Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 11

  Chiều hôm đó, hai bên khán đài đông người xem một cách kỳ dị, lại toàn là con gái. Mọi ngày không phải là không thiếu những thành phần fangirl rỗi hơi dõi theo các "hotboy" cao ráo, nhưng đông đến như hôm nay thì chưa bao giờ có, cứ như thể một trận đấu thật sự chuẩn bị diễn ra, chứ không phải chỉ là một buổi tập thông thường của đội.

"Tôi thay mặt cho huấn luyện viên đề nghị cậu kể từ hôm nay tham gia đầy đủ các buổi tập sau giờ học, vì mùa giải đã bắt đầu. Bên cạnh đó, tôi cũng không muốn mất thời gian nhưng quy định đã đặt ra, phiền cậu thực hiện đầy đủ bài kiểm tra thể lực định kỳ." Sau khi mọi người hoàn thành khởi động, Chanyeol nói ngắn gọn rồi chỉ Minhyun ra chỗ trợ lý HLV Irene.

Thành-viên-chính-thức-lần-đầu-xuất-hiện nhìn lướt qua tấm giấy vừa nhận từ tay đội trưởng để nắm được sơ qua những điều mình cần phải làm, rồi với một tác phong nhanh gọn, điểm nhiên, cậu thực hiện hoàn hảo tất cả các nội dung yêu cầu mà không cần đến sự chỉ thị của Irene, giữa những âm thanh cổ vũ ầm ĩ chói tai của đám fangirl cuồng nhiệt.Trên băng ghế chỉ đạo, Nayeon bắt đầu thấy... nể phục con người này. Không phải vì cậu ta có thể thực hiện những bài tập khắt khe chỉ trong một nửa thời gian cho phép. Mà là vì cậu ta thực hiện nó giữa đám tạp âm của fangirl, hoàn hảo như ở chốn không người. Đến Nayeon chỉ ngồi không mà còn nhức cả đầu, Hwang Minhyun đúng là thần kinh thép.  


Mười phút trước khi kết thúc, có thể coi là sân khấu trình diễn kỹ thuật cá nhân của Minhyun và Jin,. Cõ lẽ vì lý do... thể diện, cả hai đều không có ý định dừng, và kỹ thuật của họ đẹp mắt đến mức các thành viên còn lại thay vì tham gia vào, hoặc có ý kiến đã đứng dạt cả ra để họ tiếp tục.

"Anh Minhyun cố lên!"

"Hwang Minhyun! Hwang Minhyun!"

"Cố lên! Em yêu anh!"

Không rõ ai mới là người đang có lợi thế, trước màn cổ động điên rồ này. Nhưng xem ra chỉ có Nayeon, và một số thành viên khó tính khác như Niel là thấy phiền phức. Nét mặt cả Minhyun và Jin đều thể hiện sự tập trung cao độ, bỏ ngoài tai mọi âm thanh, như cả hai đang giữa một cánh đồng hoang vắng.

Nayeon với đầu óc đơn giản của con gái, thành thật tin rằng đó là do đám fangirl đã làm ảnh hưởng đến sự tập trung của Jin.

Với tư cách quản lý, Nayeon không nên thể hiện sự thiên vị với bất kỳ thành viên nào. Cô đắn đo không biết có nên lớn tiếng cổ vũ cho Jin không, dù điều đó so với sự cuồng loạn trên khán đài chỉ như muối bỏ bể.

Nhưng lại một lần nữa, lợi thế lại về phía Minhyun.

"Jin ơi! Cố lên!"

"Jin ơi! Cố lên!"

Hai lời cổ vũ phát ra gần như cùng lúc, một là của Nayeon, hai là của cô gái tóc nâu đã đứng sát bên cô tự lúc nào. Mina nhờ danh nghĩa "thân nhân gia đình" đôi khi vẫn vào hẳn khu vực chỉ đạo để xem tập luyện. Xem Jin tập luyện, nói trắng ra là như thế.  

  Hai chàng trai đứng nguyên tại vị trí chính giữa sân nhìn nhau như còn đang thi đấu, hơi thở ngắt quãng, không nói một lời.

