Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 8:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến tiệc

Câu nói của nàng vừa thốt ra tất cả mọi người xung quanh sốc đến há hốc mồm. Nàng cảm thấy như đạt được một mẻ cá lớn đầy ắp " AA~ bội phục khả năng diễn xuất của mình ghê...". Andrew quay người lại nhìn nàng bằng đôi mắt đỏ ngầu hung dữ.

- ....Sao?

Lucasta cúi mặt xuống, dường như không muốn nhìn vào đôi mắt dữ dằn đó nàng đưa mắt sang chỗ khác và nói với giọng run run:

- Em, em biết là ngài thường nghe thấy những lời này. Em cũng biết sao ngài có thể vừa ý em được. " Giãn cơ mắt lên nào tôi ơi" Nhưng mà.... ngài là người đầu tiên cứu em khỏi tình huống nguy hiểm như hôm qua. Em không mong cầu gì cả... chỉ là... ngài không thể để em giúp đỡ ngài dù chỉ một chút thôi sao? Ngài đã nói là không ghét em mà...! _Nàng đặt tay lên ngực, đôi má nàng đỏ ửng, ánh mắt nàng long lanh_ "Đúng vậy tôi chính là fangirl của anh đó. Tuy nói đúng hơn là antifan... Nếu anh coi tôi là sự tồn tại hiển nhiên và tầm thường nhất thì đối với tôi lại càng có hy vọng."

Mọi người xung quanh vỗ tay bôm bốp, huýt sáo thán phục trước hành động thổ lộ tình cảm đầy dũng cảm đó của nàng. Lucasta thấy đối phương không trả lời, len lén mắt nhìn lên thì đã thấy chàng đi đến tận cánh cửa đằng kia và mở ra chuẩn bị đi vào. Nàng thấy vậy liền hét lớn:

- Em sẽ tuyệt đối không làm phiền ngài đâu! Thật đó!!

Cánh của đóng rầm một cái, nàng thầm mứng chàng "Chậc, cái tên nhẫn tâm này. Dù vậy thì hôm nay tới đây là hết...Tôi tha cho anh. Tha cho anh đấy!".

Cuối cùng, ngày tổ chức yến tiệc cũng đã đến, Lucasta đã chuẩn bị xong và đang ngắm mình trước gương. Để chuẩn bị đến bữa tiệc tối nay, nàng đã mặc chiếc đầm màu lục có thắt nơ vàng kết hợp với ren trắng và có đính hạt ngọc lục bảo ở phần cổ, cùng với đó nàng buộc tóc nửa đầu đằng sau kẹp bằng những hạt ngọc trai lấp lánh. Sau hôm đó, không thấy mặt Andrew nữa thì Seli đã bảo với nàng rằng kỵ sĩ rất bận rộn chuẩn bị này nọ cho mùa hè. Nghĩ vậy nàng thở dài một hơi. Nàng bước xuống cầu thang thì đã thấy Seli đứng đợi từ lâu. Thấy nàng xuống, Seli cất tiếng:

- A, Lucasta, chị đã chuẩn bị cho yến tiệc xong rồi.

Lúc này nàng đã bị chói lóa bởi vẻ đẹp chim sa cá lặn này của Seli. Một nữ nhân thế này mà lại suýt kết hôn với tên ngốc Matthew sao. Đúng là vô lý đùng đùng luôn! Em ấy lại theo đúng lời hứa mà thường xuyên gọi tên thân mật kìa! Thấy có người đứng bên cạnh Seli nàng hỏi:

- Vâng, nhưng mà vị bên cạnh là...

- Hai người chào hỏi nhau đi. Đây là bạn lâu năm của gia đình ta. Rosalind Dudley

Cô gái với mái tóc vàng nhạt, đôi mắt màu tím giống màu hoa oải hương và cầm quạt lông trắng muốt, bước đến nháy mắt với nàng rồi cô mở lời chào hỏi:

- Xin chào! Quý bà Lucastasia rất vui được gặp chị.

Lucasta giật bắn mình ngạc nhiên " Xuất hiện rồi!!! Chính là người bạn thuở nhỏ đó...! Hơn nữa lại còn được đãi ngộ với cấp độ khắc hẳn mình luôn! Những ánh mắt khác hẳn khi nhìn thấy mình". Tất cả hầu nữ ở đây đều nhìn cô bằng ánh mắt lấp lánh ngưỡng mộ, ai ai cũng rất quý mến cô. Nàng vui vẻ mỉm cười đáp lại bằng giọng ngọt ngào:

- Ta cũng rất vui được gặp cô, tiểu thư Dudley.

