Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

nốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10 giờ tối.

Cạch


Nguyễn Duy vừa trở về nhà sau một ngày làm việc mệt nhoài. Anh không vào phòng với Quốc Sang hẳn, mà nán lại ở ban công một lúc. Nguyễn Duy châm điếu thuốc lên rồi phì . Gương mặt âm trầm, nặng trĩu lo âu của anh cuối cùng không chịu được nữa mà gục xuống thành ban công.


Tại sao mình lại đi đến bước này nhở?


Thuốc tàn. Nguyễn Duy buông tiếng thở dài thườn thượt rồi quay vào trong.

Cạch

Anh rón rén mở cửa ra, lo sợ sẽ đánh thức người đang say giấc bên trong. Thấy Quốc Sang không có động tĩnh gì, anh chầm chậm tiến tới, ngồi xuống bên cậu. Nguyễn Duy đan tay vào mái tóc đen mượt của cậu rỗi khẽ khàng vân vê.


"Nốt hôm nay thôi nhé?" - Nguyễn Duy thì thầm vào tai Quốc Sang.


Nguyễn Duy đặt một nụ hôn lên môi cậu. Dịu dàng, chậm rãi, mà cháy bỏng, da diết.

"Sai trái như vậy là đủ rồi." - Nguyễn Duy ôm chặt lấy cậu.


Giọng nói, mái tóc, thân hình, cử chỉ của Quốc Sang đối với anh bất chợt ùa về, khiến Nguyễn Duy có chút không nỡ. Anh nhẹ nhàng buông cậu ra, dùng ánh mắt âu yếm, trìu mến nhìn cậu lần cuối, với tư cách là người thương, rồi rời đi.


Vậy là anh đã rời bỏ cậu. Chỉ còn căn phòng tối om cùng chút hương vani lưu luyến ở lại cùng với cậu.


Những tưởng Quốc Sang đã say giấc nồng nên anh mới tuỳ tiện như vậy. Nhưng anh đâu hay, cậu đã tỉnh giấc từ lúc anh xoay tay nắm cửa ngoài.

Quốc Sang nức nở. Người cậu run lên từng hồi. Tim cậu quặn thắt lại, đau đớn tột cùng. Nước mắt cậu lã chã, thấm đẫm một góc chăn, cuốn trôi đi mối tình của bọn họ.


Cậu muốn gào lên, xé nát định kiến xã hội, để anh và cậu được bên nhau. Cậu muốn bỏ lại, bỏ hết mọi thứ lại rồi chạy trốn cùng anh.

Anh ơ bên ngoài cũng muốn quay lưng, quay lưng với cả thế giới rồi chạy về phía cậu. Anh cũng muốn dũng cảm, đập tan đi những lời dè bỉu.

Nhưng chẳng ai đủ sức để làm điều đó.


"Hay là? Ta lại sai trái? Nốt ngày mai nữa thôi?"

Quốc Sang tiến lại phía cửa, chạm vào tay nắm.





Trong một căn nhà nọ, có hai bạn trẻ đang cầm chung một tay nắm cửa, nhưng chẳng ai đủ dũng khí để xoay chuyển nó.




-hết-

nay định viết sầu sầu nm sao ẻ chảy quá 😭


bị, xàm l


anyway, SPECIAL THANKS TO NIE AN, LANE HUỲNH, ALEXANDER ANH  vì đã đọc trước truyện và chỉ ra chỗ cấn giúp tui.


phô lô ig duysangmaidinh để cập nhật thêm truyện mới hoặc vã hai bạn trẻ này cùng nghen =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top