Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[Cần Thâm Thâm] Một loại cảm giác

Chương 05

____

Trở lại phòng, nghênh đón Lý Khắc Cần chính là trợ lý mang vẻ mặt cười xấu xa, "Lão bản, anh về rồi?"

"Cậu làm sao lại có vẻ mặt thế này? Trong nhà có chuyện vui?" ​ Lý Khắc Cần khó hiểu, nhìn thấy trợ lý hình như có gì đó không bình thường, nghi hoặc hỏi.

"Nhà của em thì không có chuyện vui gì, nhưng thật ra lão bản à, anh có phải có chuyện vui không?"

"Tôi? Tôi thì có thể có cái gì vui vẻ?"

"Ai u, đừng có giả bộ, em thấy anh với người bạn nhỏ cùng nhau trở về, thế nào, thành công ghép thành đôi đi?"

Ẩn ẩn cảm thấy cái từ "ghép thành đôi" này có chút không được tự nhiên, nhưng Lý Khắc Cần vẫn tỏ vẻ "Hai chúng tôi ăn ý như vậy, cùng chọn một bài hát cũng rất bình thường nha."

Nhìn thấy Lý Khắc Cần một bộ dáng 'đôi ta chính là hợp tác ăn ý chủ nghĩa xã hội khoa học', trợ lý bị nghẹn đến nói không nên lời, im lặng hai giây, thật cẩn thận lựa chọn từ ngữ, "Cho nên, lão bản, anh lần này đến Trường Sa, chính là ôm ý niệm 'đôi ta là cộng sự vô cùng ăn ý, cho nên tôi phải chuyên tâm ép hành trình đến tận cùng, rút ra thời gian đến giúp tiểu hợp tác nhà mình', mới chạy tới á hả?"

"Sao tôi cảm thấy cậu nói chuyện trong thoại có thoại vậy nhỉ?" Lý Khắc Cần nhìn biểu cảm của trợ lý, cảm giác cực kỳ khó hiểu, "Châu Thâm là một hậu bối rất có năng lực, cũng rất tiềm năng, tôi đương nhiên muốn giúp cậu ấy, thì làm sao?"

"Ồ, cho nên không phải bởi vì ngài đây rốt cục cây vạn tuế ra hoa sao?"

"Tôi nở hoa cái gì! Mấy người sao lại thế này, hôm nay lúc ghi hình cũng vậy, ai nấy đều bày ra một bộ. . . . . . vẻ mặt kỳ kỳ quái quái nhìn tôi cùng Châu Thâm, cả cậu nữa, mấy người nghĩ đi tận đâu thế?" ​ Lý Khắc Cần cảm giác mình bây giờ có mọc thêm vài cái miệng cũng giải thích không nổi.

"Nhưng mà lão bản, chưa từng thấy anh để ý đến hậu bối tiềm năng nào như vậy cả?"

"Đó là bởi vì! Bởi vì. . . . . . Châu Thâm đặc biệt có tiềm năng!" Lý Khắc Cần đột nhiên đơ người, không hiểu sao lại thấy chột dạ, "Được rồi, đồ đạc sắp xếp xong rồi thì cậu nhanh nghỉ ngơi đi!" Không biết nên phản bác trợ lý thế nào, đơn giản lựa chọn trực tiếp đuổi người.

"Hừ, nói không lại liền đuổi người ta, về sau đừng nói em không nhắc nhở anh nha!" Trợ lý nói xong, tức tối chạy ra khỏi phòng Lý Khắc Cần.

Lý Khắc Cần chỉ cảm thấy mệt lòng, cầm lấy di động gửi bản demo đã biên tốt cho Châu Thâm, vốn định kêu người bạn nhỏ hôm nay chú ý nghỉ ngơi, ngày mai diễn tập sẽ cho cậu ấy nghe sau, nhưng xem trạng thái của cậu nhóc tối nay, chỉ sợ nếu không gửi demo qua, cậu nhóc sẽ trằn trọc cả đêm mất.

Bên này, Châu Thâm nhận được file rồi vẫn đang trằn trọc, chẳng qua điều cậu suy nghĩ không phải trận đấu, mà là Khắc Cần lão sư.

Là một người có kinh nghiệm xem B trạm rất phong phú, những clip Cần Thâm Thâm cậu cũng xem qua không ít, còn về chuyện ship cp cậu bình thường lựa chọn cười cười rồi thôi, thế nhưng hôm nay, những phỏng đoán cùng tưởng tượng này tựa hồ được cụ thể hóa, không ngừng lặp đi lặp lại trước mắt cậu, phối hợp với khoảnh khắc bốc đồng hôm nay của Lý Khắc Cần, ngữ khí gần như cưng chiều, hành vi thân sĩ bất động thanh sắc. . . . . . Nghĩ nghĩ một hồi, Châu Thâm giơ tay tự vỗ vỗ hai gò má.

Mình nhất định là điên rồi. Khắc Cần lão sư đối với mình chỉ là quan tâm hậu bối đúng không? Cẩn thận ngẫm lại, trước kia ở 'Bài hát của chúng ta', Khắc Cần lão sư cũng thể hiện phong độ thân sĩ đấy thôi? Như là nhường nhịn mình khi chơi đá bóng, dẫn dắt mình nói ra ý tưởng mỗi khi chọn bài hát, hay cả món quà Giáng sinh đắt giá kia nữa.

Hơn nữa, thái độ của Khắc Cần lão sư cũng như Hiểu Tùng lão sư tán thành mình thôi mà, nói không chừng là bắt chước thái độ của Hiệu trưởng lúc trước thì sao. (Cao Hiểu Tùng lão sư cùng Đàm Vịnh Lân Hiệu trưởng tỏ vẻ: không có không có, không đội cái nồi này!)

Bên này, Châu Thâm thôi miên chính mình thành công, vừa lòng tiến vào mộng đẹp, bên kia Lý Khắc Cần cũng trên cơ bản đã trải qua quá trình đấu tranh tư tưởng không khác là mấy.

Hắn nằm trên giường, không ngừng suy tư về lời mà trợ lý nói, đồng dạng rơi vào hoài nghi bản thân, cũng may, là người chìm nổi mấy chục năm trong giới giải trí, Lý Khắc Cần bắt đầu đứng trên phương diện (tự nhận là) khách quan để phân tích hành vi của chính mình.

Mình tại sao đặc biệt chạy tới Trường Sa làm khách mời hỗ trợ?

Bởi vì tổ đạo diễn mời, hơn nữa cũng muốn giúp Châu Thâm một chút.

Tại sao muốn giúp Châu Thâm?

Bởi vì cậu ấy là một hậu bối rất tiềm năng.

Tại sao mình đối với hậu bối khác không tốt như vậy?

Bởi vì cậu ấy là 'ông trời tác hợp' của mình, thanh âm rất hợp với mình, mình thực trân trọng tài năng.

Tại sao cẩn thận chiếu cố Châu Thâm?

Bởi vì gia giáo mình nhận từ nhỏ yêu cầu phải có phong độ thân sĩ.

Nói tóm lại, mình đối với Châu Thâm không phải giống lúc trước hiệu trưởng đối với mình sao? Là yêu thương dẫn dắt hậu bối thôi! Hừm, chỉ tại nhóm người này nghĩ lung tung, thiếu chút nữa tẩy não mình luôn rồi.

Tự cho là nghĩ thông suốt, Lý Khắc Cần cũng vui vẻ tắt đèn đi ngủ, chuẩn bị nghênh đón diễn tập ngày mai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top