Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 50


Bạn bè cùng lớp đón nhận cái tin Nayeon và Chanyeol chính thức trở thành một đôi, dĩ nhiên không ầm ĩ quá khích như khi Nayeon quen Minhyun. Bởi vì so với mức độ hoành tráng của "người thừa kế" Hwang Minhyun, thì hoàn cảnh mồ côi tay trắng của Park Chanyeol dĩ nhiên không mấy hấp dẫn đối với các nữ sinh con nhà giàu. Tuy vậy, nói qua cũng phải nói lại. Từ ngoại hình đến tài năng, Chanyeol tỏ ra không hề thua kém "tình địch", tác phong trầm ổn, chín chắn cũng đã sớm biến cậu thành một hình mẫu nam sinh được ngưỡng mộ ngay từ những ngày đầu bước chân vào Kyunghee.

Vậy cho nên, những ánh nhìn ghen tị, những lời xì xào bàn tán, nói xấu đủ điều, dĩ nhiên là thực đơn ăn sáng không thể thiếu, mỗi khi Nayeon tay trong tay đến trường cùng Chanyeol.

Bạn Nayeon đã trải qua biết bao sóng gió với ex- boyfriend Hwang Minhyun, đã quá quen với việc bị coi là một đứa con gái lẳng lơ, nhan sắc chẳng có bao nhiêu mà suốt ngày đong đưa trai đẹp, giờ đây hoàn toàn học được cách để ngoài tai mọi lời đơm đặt.

Bởi vì cô đang sống những ngày hạnh phúc bồng bềnh nhất. Không gì có thể san bằng. Khi mối tình đơn phương theo đuổi ròng rã bao năm, rốt cuộc cũng đã đơm hoa kết trái.

Tình cờ, Chanyeol và Nayeon đến với nhau cũng đúng trong thời điểm rục rịch diễn ra hoạt động lễ hội cuối cấp, được thường niên tổ chức vào cuối tháng ba.

Vào một buổi chiều muộn, hai ngày trước đêm dạ hội, Jin như thường lệ gác lại một vài buổi tập với câu lạc bộ dance để làm nhiệm vụ... chỉ đạo dàn dựng sân khấu. Tay áo sơ mi đã được xắn đến khuỷu, cậu ngồi chênh vênh trên chiếc thang kim loại, đích thân hì hục gắn logo chương trình lên phông nền.

Đúng lúc ấy, một đầu đinh "cấp dưới" le te chạy lại, tay ôm bản danh sách tiết mục văn nghệ.

"Trưởng ban! Ba tiết mục không kịp chuẩn bị, vừa nằng nặc xin rút. Năm nay chúng ta trống nhiều thời gian quá. Khối 12 hầu như không đóng góp cái gì cả, mọi người có vẻ đều bận học."

Jin thở hắt ra, vứt một mảnh xốp vừa cắt xuống đất. Kỳ thực, mấy hôm nay tâm trạng của cậu quá tệ, nên cũng chẳng có mấy hứng thú giải quyết công việc bao đồng. Nhưng dù sao cũng lỡ lãnh trách nhiệm từ năm ngoái, Jin đành cân nhắc, không biết có nên đích thân biểu diễn một vài tiết mục lấp chỗ. Cậu cũng đã nghĩ đến Lisa, nhưng con bé đang trong thời gian debut nghiêm ngặt, việc tùy tiện hát live ở sân khấu trường có thể gây ảnh hưởng không tốt.

Đúng lúc ấy,Nayeon, không biết đã có mặt ở sân khấu theo dõi từ lúc nào, liền ngập ngừng lên tiếng.

"Hay để tớ nhờ Taehyung xem... Jisung nói hôm ấy, lịch diễn của Taehyung kết thúc vào lúc tám giờ tối. Cậu thử dồn tiết mục piano vào muộn muộn có được không?"

Dẫu sao, đây cũng là một cách để Taehyung trả tiền nhà cho Jisung. Cô đơn giản tính toán. Ngay lúc ấy, Nayeon hoàn toàn không để ý đến việc Taehyung là một nghệ sĩ tầm cỡ thế giới, không thể đơn giản nói đến là đến được.

