Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18: Y phục mới

|Fanfic| Cuộc sống sau hôn nhân Cảnh Yêu ver 2|
(Lưu ý: đây là fanfic, không phải nguyên tác, đừng mang đi tranh luận lung tung)
------------
Gần đây, thời tiết bắt đầu trở lạnh, thích hợp mặc y phục dày hơn.
Thập Thất nhìn qua tủ quần áo, cảm thấy tủ cảu Tiểu Lục ít y phục lạnh, lại nhớ tới mấy ngày trước Tiểu Lục bị cảm lạnh, chàng nghĩ mua cho Tiểu Lục một ít quần áo mới sẽ thích hợp hơn, mua thêm vài chiếc chăn dày để đắp cho chân Tiểu Lục khi trời trở lạnh nữa.
"Tiểu Lục, hôm nay chúng ta rảnh rỗi ra ngoài mua mấy y phục dày nhé." Thập Thất thu dọn tủ quần áo xong hỏi.
Tiểu Lục nhìn chàng gật đầu.
Loay hoay mãi mới xong việc ở Hồi Xuân Đường, cuối cùng hai người mới tranh thủ ra ngoài.
Người dân trấn Thanh Thủy không mấy quan tâm đến quần áo nên không có nhiều cửa hàng quần áo may sẵn.
Thập Thất và Tiểu Lục bước vào cửa hàng đầu tiên. Quán này không lớn, nội thất bên trong tuy hơi cũ nhưng lại rất sạch sẽ. Ông chủ thấy có khách đến liền nhanh chóng bước tới chào đón.
"Hai vị mời vào, muốn xem loại quần áo nào ạ?"
Thập Thất chỉ vào Tiểu Lục nói với ông chủ: "Ông chủ, có y phục dày nào phù hợp với vợ tôi không?"
"Có có. Hai vị đi lối này."
Ông chủ dẫn Thập Thất và Tiểu Lục đến trước giá treo quần áo giới thiệu: "Nhìn bộ này xem, màu vàng lại có thêu hoa mùa xuân, hiện tại là kiểu dáng thịnh hành nhất, chất liệu cũng rất dày. Bây giờ mặc hay trời lạnh mặc cũng được. "
Thập Thất cầm lên xem, ứơm với Tiểu Lục, chàng thấy cũng được, nhưng không mấy hài lòng.
Tiểu Lục cũng nhìn vào gương, cảm thấy bình thường.
Ông chủ nhìn mặt họ, đầu liền nhảy số, nhanh chóng giới thiệu một bộ khác: "Hai vị nhìn bộ này, màu xanh nhạt, tươi trẻ và sang trọng, bộ này dành cho nữ, còn một bộ nữa dành cho nam. Thứ hai, tôi cảm nhận được, Chất liệu tốt hơn bộ trước, cảm giác mềm mại ấm áp hơn."
Tiểu Lục nhìn qua, cảm thấy màu này rất hợp với Thập Thất.
"Thập Thất, chàng thử cái này trước đi."
Thập Thất ngoan ngoãn gật đầu, cầm lấy quần áo đi vào phòng sau.
Khi chàng thay đồ đi ra, hai mắt Tiểu Lục sáng lên.
Chàng có làn da trắng, dáng người mảnh mai, bờ vai rộng, vòng eo thon, bộ trang phục này càng tôn lên vẻ đẹp ấy.
Tiểu Lục tiến tới giúp phu quân chỉnh lại cổ áo và thắt lưng, sau đó lùi lại hai bước đi vòng quanh chàng, cảm thấy rất hài lòng.
"Bộ này thật sự rất đẹp, Thập Thất, trước tiên mua bộ này đi."
"Nàng không mặc thử à?" Thập Thất cũng có chút ích kỷ. Nếu Tiểu Lục cũng mặc bộ quần áo đó, người khác nhìn thoáng qua sẽ biết mối quan hệ của bọn họ. Như thể đi đâu cũng tuyên bố với mọi người rằng họ là vợ chồng.
Tiểu Lục nghĩ nghĩ một hồi, cảm thấy bộ quần áo này không tệ, liền đi mặc thử.
Tiểu Lục nhìn vào gương, hỏi Thập Thất: "Thế nào?"
"Đẹp lắm."
Tiểu Lục thừa biết đáp án. Nhưng nàng không hỏi thêm câu nào nữa. Bởi vì nàng biết tất cả những gì Thập Thất nói đều xuất phát từ trái tim. Ngay cả khi có chồng bao tải lên người, Thập Thất vẫn có thể nói những từ như "đẹp" đó.
Thập Thất đi đến trước mặt Tiểu Lục, hai người cùng nhìn vào gương, quả thực là một cặp đôi hoàn hảo.
Thập Thất rất hài lòng quay đầu nói với ông chủ: "Ông chủ, chúng tôi muốn hai bộ này."
Thập Thất thanh toán xong và hai người rời đi.
Hai người nhờ ông chủ thu dọn quần áo cũ và mặc quần áo mới ra ngoài.
Hai người đi trên đường quả thực đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Thập Thất nắm tay Tiểu Lục vui vẻ dẫn nàng đi vào một cửa hàng khác.
Hai người chọn đồ và dạo qua một số cửa hàng quần áo ở trấn Thanh Thủy và mua được vài bộ quần áo mà họ hài lòng.
Thập Thất cũng dẫn Tiểu Lục đi mấy tiệm bán lông thú, chọn ra hai chiếc chăn tốt nhất để đắp cho chân Tiểu Lục vào mùa đông.
"Thập Thất, mùa đông ở trấn Thanh Thủy không lạnh như vậy đâu, chăn này có dày quá không?"
"Không dày, mùa đông ngồi lâu chữa trị cho bệnh nhân, chân chắc chắn sẽ rất lạnh. Chăn này vừa vặn với nàng."
Nói đến chân, Tiểu Lục có chút đau lòng nhìn thoáng qua chân Thập Thất, hỏi: "Còn chàng thì sao? Chân của chàng có vết thương cũ, không thể bị lạnh được."
"Ta đi tới đi lui giúp lấy thuốc, không lạnh, linh lực của ta mạnh hơn nàng."
"Dù sao cũng có hai cái chăn. Vậy thiếp lấy một cái làm gối chân cho chàng."
"Được, nghe nàng hết." Thập Thất mỉm cười đáp lại.
(Rồi đứa nào đồn anh chị ở ẩn nghèo rớt cái mồng tơi, khổ sở cùng cực đồ dẫy, đúng kiểu tư duy lo người giàu chết đói, xem hai anh chị mua đồ kìa =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top