Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    Sau khi giới thiệu ngắn gọn, Đạo Nhi Phu nói rõ: "Là như vầy, do nhu cầu của thị trường, các nhà thiết kế của chúng ta phải tập trung lại, cho nên tôi hy vọng Hyomin và Anthony có thể cùng đảm nhiệm làm nhà thiết kế chính, giới thiệu những trang phục cho mùa sau."

Hyomin gật gật đầu, cô chưa bao giờ hợp tác cùng người khác, đây có lẽ sẽ làm tăng thêm sự sáng tạo đây!

Anthony cũng có hứng thú với đề nghị này, "Tôi rất vui được hợp tác với cô Hyomin."

"Quá tốt, tôi tin chắc rằng 2 người sẽ hợp tác vui vẻ với nhau."

"Tổng tài, nói chuyện công việc xong, có thể cho chúng tôi thư giãn 1 chút không?" Jeon Boram hỏi.

"Đương nhiên là được!" Đạo Nhi Phu cười rạng rỡ, chìa tay ra mời Jeon Boram, "Tôi có vinh hạnh mời cô nhảy 1 điệu không?"

"Tôi đang chờ anh nói câu này đó!" Jeon Boram nháy mắt với Hyomin, ám chỉ cô nên nắm lấy cơ hội, cùng Anthony vui vẻ trải qua buổi tối hôm nay.

Hyomin lặng lẽ nhìn Jeon Boram và Đạo Nhi Phu khiêu vũ lả lướt trên sàn nhảy, lại không biết nên nói gì với Anthony.

"Chúng ta cũng ra khiêu vũ luôn đi." Anthony nhẹ giọng hỏi.

"Um... được." Đã hợp tác với nhau rồi, cũng nên có 1 bắt đầu vui vẻ chứ!

"Vũ khúc vườn hoa" của Tchaikovsky nhẹ nhàng cất lên, Anthony dẫn Hyomin ra sàn, tuy Hyomin không biết khiêu vũ, nhưng Anthony là 1 người khiêu vũ rất giỏi, cho nên cô có thể nhẹ nhàng tận hưởng sự lãng mạn này.

"Tôi có thể gọi cô là Hyomin chứ?" Anthony đột nhiên hỏi như vậy.

"Ừ!" Hyomin mỉm cười.

Bước nhảy của Hyomin dần dần thuần thục hơn, trong lòng chìm đắm trong những suy nghĩ, bản thân không ngờ đã trở về Hàn Quốc, đã vậy còn muốn triển khai sự nghiệp sang 1 giai đoạn mới, cô vẫn chưa hề thông báo những việc này với gia đình, tối nay trở về khách sạn nên gọi điện thoại, không biết bố mẹ mọi người có khỏe không?

"Cô đang nghĩ gì vậy?"

"Không... không có gì." Chết thật! Cô lại suy nghĩ đến mất hồn rồi.

Anthony nhướng mày, cô gái tóc đen trước mặt khá là đặc biệt, cô mặc 1 bộ sườn xám màu đen mang phong vị thần bí, tạo nên 1 sức hấp dẫn vừa trưởng thành vừa ngây thơ, mùi hương nhẹ nhàng tỏa ra nhưng khó mà cảm thấy được, làm cho đàn ông càng khó mà kháng cự lại.

Hầu hết những người phụ nữ khác khi thấy bề ngoài của anh đều mê mẩn ngắm nhìn, nhưng cô lại coi anh như là 1 người đàn ông bình thường, không có 1 chút gì gọi là động lòng, điều này càng làm anh thấy hiếu kỳ hơn.

"Cô... độc thân ư?"

"A?" Cô ngẩn người 1 lúc, gật đầu, "Tôi ly hôn rồi."

"Ô? Người đàn ông ấy thật không có mắt." Anh khó mà tưởng tượng nổi có người đàn ông nào lại nỡ bỏ rơi 1 người như cô vậy.

