Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25:Chúng ta chưa kết thúc!

Đang ngồi yên lành,Dương Hoàn giật mình vì kiệu hoa tự nhiên dừng gấp rồi hạ xuống

-trời ơi,đến rồi,đã đến rồi,quá chậm rồi đó

Dương Hoàn không chờ ai mời mình,tự mở rèm lên,tự bước xuống kiệu hoa,chạy thẳng đến cửa Lục phủ,bỗng có cái gì kéo mình lại rất mạnh

-nàng nhanh muốn vào Lục phủ vậy sao,từ từ thôi

À ha,đó là tay của LỤc Dương,Dương Hoàn đành nghe theo,lùi vài bước,đứng cạnh Lục Dương . Lục Dương còn chỉnh lại khăn trùm đầu cho nàng,rồi cầm tay nàng đến trước mặt phụ mẫu

-Phu quân,chàng tặng quà mừng là gì vậy-Kim Hạ ghé tai Lục Dịch hỏi

-nàng tặng gì ta tặng đó-Lục Dịch

-hử,ta giữ bí mật mà,sao chàng biết ta tặng gì cho hai đứa

-chúng ta là phu thê,là một,nàng tặng cũng là ta tặng mà,không phải sao

-kì cục

Kim hạ nói xong thì thấy Lục Dương và Dương Hoàn đã chuẩn bị đến cửa,liền tới tận nơi đón chào,trong phút chốc tự nhiên thấy tân nương chạy cực nhanh về phía mình

-không cần nhanh vậy chứ-Kim hạ trong đầu đang vô cùng bất ngờ,may mà Lục Dương ghì tay lại

-khoan hãy vào phủ,để các con qua cửa Lục phủ thì phải đi qua bậc này,rồi tân lang cõng tân nương để tân nương lấy quả cầu ngũ sắc kia rồi mới được vào-Kim Hạ đưa ra thử thách

Lục Dương nghe xong,Dương Hoàn liền đi ngay ra đằng sau,tân lang ngồi xuống cõng tân nương qua cửa. Nhưng quả cầu độc ác này,quá là cao đi,Dương Hoàn với tay mãi không được

-chàng nhảy lên đi,ta với mãi không tới-Dương Hoàn

-nàng nặng vậy,ta cõng được là may rồi đó

-ý,chàng bảo ai mập,ta cho chàng hôm nay nằm ngoài ghế nha

Tân nương nói xong,Lục Dương liền ngồi xuống thả chân Dương Hoàn ra khiến nàng rất bất ngờ,một chút bực mình trong chiếc khăn,đến cả phụ mẫu vẫn hơi sốc. Lục Dương liền ôm chân Dương Hoàn lên,không ngờ ôm chân ,mà Dương Hoàn lấy quả cầu thuận lợi hơn rất nhiều,tất cả vị khách ở đó rất hài lòng ,vỗ tay tán thưởng

Lục Dương nhìn Dương hoàn cười tươi,tiến vào trong làm lễ bái đường,rồi ngồi ở trên ghế bằng vàng được mọi người tặng quà mừng.

-Kim hạ,nàng tặng những thứ này,nó sẽ không bao giờ dùng đâu-Lục Dịch thấy Kim Hạ cầm cái hộp đỏ nói

-chàng là nam nhân,không rõ thế giới của nữ nhân đâu,chàng không hiểu gì hết

Kim Hạ gạt tay Lục Dịch,đưa quà cho Dương Hoàn,tân nương đặt hộp quà sang bên cạnh,yên tâm ngồi đó hưởng quà. Lục Dương thì ngồi mời rượu tất cả vị khách,bằng hữu đếm không xuể,còn có cả chiếu thư của Hoàng thượng mang tới chúc mừng,thật là ân huệ lớn

Lễ thành thân kết thúc,trong khi mọi người đang ăn uống ngoài sân thì Dương Hoàn đã được đưa vào phòng tân hôn rồi.

