao hai đứa nhóc này lại nhìn mình khó hiểu như vậy. Cứ như thể anh vừa nói điều gì sai vậy.

Thấy vậy Hoa Dụ mới truyền âm đến Thiên Hương.

- Em ấy không phải linh thú của em sao?

- Không phải. - Thiên Hương hồi đáp. - Cô ấy là bạn em. Cô ấy cũng không biết thân phận của mình.

Hoa Dụ hiểu ra sự việc. Thì ra Tô Thanh cũng không biết mình là linh thú.

Nhưng mà làm sao lại không biết được nhỉ? Anh cũng đâu có nhìn lầm đâu.

- Tô Thanh, không phải là anh nhiều chuyện đâu. Nhưng việc em biết thân phận của bản thân rất quan trọng. Chẳng lẽ em chưa từng nghĩ mình là linh thú ư?

Tô Thanh đứng im, hai tay đan vào nhau, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới bảo:

- Em biết em không giống người khác. Nhưng em lại không biết em là ai. Nếu anh đã biết em là linh thú, có thể cho em biết thân thế thật sự của em là gì không?

- Được.

Hoa Dụ phất tay một cái, phía sau Tô Thanh liền thoắt ẩn thoắt hiện hình ảnh con chim màu xanh ngọc bích nhỏ đang sải cánh.

- Đây là nguyên hình của em. Nếu là chân thân của người thì chân thân và cơ thể sẽ tách ra làm đôi. Nhưng nếu em đã là linh thú thì cả hai sẽ hòa vào làm một.

Đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt a. Quả thật là con chim với Tô Thanh đang hòa làm một với nhau.

- Vậy nếu cô ấy là linh thú thì có gặp bất tiện gì không? - Thiên Hương hỏi.

- Linh thú sống chung với người không hiếm, nhưng thường chúng sẽ làm sủng vật nên không hóa thành hình người. Nếu như đã có thể hóa thành hình người thì có thể xem như con người bình thường. Chỉ có điều...

- Chỉ có điều thế nào?

- Nếu em không ngại thì có thể cho anh hỏi em không có cha mẹ đúng không?

Tô Thanh gật đầu. Có cảm giác như không gì qua mắt được Hoa Dụ cả.

- Chim băng tùy theo chủng loại mà sẽ tiến hóa khác nhau. Tô Thanh theo anh thấy thể cực hàn rất mạnh, lại còn trẻ tuổi như thế mà đã hóa thành hình người. Em lại không có cha mẹ, rất có thể do tạo hóa tự nhiên mà sinh ra. Vậy nên khả năng cao em sẽ trở thành thanh loan.

- Thanh loan sao? - Thiên Hương ngạc nhiên thốt lên. - Thanh loan là thần thú vô cùng quý hiếm, cùng với hỏa phượng là một cặp đúng không?

- Đúng vậy.

- Vậy đó phải là chuyện tốt chứ?

- Đương nhiên sẽ là chuyện tốt. Chỉ có điều hỏa phượng và thanh loan từ lâu đã không xuất hiện cùng nhau. Tính đến nay cũng đã hơn 50 năm rồi. Nếu như hỏa phượng không xuất hiện thì Tô Thanh không thể hóa thành thanh loan được. Còn chim băng thì thân thể yếu ớt, chỉ sợ dễ bị bắt nạt.

Đúng là Tô Thanh đã phá vỡ được phong ấn nhưng pháp lực cũng chỉ ở mức khá. Nếu như càng lên cao chỉ e rằng sẽ càng dễ bị thiệt thòi.

- Không sao. Tô Thanh có em bảo vệ là được. - Thiên Hương vô cùng tự nhiên khoác vai Tô Thanh. - Cô ấy có thể vì em mà bỏ lỡ Tuyết sơn, em ngại gì mà bảo vệ cô ấy cả đời?

- Kể cả hỏa phượng có xuất hiện, em cũng sẽ chỉ đi với một mình Thiên Hương.

Hoa Dụ lắc đầu cười. Hai đứa nhóc này, đúng là không gì ngăn cản được. Mà thôi, tình cảm thấm thiết như vậy cũng tốt. Sau này có đến Thiên Lạc thành thì cũng có chị em nương tựa lẫn nhau đỡ cảm thấy tủi thân.

- Vậy bây giờ chúng ta lên đường được chưa?

- Được. Anh chờ tụi em sắp xếp đồ đạc lại một chút rồi xuất phát.

Hoa Dụ gật đầu.

Thiên Hương và Tô Thanh sau khi chuẩn bị đồ đạc xong xuôi thì theo Hoa Dụ đến Thiên Lạc thành.

Tô Thanh sau khi được Hoa Dụ khai sáng cũng có thiện cảm với anh hơn. Có lẽ Thiên Hương nói đúng. Anh là người có thể tin được.

Hôm nay biết được bản thân mình là ai coi như cũng trút được gánh nặng trong lòng.

Hoa Dụ huýt sáo, một con đại bàng lớn liền sà xuống trước mặt họ.

- Thú cưỡi của anh. Cẩn thận một chút.

Sau khi an vị chỗ ngồi, chỉ trong vài phút, con đại bàng đã đưa họ đến Thiên Lạc thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top