Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29: Trà sữa

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

“Cho tớ ?” Úc Tuyết Nhi có chút mờ mịt nhìn nam sinh trước mặt.

Người này lớn lên trắng nõn sạch sẽ, là dạng đứa con ngoan ngoãn thường thấy, sau khi nhét trà sữa vào trong tay Úc Tuyết Nhi, cậu ta luống cuống không biết nên đặt tay ở đâu.

“Đúng vậy... Cho cậu.” Nam sinh đỏ mặt, lắp bắp nói.

“A....”

Úc Tuyết Nhi khó xử, cô không quen biết cái cậu này a.

“Làm phiền cậu rồi.” Nam sinh lễ phép cúi người chào Úc Tuyết Nhi, sau đó chạy lại một chỗ khác.

Lớp bên kia thấy cậu bạn này trở về, liền lập tức hô lên ‘ á à ~’.

Úc Tuyết Nhi trên tay cầm ly trà sữa, tức khắc có chút luống cuống tay chân.

“Không phải là mấy người đó chơi trò thử thách đấy chứ? Thử thách là đưa trà sữa cho tớ hả?” Úc Tuyết Nhi ảo não không biết tại sao mình lại nhận lấy ly trà sữa này.

“Ai mà rảnh tới nỗi chơi trò đó rồi phải chạy ra ngoài mua trà sữa cho cậu a.” Tông Lị chỉ vào logo trên ly nói, “Nhìn thấy không, tiệm trà sữa phía bên cửa bắc, từ sân thể dục đi qua kia hơn nửa sân trường mình, vừa thấy là biết mua riêng cho cậu rồi.”

Vẻ mặt Tông Lị chế nhạo nói: “Mùa xuân tới rồi, hoa đào nở rộ, diễm phúc tới nha~”

“Đừng nói giỡn nữa.” Úc Tuyết Nhi có chút bất đắc dĩ nói, “Tớ không quen biết cậu ta gì hết.”

Nhưng mà Tông Lị lại quen.

“Học kì trước có học sinh mới chuyển vào ban ba, tên là Ôn Hạ Trạch, nghe nói gia cảnh giàu có, tính cách hiền lành, có biệt danh là hoàng tử. Tuy rằng thành tích không đứng đầu như Cảnh Hình, nhưng cũng thuộc dạng nằm trong top mười.”

Tông Lị gõ gõ ly trà sữa trên tay cô, nói: “Không nghĩ tới, chàng hoàng tử bị ma nữ xinh đẹp như cậu hấp dẫn.”

“Nói ai là ma nữ xinh đẹp đấy.” Úc Tuyết Nhi tức giận gõ đầu cô bạn mình.

Chỉ là cậu trai kia thường hay trộm nhìn qua chỗ của cô, Úc Tuyết Nhi phát hiện lập tức cảm thấy ly trà sữa trong tay bỗng chốc nóng lên.

“Trà sữa?” Một giọng trầm thấp ở phía sau Úc Tuyết Nhi vang lên.

Úc Tuyết Nhi ngẩng đầu, thấy được người đằng sau mình là Cảnh Hình.

Cảnh Hình mặc đồ thể dục, nhưng bởi vì hiện tại anh không thi hạng mục nào nên bên có khoác lên một cái áo.

Phía sau Úc Tuyết Nhi có một lối đi nhỏ, Cảnh Hình bảo những người trong lớp anh đi về trước, còn anh thì ngồi xổm phía sau Úc Tuyết Nhi, duỗi tay lấy trà sữa trên tay cô nhìn thoáng qua, “Năm muỗng đường, không phải em chỉ uống ba muỗng dường thôi sao?”

Tông Lị lắm miệng nói một câu, “Bên lớp ba có chàng hoàng tử đưa cho đấy.”

Hai mắt Cảnh Hình hơi nhíu lại, “Người khác đưa em liền nhận hả?”

“Không phải, lúc ấy em chưa kịp phản ứng thì cậu ấy chạy mất rồi ta.” Úc Tuyết Nhi liên tục phất tay giải thích.

“Tịch thu, không được nhận đồ người lạ đưa.” Cảnh Hình cầm trà sữa đứng lên, quơ quơ trước mặt Úc Tuyết Nhi, nói, “Anh cầm đi đây.”

Úc Tuyết Nhi lúc này ngây ngẩn cả người.

Hả, anh cầm đi đây là có ý gì?

Úc Tuyết Nhi theo bản năng nhìn qua lớp của cậu nam sinh khi nãy.

Hình như Ôn Hạ Trạch đã thấy hết màn này, đôi mắt cứ nhìn theo ly trà sữa trên tay Cảnh Hình trong chốc lát, sau đó ngơ ngẩn nhìn cô.

Rồi lại hoảng loạn dời tầm mắt đi, giống con chim cút nhỏ hoảng sợ lui về tổ mình.

Khoảng cách khá xa, Úc Tuyết Nhi không biết mình có nhìn lầm hay không chính mình có phải hay không nhìn lầm rồi.

Mà cô thấy biểu cảm của Ôn Hạ Trạch làm như sắp khóc tới nơi rồi.

Lương tâm của Úc Tuyết Nhi đã chịu phải đả kích lớn rồi.

Cô làm một nam sinh khóc sao!?

“Cái kia Cảnh Hình.” Úc Tuyết Nhi đầu óc rối loạn, đuổi theo Cảnh Hình, “Trà sữa anh đưa lại cho em đi, của người khác mà anh lấy đi thì không hay lắm.”

Cảnh Hình xoay người, rũ mắt, cảm xúc không rõ nhìn cô, “Vậy là em muốn nhận trà sữa của người khác?”

“Không phải, em đi trả cho cậu ra.” Úc Tuyết Nhi lấy lại ly trà sữa trong tay Cảnh Hình, “Nếu anh muốn uống thì nói với em, lần sau em mua cho anh, ly này không được.”

Cảnh Hình mặt vô cảm xúc cúi đầu nhìn cô trong chốc lát, sau đó không nói một lời nào xoay người rời đi.

Trực giác của Úc Tuyết Nhi cho biết tâm tình của Cảnh Hình tâm tình không tốt, nhưng đem thành ý của người ta giao cho anh thì cũng không tốt.

Có chút bất đắc dĩ thở dài, Úc Tuyết Nhi đi đến chỗ lớp ba kia, hô một câu, “Ôn Hạ Trạch, cậu có thể lại đây chút không?”

Người trong lớp nghe được động tĩnh tức khắc xôn xao.

Ôn Hạ Trạch đỏ mặt, bảo mọi người đừng xì xầm nữa, sau đó chạy vội lại đây.

Ở chỗ này trả trà sữa thì cũng không thích hợp, Úc Tuyết Nhi ngoắc tay với cậu ta, “Cậu đi với tớ một chút.”

Hồn của Ôn Hạ Trạch bị cô nàng này câu đi mất rồi, cậu ta như một chú cún ngoan đi qua.

Cảnh Hình ở nơi xa thu hết cảnh này vào tầm mắt, ngửa đầu nuốt nước miếng, lạnh giọng mắng một câu, “Đệch.”

ヽ( T-T)ノヽ(T-T )ノヽ( T-T)ノヽ(T-T )ノ
Sắp có thịt ăn nữa rồi, mọi người tương tác tốt sẽ có chương nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top