-tân nương hãy ngồi im đợi tân lang nhé-bà mai đặt tân nương ngồi xong liền đi ra đóng cửa lại

-phù,khăn trùm đầu nóng ghê á,muốn bỏ ra thật nhanh để hít thở khí trời,mà đói ghê à

Dương Hoàn xoa bụng đang gào thét điên cuồng,mò mẫm ở bàn có chút bánh ngọt,ăn nguyên 1 đĩa,hình như còn uống thêm cả trà hoa cúc,sau đó trộm ra bàn lấy tất cả trăm hộp quà ra giường mở

-không biết họ tặng quà gì cho mình mà to vậy

"thế giới nữ nhân,chàng không hiểu đâu",câu này Kim Hạ nói đúng ,nhưng dùng sai người rồi. 100 món quà thì 90 món quà là tặng y phục,trâm cài,ngọc bội,vòng tay,dây chuyền,vàng bạc,nàng không thiếu mấy thứ này,vừa nhìn đã dọn sang một bên. Còn 10 món còn lại,nàng vô cùng ưa thích, hoặc là vô cùng hữu dụng

-a.phụ thân Lục đại nhân tặng mình một con dao nhỏ,khắc chữ Hoàn nè,đa tạ phụ thân

-bá phụ và bá mẫu tặng thuốc chữa bệnh ngoài da và bệnh trong người

-còn đây là,ai tặng vậy,đây là cây đao rất tinh tế,chắc là cho Lục Dương

Món quà thì vô số,mở xong mắt nàng cũng nhắm nghiền lại chỉ muốn ngủ,không thiết tha tới đêm động phòng hôm nay. Cất đồ sang một bên,nàng trùm khăn đỏ lại.lấy gối rồi chống tay lên đầu mà ngủ,hẹn khi nào nghe tiếng bước chân phải dậy ngay

Đêm khuya trùm xuống,tiết trời vào xuân rồi nhưng vẫn có lạnh,hơn nữa mọi phòng đã tắt nến hết,chỉ còn phòng của mình,Lục Dương tuy nhập tiệc nhưng uống ít rượu để tự bảo vệ sức khỏe,đến gặp tân nương

-quả nhiên là quà đã mở hết nhưng ngủ rồi-Lục Dương lắc đầu nhìn ở bàn là quà bày la liệt,còn ở giường có tân nương dựa gối ngủ

Lục Dương thấy nàng cả ngày đã mệt nên hạ gối xuống,đặt nương tử vào trong ngủ,có lẽ Dương Hoàn nhận ra có người vào di chuyển mình,nên mở mắt dậy rồi ngồi ngay ngắn

-tướng công,chàng mới vào sao,thiếp không biết

Lục Dương nghe Dương Hoàn xưng hô vậy không nhịn nổi cười

-gọi tên ta là được,nghe xưng hô vậy không quen chút nào

-Lục Dương,chàng về muộn nhé-Dương Hoàn

-nhưng Hoàn Nhi cũng đắc tội là ngủ trước ta nữa,coi như hòa nhau

-thôi,mau bỏ khăn trùm đầu cho ta đi

Cây gậy màu đỏ khẽ chạm vào tấm khăn trùm đỏ thắm,lộ rõ gương mặt xinh đẹp của Dương Hoàn,nàng ngẩng đầu lên nhìn Lục Dương

-hôm nay nàng đẹp vô cùng nha-Lục Dương

-tất nhiên,công sức 2 canh giờ của Lâm bá mẫu đó

-nàng chắc no rồi,mau uống rượu giao bôi nào.

Dương Hoàn tiến tới bàn cầm hai chén rượu,hai người khoác tay nhau mà uống,nhưng cảm giác rượu gặp vấn đề

-nàng đã uống rượu này chưa-Lục Dương

-ta uống trà mà,chưa uống rượu đâu,hình như nó có vấn đề

-chắc hôm nay mệt nên trong người không thoải mái đó

Dương Hoàn quay người lại ôm lấy Lục Dương

-hôm nay gả cho chàng,ta rất hạnh phúc

-ta cũng vậy

-chàng rốt cuộc thích ta từ bao giờ vậy,lúc ta bị ngã,lúc ta cứu chàng,hay là lúc ta vừa sinh ra

-Hoàn Nhi nghĩ nhiều rồi,ta thích muội từ lúc muội để viên đá màu xanh đó

-hả,thật sao

-viên đá còn treo vào vòng mà mẫu thân đưa cho ta,đây chính là hai nữ nhân ta coi trọng nhất ,cất vào tay áo

Dương Hoàn cầm cái vòng lên mân mê viên đá nhất

-hôm đó là tặng cho mẫu thân,sao chàng lại biết là ta tặng chàng

-nàng tặng mẫu thân thì in chữ Dương làm gì,chỉ có ngốc như nàng mới biết là tặng mẫu thân! Nàng á,từ khi sinh ra đã thích ta rồi sao,ta nhìn nàng cứ chỉ tay về ta khiến ta bối rối

-ơ,đâu có,ta cũng không hiểu sao vừa nhìn thấy chàng đã có cảm giác vô cùng thân thiết,gần gũi,hình như ta là kiếp trước của chàng thì sao

-còn bám đuôi ta?