Hyomin nghe xong chỉ có thể nhăn mày lại, đáy mắt hiện ra 1 chút đau thương, không trả lời gì cả.

Tim Anthony đập nhanh hơn, anh yêu sự biểu cảm khuôn mặt vào lúc này của cô, có chút yếu đuối, có chút vô lực, lại có chút hoang mang, A! Thật là mê người mà.


2 người lẳng lặng nhảy xong bản nhạc này, Nhi Phu và Jeon Boram cũng đang đi về phía họ, cả 4 người vừa nói chuyện vừa thưởng thức đồ ăn ngon, lại vừa xem những người khách khác.

"Đúng rồi! Tôi vừa mới quen được 1 người bạn rất thú vị, tất cả máy tính trong công ty đều nhờ anh ta thay mới, đã vậy anh ta còn đá bóng rất cừ, mấy tháng nay tôi đều cùng anh ta đi, đợi lát nữa tôi sẽ giới thiệu cho mọi người làm quen." Đạo Nhi Phu đột nhiên nói như vậy.

"Ồ! Chẳng trách mọi người đều cùng thay máy tính, những phần mềm mới này thực hữu dụng." Jeon Boram gật đầu nói.

Đạo Nhi Phu cực kỳ vui vẻ, "A! Trùng hợp anh ta đến rồi, tôi giới thiệu cho mọi người."

Tay Hyomin đang cầm 1 ly nước chanh, đầu đang cúi xuống, lúc đang từ từ ngẩng đầu lên lại thấy 1 người không ngờ tới đang đi về phía bọn họ.

"Jiyeon, để tôi giới thiệu 1 chút, đây là tổng giám đốc của công ty chúng tôi Jeon Boram, đây là nhà thiết kế Paris của chúng tôi Hyomin, còn đây là nhà thiết kế chính Anthony." Đạo Nhi Phu thân mật giới thiệu mọi người với nhau.

Park Jiyeon? Đây là chồng cũ của Hyomin sao? Jeon Boram lập tức nhớ ra.

Người đàn ông này không đơn giản, nhìn vào mắt anh ta liền biết, Anthony âm thầm đánh giá.

Park Jiyeon quay qua Hyomin, "Còn đây là Hyomin, tôi đã biết từ lâu, không ngờ sẽ gặp nhau ở đây, thật là bất ngờ."

Thật ra vì muốn biết tin tức của Hyomin, Park Jiyeon đều chú ý mật thiết tới công ty Queen, anh thậm chí còn nghĩ tới việc tìm cách làm thân với Đạo Nhi Phu, anh nghĩ sẽ có ngày anh tìm được cơ hội, quả nhiên, thời khắc này cuối cùng đã tới.

"Ồ! Trùng hợp vậy sao?" Đạo Nhi Phu hỏi.

Làm sao có thể? Làm sao lại gặp anh ta ở đây? Tay Hyomin run run, nước chanh gần như tràn ra ngoài. Vừa mới về Hàn Quốc mà thôi liền gặp lại anh ta, chẳng lẽ đây là số phận sao?

"Bởi vì ngoài việc là cô Park, còn có 1 địa vị khác là phu nhân Park, chính là vợ tôi."    

    Park Jiyeon vừa nói xong, cả 4 ngừơi còn lại đều kinh ngạc, Jeon Boram và Anthony cùng quay qua Hyomin hỏi: "Chẳng phải em đã ly hôn rồi sao?"

"Em... em đã ly hôn với anh từ lâu rồi mà!" Hyomin cuối cùng cũng tìm được giọng nói của mình.

"Tiếc rằng chúng ta căn bản vẫn chưa ly hôn." Anh lạnh lùng đáp.

"Em chỉ để lại 1 tờ giấy ly hôn đã ký tên, anh xem xong liền xé nó rồi." Anh thản nhiên nói.