Cô chỉ nghĩ đến việc làm cho Jin vui.

"Tùy, sao cũng được."

Jin hờ hững đáp, rồi quay lại với chiếc logo của mình.


Có lẽ trong cuộc đời mười tám năm của Nayeon, đây là một trong những khoảnh khắc hụt hẫng nhất.

Cô không phải không biết, Jin thích mình. Riêng chuyện này thì, đến một nửa cái trường này thừa biết, chứ đừng nói là nhân vật chính không đến nỗi ngu ngơ như Nayeon.

Nhưng Nayeon có thể làm gì chứ? Người cô thích, đơn giản là Chanyeol. Đã từng là Chanyeol, vẫn là Chanyeol và sẽ mãi là Chanyeol. Có tham lam lắm không, khi bất chấp tất cả, cô vẫn muốn giữ vững tình bạn đối với Jin?

Xét cho cùng, Jin thích Nayeon theo cách đó, đâu phải lỗi của cô. Cậu ta cứ như vậy cướp mất nụ hôn đầu của cô, cô cũng nhắm mắt bỏ qua, vì không muốn mất đi người bạn đã luôn ở bên mình mọi lúc.

Có một điều mà Chanyeol biết, Jin biết, nhưng Nayeon không biết. Nguồn gốc sự buồn bực của Jin không đơn giản chỉ là ghen tuông.

Dù vậy, ngay tối hôm đó,Nayeon lặn lội đến tận khách sạn năm sao nơi Taehyung ở. May mắn cho cô, chỉ sau ngày hôm nay, Taehyung sẽ dọn vào căn hộ chung cư cao cấp ngay trung tâm thành phố. Đây là đãi ngộ đặc biệt của đại sứ quán dành cho quãng thời gian một năm cộng tác quý báu của thiên tài âm nhạc gốc Hàn.

"Được."

Taehyung khẽ gật đầu. Quá đơn giản khiến cho Nayeon đứng hình mất mấy giây. Cô đã phải luyện tập, khó khăn lắm mới dám nói ra lời yêu cầu có phần đường đột, khiếm nhã này.

"Nhưng nếu như cậu quá bận..."

Nayeon lúng túng, xua xua tay.


"Tiền nhà cho Jisung, phải không?"

Cậu nhẹ cười, trước khi tiến lại gần chiếc pianoforte màu đen được đặt giữa sảnh khách sạn. "Tuy nhiên, trước hôm đó, tôi kín lịch. Không có thời gian tập dượt đâu. Có yêu cầu gì đặc biệt không?"


Cái này là thật chứ? Thiên tài Kim Taehyung của nước Pháp mà lại đi chơi nhạc theo yêu cầu sao? Đúng là may mắn ngàn năm có một lại đi rớt trúng đầu đứa ngốc nghếch là cô.

Đêm tiệc cuối cùng của những tháng năm học trò, rốt cuộc cũng tới.

Không đến nỗi bỡ ngỡ như năm ngoái, Nayeon ở độ tuổi mười tám đã biết phải xuất hiện như thế nào để xứng đôi với một người bạn trai ưu tú. Không quá mờ nhạt, cũng không diêm dúa dọa người.


Nếu là loại con gái tầm thường, có lẽ sẽ luyến tiếc cái ngày này năm ngoái. Tuy vậy, đối với Nayeon, năm nay mới thật là lần đầu tiên, cô nếm trọn vẹn hạnh phúc khi được đến một bữa dạ tiệc cùng bạn trai chính thức. Không ngượng ngập, không cảm giác thua kém... chỉ có tình cảm yêu thương trong ánh mắt, mỗi khi hai người quay lại nhìn nhau.

Từ Jeongyeon, Niel, Lisa đến Mingyu đều đủ bộ. Lại còn một thân hình cao ráo, dáng người mẫu trông rất quen... Park Jimin không hiểu thế nào cũng có mặt.

