Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11 : Cứu người (p1) .


           Meo…o…

           Đang ngủ bỗng Vương Hoàng Yết nghe thấy tiếng mèo kêu chói tai . Vội bật dậy , thắp nến lên . Ánh sáng chiếu khắp căn phòng , cô nhìn thấy Bạch Miêu đang lăn lộn trong đau đón ở góc tường . Vương Hoàng Yết vội vã đến bên cạnh nó .

          - Miêu nhi , em sao vậy ? .

           Đưa tay ra định chạm vào nó , Bạch Miêu đang lăn lộn trong vật vã trong đau đớn thì bất thình lình nhảy ra cách xa cô . Rồi nó lại đi tới cánh cửa chính của căn phòng , không ngừng cào lên đó sau đó quay đầu về phía cô kẻo meo meo như muốn nói rằng cô hãy mở nó ra . Vương Hoàng Yết sửng sốt vươn tay mở cửa theo bản năng . Khi cánh cửa mở ra , Bạch Miêu bỗng chạy vọt ra ngoài Vương Hoàng Yết thấy thế lo lắng đuuổi theo nhưng khi nhìn ra ngoài hành lang thì không còn thấy bóng dáng của Bạch Miêu đâu nữa . Thử gọi vài tiếng nhưng vẫn không thấy nó đâu nên Vương Hoàng Yết đành quay về phòng .
 

         Lăn lộn trên giường nhưng cô vẫn không tài nào chợp mắt được nữa . Trong đầu cô bây giờ rất lo lắng cho Bạch Miêu , nghĩ đến nó thân mình bé tẹo nhỡ gặp phải chuyện gì thì không hay nhưng nghĩ lại bản thân lo còn không xong mà lại còn đi lo cho con mèo . Vương Hoàng Yết đành phải từ bỏ cái suy nghĩ đi tìm Bạch Miêu , bất chi bất giác cô lại chìm vào giấc ngủ . Đang lim dim , cô bỗng nghe thấy một tiếng động nhỏ vang lên . Vội bật mở mắt , cô choàng ngồi dậy . Khi nhìn thấy thử phạm của tiếng động , cô khẽ thở phào nhẹ nhõm . Đưa tay ôm nó vào lòng , Bạch Miêu của cô vừa nãy đi đến giờ đã quay về . Vuốt ve thân thể nó , cô nhìn xem nó có bị thương hay không . Khi  đã chắc chắn có không có bị thương . Cô thoáng nghi ngờ , vừa nãy là nó bị làm sao vậy . Bỗng một ý nghĩ xẹt qua đầu của cô , vội gạt nó ra khỏi đầu .

          Xem ra muốn biết đáp án còn phải xem sau này a ! .

         Cơn buồn ngủ biến mất hoàn toàn , vén rèm nhìn ngoài trời nhưng bầu trời ngoài kia vẫn chỉ là một màu đen xám . Thầm cân nhắc trong lòng chắc giờ này cũng đã khoảng đến canh Mã vội thu dọn chăn đi xuống bếp làm cơm . Nhìn số lương thực ít ỏi , Vương Hoàng Yết lại âm thầm thở dài , số lương thực này chỉ giúp cô cầm cự được khoảng vài ngày thôi . Nhưng mà điều quan trọng nhất bây giờ là vấn đề di năng của cô. Xem ra cô phải làm vài thí nghiệm với chúng rồi .

        -------❤❤(◍•ᴗ•◍)❤❤---------

Mong mn hãy voter và bình luận truyện để Bột  biết sửa chữa lỗi sai nha .

            Thân ái chào các nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top