"Anh..." Hyomin không hiểu anh, cô không hiểu 1 chút nào.

Anh tiếp tục nói rõ: "Anh chưa hề ký tờ giấy đó, cũng chưa bao giờ chịu từ bỏ cuộc hôn nhân của chúng ta, nói cách khác, về luật pháp chúng ta vẫn là vợ chồng, vì vậy gọi em là phu nhânPark cũng chẳng có gì sai."

"Không...sao điều này... có thể?" Cô tự lắc đầu với chính mình, ngón tay nhất thời run run, nước chanh liền trào ra rơi xuống lễ phục của cô.

"Hyomin, em ổn chứ?" Jeon Boram liền đỡ vai cô.

Hyomin chịu sự đả kích này, gần như không thể đứng nổi.

Jeon Boram liền nói: "Xin lỗi, tôi dẫn cô ta đến phòng trang điểm 1 chút, thất lễ rồi."

Không có ai cản lối các cô, mà 3 người đàn ông đứng đó lại có những phản ứng khác nhau.

"Jiyeon, chuyện này là sao?" Đạo Nhi Phu thắc mắc hỏi.

Park Jiyeon nở 1 nụ cười bất đắc dĩ, "Tôi cần phải nói cám ơn với anh, nếu anh không mời tôi đến bữa tiệc hôm nay, sợ rằng tôi vẫn chưa tìm thấy vợ mình."

"Trước đây 2 người làm sao lại thành thế này?" Đạo Nhi Phu không rõ lắm.

"Tôi sẽ hỏi rõ ràng,và cũng sẽ giải quyết nguyên nhân đó." Park Jiyeon quyết định hỏi về việc 3 năm đó, anh tự thề với mình.

"Cố lên!" Đạo Nhi Phu huýt gió, xem ra có kịch hay rồi đây!

Anthony thì híp mắt lại, đối thủ cạnh tranh này làm anh cảm thấy rất hứng thú.

Trong phòng trang điểm, Jeon Boram thấm ướt tờ giấy, giúp Hyomin lau chùi những vết dơ trên lễ phục của cô.

Hyomin dựa vào bồn rửa tay, nhìn chính mình trong gương, mặt cô trắng bệt như ma.

"Em vẩn khỏe chứ? Em sắp như ngất đi vậy." Jeon Boram lo lắng hỏi.

Hyomin yếu ớt gật đầu, "Em không sao."

"Vậy... lần đó chẳng phải em nói với chị em ly hôn rồi sao? Vì vậy mới 1 mình qua nước Pháp, sao chồng cũ của em lại nói vẩn là chồng hiện giờ của em?" Jeon Boram cũng mơ hồ.

"Em... em cũng không biết... anh ta đang suy nghĩ những gì?" Đầu Hyomin cũng đau.

"Bây giờ làm sao? Nhìn anh ta như vậy, chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu!"

"Em cũng không quân tâm những chuyện đó, tóm lại em sẽ tìm cách ly hôn với anh ta." Hyomin như đang cam đoan với chính mình.

"Thật không? Tại sao em lại muốn ly hôn với anh ta?" Jeon Boram không hiểu nổi.

"Em không thể không làm như vậy, chúng em ở cùng nhau sẽ không có kết quả tốt." Hyomin không biết làm sao được.

Jeon Boram lắc lắc đầu, "Ở trong chăn mới biết chăn có rận, em suy nghĩ cho thật kỹ rồi hãy quyết định."

Hyomin cố gắng cười, cùng Jeon Boram bước ra ngoài.

Không ngờ ở ngoài lại có người đang chờ sẵn, chính là Park Jiyeon.

Hyomin trợn mắt nhìn anh, vừa cảm thấy lạ lùng lại bất ngờ.

Jeon Boram nhìn cặp vợ chồng đang cứng đờ này liền chủ động nói: "2 người nói chuyện đi! Tôi đi trước đây!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top