Vừa nhận ra Nayeon và Chanyeol, Jimin liền vui vẻ rảo bước về phía họ. Hôm nay, anh mặc một chiếc sơ mi kèm vest giản dị với gam màu đen. Gọi là giản dị, đồng nghĩa với thiết kế mới nhất của Christian Dior, giá thành thân thiện chỉ khoảng bốn con số (ngoại tệ)

Tuy vậy, nơi đây là Kyunghee, cái nôi của những tiểu thư công chúa, thiếu gia hoàng tử trên toàn đất nước. Nên cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nếu như lễ hội cuối cấp biến thành nơi trình diễn trang phục dạ hội của những nhãn hiệu hàng đầu thế giới. Ăn mặc như Jimin, vẫn tính là người- bình- thường.

Người- bình- thường vừa vui vẻ vẫy tay chào Nayeon, đồng thời thấy được hai bàn tay đang đan chặt không rời của cô và Chanyeol, ánh mắt liền lóe lên một tia thích thú.

Anh không bình luận gì nhiều, chỉ vui vẻ nhìn quanh.

"Còn hai đứa nhà anh đâu? Anh mới xuống sân bay, gọi từ hồi chiều y như rằng không có ai bắt máy."


Nayeon sợ màn hài kịch năm ngoái sẽ tái diễn, liền ghé tai Jimin, tính khuyên anh vài câu thì chiếc BMW màu đen quen thuộc đã dừng trước cổng trường.

Vừa thoáng thấy bóng dáng "cặp sinh đôi" họ Hwang bước xuống, hơn nửa số người có mặt tại hiện trường đã chột dạ lén nhìn lại bản thân, tự cảm thấy công sức chuẩn bị cả buổi tối chỉ là một trò đùa. Hai người tóc nâu, ăn mặc ton sur ton tương xứng đến thần kỳ. Đặc biệt là dáng vẻ của Hwang Minhyun đã khiến cho Nayeon nhớ ra, vì sao ngày ấy cô nhận lời làm bạn gái con người này dễ dàng đến thế. Cậu ta thật sự không phải đẹp trai bình thường!!

Rất may, năm nay, Nayeon không cần cảnh báo, Jimin vẫn tình nguyện buông tha không chọc phá em trai. Thay vào đó, anh dành cả buổi lang thang tán tỉnh mấy nữ sinh đường cong bốc lửa nhà Kyunghee.

Dạ tiệc diễn ra đã được một lúc khá lâu. Chanyeol và Nayeon đã lang thang gần hết các gian hàng của ban tổ chức, cũng đã vừa ném lon được một cái bánh bao nhồi bông. Chính xác thì, cái này là Chanyeol thắng được tặng cho Nayeon. Đây có thể coi là món quà đầu tiên kể từ khi hai người chính thức là một đôi. Nayeon tự nhủ sẽ coi đây là bảo vật trân trọng suốt đời, dù cho nó chỉ là... một cái bánh bao đi nữa.

Nhìn Nayeon cảm xúc phức tạp nhìn chằm chằm cái bánh bao có cả mặt mũi, tay chân đang ôm trong tay, Chanyeol bấy giờ mới nhớ. "Mặt bánh bao" chính là nickname Jin đặt cho Nayeon suốt từ nhỏ đến lớn. Chàng ngốc cho rằng, cô đã ăn quá nhiều , đến mức mặt mũi tròn như cái bánh bao.

Phát hiện đó khiến cho cậu vừa buồn cười, vừa thấy tâm trạng chùng xuống. Từ khi Chanyeol và Nayeon bắt đầu công khai, Jin đã không còn nói chuyện bình thường với cả hai người nữa. Chắc chắn, Nayeon cũng đang rất khó xử.

Bất giác, cậu vòng tay ôm cả cô và bánh bao vào lòng, đột ngột hôn lên má cô.

Nayeon bị bất ngờ, mặt đỏ như cà chua chín. Trong thoáng chốc đã quên đi những suy nghĩ về Jin vừa chợt đến. Cô thoải mái, tựa vào vai Chanyeol, bám chặt cánh tay cậu. Hai người vừa dựa dẫm, vừa chậm rãi tiến ra khu vực phía trước sân khấu nơi các cặp đôi đang được ghép cặp khiêu vũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top