-đây là khâm phục chàng quá tài giỏi,võ công xuất sắc nên bám theo học hỏi đó,còn nhớ hôm chàng mắng ta,ta bắn cung tên nát cả tay mà vẫn chưa thấy mũi tên vào tâm

-lỗi đó là của ta,ta còn nhỏ chưa hiểu gì,chẳng phải sau đó đã dạy nàng bắn rồi làm hòa hay sao

-có lẽ ta là nhất kiến chung tình,yêu từ cái nhìn đầu tiên thì sao

-nữ nhân như nàng,ai cũng như vậy,chỉ có khổ mà thôi phải để nam nhân yêu nữ nhân cả đời chứ

Nói chuyện hàn huyên lâu như vậy,quả nhiên họ đang nhận ra rượu ban nãy có gì đó khác lạ

-Dương Hoàn,nàng không biết rượu này có thành phần gì sao?

-đa phần,ta uống xong,rượu mạnh sẽ hơi choáng chứ không quay cuồng, như này quả là tàn nhẫn,rượu mạnh hơn rồi sao

-hình như có bỏ vào thứ không nên cho vào

-là gì

-nàng đoán xem

Tấm rèm đỏ buông xuống trong tức khắc,gió thổi mạnh bay hết ánh nến trong phòng,màn đêm buông xuống thì khởi đầu một cuộc tình khác,một mở đầu nghe có vẻ êm đềm nhưng rất đau thương. Dương hoàn chính là nữ nhân từ nhỏ rèn luyện đao kiếm,sức khỏe còn khiến nam nhân sợ hãi nay phải nép mình dưới phu quân mình,không dám hó hé gì cả,im lặng trải qua cuộc chiến này,đau 1 lần thôi,sau này sẽ phục thù!Lục Dương vô cùng vui vẻ,ở bên nàng bấy lâu nay vô cùng ngạo mạn,tự nhiên lại sợ sệt như vậy,trong lòng không kiềm nổi muốn chiếm lấy nàng chỉ là của ta!

Kết thúc

*

Đây là tâm sự mỏng của mình,chỉ vỏn vẹn ít thời gian của các vị thôi

-không ngờ đây lại là kết thúc câu chuyện,thật không nỡ mà,cả 2 tháng nghỉ chống dịch,ở bên máy tính,làm truyện rồi mơ tưởng đến mọi thứ trong truyện,đó là loại hạnh phúc đẹp nhất khi ở nhà

-truyện mình đăng wattpad được mọi người ủng hộ,mình cực kì vui luôn á,mọi người thích là vui rồi,mình không cầu gì cả, nhân lúc còn nghỉ thì nên tự thoải mái để chuẩn bị học xuyên hè

-chị họ mình Hoàng Nhật Ly ,mang rất nhiều bạn tới đây đúng không,chị ý khuynh đảo nhóm Dịch quán với những bài cap màn hình có 1 không 2. Cách đăng truyện ngầu thật,nhưng mà mọi người vẫn đọc,quá cảm phục các vị. Cảm ơn chị họ nhiều nha,hôm nay chị vất vả cuối ngày rồi,để em làm loạn wattpad dài dài thôi.

-mình có đọc bình luận và bài đăng chị mình cap truyện của mình nha,mọi người có biết mình ẩn trong nhóm chỉ đi like dạo rồi xem mọi người nói gì về truyện,chỉ vì đi cap màn hình nên truyện cũng không như fanfic của mọi người ai ai cũng biết, truyện của mình chỉ là có ai đó để ý từ những ngày đầu thì đọc nên bài đăng trôi như lá trôi sông.

-cảm ơn mọi người đã theo dõi tới tận đây,nhớ ở nhà phòng chống dịch thật tốt,ai đi học thì bảo vệ mình,mình chắc sắp lên trường rồi. Hẹn ngày gặp lại!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top