"Hwang Minhyun! Ra ngoài này có người cần gặp. Buổi tập đến đây kết thúc!" Chanyeol vỗ tay ra hiệu.

Nhưng trong lúc Jin và Minhyun, hai người cuối cùng từ từ bước khỏi sân tiến về khu vực chỉ đạo. Không "khán giả" lẫn thành viên nào có ý định ra về.  

  Có lẽ là bởi họ nhận ra, "khách" của Minhyun cũng lại là một nhân vật nổi tiếng, Oh Sehun của CLB bóng rổ.

"Tôi biết, là cậu không-có-thời-gian, nên tôi sẽ không lòng vòng mà đi thẳng ngay vào vấn đề. Trở lại CLB bóng rổ đi." Người con trai có chiều cao nổi bật tầm 1m90 trình bày rành mạch.

"Tại sao?" Minhyun vờ hỏi, đôi mắt xám ném cho Sehun một cái nhìn thờ ơ như chưa từng quen biết.

"Cậu biết là bọn này cần cậu. Hai tuần nữa là giải bắt đầu!" Đội trường đội bóng rổ gắt.

"Còn cuộc thi Dance thì khai mạc vào ngày mai."Niel đứng gần đó làu bàu, chỉ để nhận về cái trừng mắt của Sehun.

"Còn cậu biết là tôi không còn hứng thú nữa, chẳng có lý do gì để tôi phải quay lại cả." Minhyun không buồn nhìn vào mặt Sehun, cậu ta vừa nói vừa tiến về phía Nayeon, đón lấy chiếc khăn ướt và chai nước khoáng trên tay cô.

"Chúng ta lại gặp nhau, cảm ơn cậu." Minhyun nhẹ nhàng. Không hiểu cậu ta có ý tử tế thật hay trêu tức Sehun đang bốc khói đằng sau. Chỉ biết rằng chưa kịp cảm nhận sự tử tế, Nayeon đã phát lạnh sống lưng vì hàng trăm con mắt fangirl đang nhìn cô như ăn tươi nuốt sống trên khán đài.

"Mỗi năm có hứng thú với một môn  khác nhau? Hoang đường. Cậu chỉ đang muốn chứng tỏ. Và điều đó hoàn toàn không cần thiết! "Đoạn quay lên đám khán giả ồn ào, Sehun gắt "Trên kia im lặng dùm đi!"

Chợt nhìn thấy Mina ngồi lấp ló bên cạnh Jin, dõi theo câu chuyện với vẻ không mấy hào hứng, đội trưởng đội bóng rổ gọi giật.

"Em có ý kiến gì đi chứ! Anh trai của em đang hành động rất vô lý và làm ảnh hưởng đến những người khác đấy."

Mina tỏ ra hơi khó chịu vì tự dưng bị lôi vào "chiến sự", cô chỉ ngập ngừng, tay níu áo Jin vẻ sợ sệt.

"Em... không liên quan gì hết."

"Rốt cuộc thì vì cái gì? Tôi đã nhìn cậu tập và thi đấu cả một năm dài, cậu không hời hợt qua loa, cũng không hề gượng ép. Cậu thậm chí còn không bỏ tập. Vậy thì lý do gì khiến cậu đổi ý?" Sehun lại chĩa mũi nhọn về phía Minhyun.

Minhyun bỏ ngoài tai tràng công kích của Sehun, ngồi xuống bên cạnh Nayeon và quay sang cô.

"Chìa khóa tủ đề đồ tôi có thể lấy ở đâu?" Vẫn nguyên thái độ nhẹ nhàng tử tế.

"Vậy không lẽ là vì đứa con gái này?!" Sehun chỉ thẳng vào mặt Nayeon.

Quả-bom-thứ-nhất.

Khán đài rộ lên những âm thanh bất bình của bọn con gái. Nayeonchoáng váng. Vẫn biết là Sehun chỉ "giận cá chém thớt", nhưng cô vốn không hề ngờ được có ngày mình lại bị lôi vào một chuyện thế này.

Minhyun bật cười. Có lẽ là lần đầu tiên trước nhiều người thế này, cậu ta biểu lộ một cảm xúc gì khác ngoài vẻ lạnh lùng thường trực.

"Nếu- đúng- thì sao?"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top