Rosalind sau khi nghe lời nói của nàng, cô khựng lại một nhịp rồi quay sang Seli bụp vào vai cô một cái rồi nói:

- Seli~ sao bồ không nói với tui là phu nhân lại đáng yêu thế hả!

- Chị ấy lại tưởng tui nói gì đó kì lại mất thôi. Seli bất lực trả lời.

Bỗng nhiên Rosalind quay ngoắt lại nhìn nàng bằng ánh mắt dò xét, quạt đặt lên gần miệng. Nàng thấy kì lạ nghiêng đầu bối rối, bộ đầm của nàng có vấn đề gì sao?

- À, Lucasta, anh trai em nói rằng có thể anh ấy sẽ tới muộn, mong chị thông cảm. Chuyện này cũng hay xảy ra... Seli nói.

- Ra là vậy. Ta không sao đâu nên em đừng lo, Seli. Nàng xua tay và nở nụ cười trên môi. " Làm gì có chuyện thông cảm tên đó chứ! Anh ta cũng đâu phải kiểu sẽ như vậy, nên mình cũng chẳng mong đợi gì, không hề!". 

Mặc dù muộn nàng vẫn muốn chàng tới, Rốt cuộc chàng định làm việc đến khi nào chứ.

Ánh trăng tròn sáng chiều xuống mặt đất, tạo nên khung cảnh huyền ảo. Xe ngựa nhà công tước Martin đã đến trước cửa cung điện. Nàng cùng 2 người kia bước vào yến tiệc. Mọi người trong yến tiệc, ai cũng vậy, họ chỉ đến bắt chuyện với Seli và Rosalind mà thôi. Đột nhiên nàng cảm thấy thật lạc lõng. Không hiểu sao nàng lại nhớ tới yến tiệc ở phương nam nơi nàng sống. Những người muốn kết thân với cha và anh trai, họ đều dâng lên những điều tốt nhất cho nàng, hay là cho Anathia vợ chính thức của cha. Bất kể nội tình có ra sao, nàng vẫn là đối tượng mà mọi người đều ghen tỵ và ao ước. Nếu hiện thực bi thảm của mình bị lộ ra như kiếp trước, mọi người sẽ nghĩ gì về nàng, sẽ chà đạp theo cách nào. Trớ trêu thay đó lại là khoảng thời gian kinh hoàng nhất. Dù gì thì nàng cũng dính vào hai người con gái như người mẫu thế này, nàng có cảm giác bị nhỏ lại, ở đây nàng giống như người lùn vậy. Bỗng có một người đàn ông phát hiện ra thốt lên:

- Xin chào quý bà Lucastasia. Ngài vẫn bình an chứ ạ?

Ánh mắt của mọi người khắp yến tiệc đều hướng về phía nàng với ánh mắt tò mò, xôn xao không ngừng bàn luận về nàng. 

- Ôi trời, vị đó chính là công chúa phương nam...

- Ngài giáo hoàng có khỏe không ạ?

- Ngài giáo chủ hồng y Evans bao giờ tới thăm thủ đô ạ?

Lucasta chỉ biết cười gượng với một đống câu hỏi ập đến nàng. "Tôi cũng có biết đâu loài người à!"

Seli bắt đầu làu bàu:

- Người kia thật là...

Lucasta thất vậy ngạc nhiên khi Seli bực như vậy "Vừa, vừa nãy là lời thốt ra từ miệng Selina hả?!"

Rosalind vui vẻ vẫy tay với đám người bên kia:

- Ôi trời, An...

Nàng nhìn thấy bóng hình quen quen trong đám người đó, thì ra là Andrew nàng liền hóa đá. Andrew nghe thấy quay đầu lại nàng liền miễn cưỡng giơ tay chào " Gì vậy trời, bảo đến muộn mà? Chắc không phải vì không muốn chạm mặt mình nên nói dối là đến muộn ấy chứ ?!". Bỗng chàng quay ngoắt đi, nàng đứng hình "Biết ngay mà". 

- Dù sao thì...phu nhân, bọn em tới đó hả giận giúp chị nha? Rosalind quyết tâm lấy lại công bằng cho nàng.

- Anh ấy bỏ ngoài tai thì cậu tính sao? Seli đáp.

Lucasta siết chặt tay rồi bước đến chỗ chàng. Seli từ đằng sau gọi nàng "Lucasta?" nàng mặc kệ vẫn bước tiếp. Việc nàng bị bạc đãi ngay từ đêm đầu tiên, việc Andrew đang tránh mặt nàng đã lan truyền khắp bữa tiệc rồi. Ở đây dù nàng có làm gì thì người mất mặt vẫn là nàng mà. Thế nên nàng sẽ bám chặt lấy không buông. Lúc này nàng đã tới bên cạnh Andrew, chàng quay sang đưa mắt nhìn nàng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top