Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

SVT-Soonhoon [Cốc trà nhuộm đắng cả tâm tư]

Ôm tấm ảnh chụp chung của cả hai trong tay,Jihoon ngồi trước bàn khóc nấc lên.Chính vào ngày này,cái ngày mà chuyến leo núi đó cướp đi người con trai cậu yêu nhất,cái ngày mà đôi tay này để tuột mất anh,Kwon Soonyoung

Từng kí ức hiện lên rõ rệt như một cuốn phim,chậm rãi tua lại trong đầu cậu.

---------------------------------------------------

"Jihoon à,để tớ leo phía dưới cho ^^ lỡ cậu mà ngã thì tớ còn đỡ được cậu,hihi :> "

"Cái đồ ngốc này,cậu đúng là lúc nào cũng chỉ giỏi nịnh không!"-Jihoon bật cười trước sự đáng yêu của Soonyong,cậu nhéo tay Soonyoung trách móc.

"Uiiiiiiiii đau >< cậu đúng là trâu bò huhu :< nhéo đỏ tay tớ rồi này T_T"-Soonyoung dở khóc dở cười.

"Thôi,đi mặc đồ bảo hộ đi,lắm chuyện"-Jihoon nhắc nhẹ

Vì thời gian còn hơn 15' nên Jihoon quyết định chợp mắt một lát để lấy sức.Cậu gật gù trên ghế và cứ thế ngủ mất.Trong lúc ngủ,cậu mơ.......

....

Mơ thấy tiếng kêu cứu,tiếng thứ gì đó rơi xuống đất,tiếng thứ gì đó đứt ra...........

"Buông tay tớ ra đi được không?Thế này cả hai đều sẽ tan xác mất!Làm ơn................."

"Không Không Không.....giữ lấy tay tớ,giữ chặt vào!!!!!!!"

"Tớ xin lỗi,tớ yêu cậu nhưng tớ không đền đắp được cho cậu,tớ xin lỗi cậu thật nhiều."

"KHÔNGGGGGGGGG!!!!!!!!!!!!!!!!"

--------------------------------------------------------

Choàng tỉnh dậy từ cơn mơ,người anh bây giờ lấm tấm mồ hôi,dự cảm có điều chẳng lành,anh sang chỗ Soonyoung đang ngồi,gấp gáp nói:

"Soonyoung,cậu không leo núi nữa được không ????? Chúng ta có thể đi chơi trò khác,nếu cậu muốn"

Soonyoung cầm tay Jihoon nên,cười nói:

"Haha,cậu sợ à ???????? Yên tâm đi,không chết đâu mà lo,hahahahaha"-Soonyoung vừa cười vừa chảy nước mắt,anh cười đến chết mất,Jihoon hay cầm đàn đập nhau của cậu đây á ????????? Hahahahahahaha

"Thôi cứ thử đi nào , có tớ đây rồi,tớ sẽ bảo vệ cho cậu,cho Lee Jihoon của tớ"-Soonyoung cười,anh cười thật đẹp,một nụ cười mang màu nắng

Nhưng,...............

Ánh nắng đó tắt rồi còn đâu !

Sự việc xảy đúng y hệt như cậu mơ,

nhìn thấy........tay anh tuột khỏi tay của mình,rơi xuống vách núi,...................

-----------------------

*Lộp bộp* từng giọt nước mắt rơi xuông bức ảnh,có lẽ......là rơi xuống cả cốc trà hôm nay anh pha nữa.

Cậu trai ngày đó........

Ánh nắng ngày đó.....

Ánh nắng đã vụt tắt,giờ đang yên nghỉ ở thiên đường

Thanh xuân của anh,dừng lại ở tuổi 20 đẹp đẽ

Để lại cậu trai 19 tuổi gánh chịu nỗi đau này một mình

Cốc trà hôm nay,có vị đắng hơn mọi ngày.........

-------------------------------

Xin lỗi các cậu,tâm trạng của Mel hôm nay hơi xấu nên quyết định viết đoản văn này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top