Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 37: Nếu.... Nếu có người tới.... Ưm~

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Bất kể là buổi sáng bị Cảnh Hình cắm hay cả bây giờ là Hạ Tùng.

Úc Tuyết Nhi luôn có cảm giác thèm khát với loại khoái cảm này, cô thậm chí còn tự hỏi mình có còn bình thường không, dù cho bị hai anh em chơi đùa một chút thì trong đầu chỉ còn lại vui sướng.

Hạ Tùng lật Úc Tuyết Nhi lại rồi chen vào giữa hai chân cô từ phía sau.

Cây gậy to dày cọ sát vào môi âm hộ làm cô suýt kêu lên vì sung sướng.

Úc Tuyết Nhi cắn chặt môi, chỉ có thể từ trong miệng phát ra từng tiếng ưm ưm.

Hạ Tùng dùng ngón tay gõ vào môi răng cô, ấn vào môi cô nói: "Đừng cắn, kêu ra đi, anh thích nghe."

Khi nói chuyện, phần hông Hạ Tùng đột nhiên đẩy mạnh, tiếng ' bang ' giữa hai cơ thể chạm nhau vang vọng trong phòng thay đồ.

"Nếu... Nếu có người tới... Ưm..." Úc Tuyết Nhi sướng thì vẫn sướng, nhưng vẫn còn có chút tỉnh táo, cô lo sẽ có người tiến vào, bên ngoài mà nghe được tiếng rên chắc cô trốn xuống đất mất.

“Anh khóa cửa rồi, em yên tâm.” Hạ Tùng dùng tay kia nhào nặn bộ ngực của cô, không cần nhìn cũng biết bộ ngực mềm mại này bị anh xoa trông dâm dục cỡ nào .

Có sự đảm bảo của Hạ Tùng, Úc Tuyết Nhi cuối cùng không kìm được kêu lên thành tiếng.

Giọng Úc Tuyết Nhi ngày thường trong trẻo, ngọt ngào, nhưng khi trên giường, giọng của cô lại dính như keo, như thể muốn muốn kéo người khác chìm vào biển dục vọng cùng cô vậy.

Do quay lưng về phía Hạ Tùng nên cô không nhìn thấy biểu cảm của cậu, nhưng cô có thể mơ hồ nghe thấy tiếng thở hổn hển vì sung sướng của chàng trai phía sau, tiểu huyệt bị anh cọ vừa đau vừa sướng, thậm chí cô còn cảm nhận được hình dáng dương vật với những đường gân nổi quanh thân gậy.

Cô không phải là người duy nhất hưng phấn, điều này khiến Úc Tuyết Nhi thả lỏng một chút, tiếng rên cũng dần trở nên ít áp lực hơn.

"Ưm a... nhanh quá... Hạ Tùng..." Úc Tuyết Nhi ngẩng đầu lên, chiếc cổ mảnh khảnh cong lên một đường duyên dáng, khoái cảm buộc những giọt nước mắt phải rơi lã chã xuống.

"Sướng... Sướng quá... Nhưng quá nhanh rồi..." Úc Tuyết Nhi muốn chạy trốn, nhưng mới vừa tiến lên hai bước liền bị Hạ Tùng túm lấy eo kéo về phía sau.

“Tuyết Nhi, ngoan.” Hạ Tùng không hề có cảm giác muốn buông tha cho cô, “Phía dưới của Tuyết Nhi chảy nhiều nước quá nè, gậy của anh ma sát làm nó nóng lên luôn rồi.”

Liên quan đến vấn đề tình dục thì Cảnh Hình rất hiếm khi nói những lời này, ngay cả khi anh ấy nói ra, câu đó cũng tương đối ngắn gọn như kiểu "chặt quá".

Vậy nên, lời mà Hạ Tùng nói khiến hai má Úc Tuyết Nhi đỏ bừng, eo nhỏ cũng vì thế mà vặn vẹo theo.

Hạ Tùng trầm giọng cười, "Làm sao vậy? Có vẻ eo của ai đó đang tự mình chuyển động thì phải."

Phần thân trên Úc Tuyết Nhi nằm trên ghế, mông nhô cao, eo tạo thành một vòng cung đẹp mắt.

"Mau lên... Nhanh lên... Em còn muốn..."

Sợi dây lý trí trong tâm trí Hạ Tùng căng ra hết cỡ rồi đứt hẳn.

Sau đó, bất kể Úc Tuyết Nhi có cầu xin thế nào, Hạ Tùng cũng không buông tha cô.

Hai cánh hoa môi bị cọ xát đến đỏ ửng, ngay cả bắp đùi trong cũng bị làm đến thảm, toàn thân không ngừng run rẩy.

"Ah!6 không được..." Cuối cùng Úc Tuyết Nhi hét lên rồi lên đỉnh.

Còn chưa đi vào mà đã bị hai anh em chơi cho lên đỉnh nhiều lần.

Úc Tuyết Nhi mệt đến mức không muốn cử động một ngón tay nào.

“Chảy nhiều nước ghê, ghế dựa ướt hết rồi này.” Hạ Tùng bắn lên bụng nhỏ của cô, nhìn dòng tinh dịch màu trắng sữa theo làn da non mịn chảy sang một bên.

Cậu liếm môi, nói với Úc Tuyết Nhi: "Vào phòng tắm rửa sạch nào."

Úc Tuyết Nhi nhấc mí mắt, lười biếng nhìn qua, lúc này mới phát hiện trong phòng thay đồ có một phòng tắm nhỏ.

Úc Tuyết Nhi được Hạ Tùng ôm đi tắm rửa, may mà Hạ Tùng còn có lương tâm, thấy cô thật sự không thể làm lần thứ hai, nên chỉ sờ mó người cô vài cái liền kết thúc.

Xong rồi lau khô cơ thể Úc Tuyết Nhi, còn tìm một cái máy sấy tóc đã lâu không được sử dụng sấy khô mái tóc ướt của cô.

“Có muốn nghỉ ngơi một chút không?” Hạ Tùng thân thiết ôm lấy Úc Tuyết Nhi, ngồi trên ghế.

Úc Tuyết Nhi uể oải dựa vào trước người cậu, lấy điện thoại ra xem giờ.

“Tiêu rồi.” Úc Tuyết Nhi khiếp sợ nói ra một câu.

"Chuyện gì vậy?" Hạ Tùng hỏi.

Úc Tuyết Nhi nhìn màn hình điện thoại hiện lên hơn hai mươi cuộc gọi nhỡ của Cảnh Hình, cô nghĩ mình sắp tiêu đời rồi.

( ̄▽ ̄)/♫•*¨*•.¸¸♪( ̄▽ ̄)/♫•*¨*•.¸¸♪
Nhấn SAO ủng hộ editor nào mọi người ơiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top