Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Thân thế của Triệu Thanh (xếp hàng thay phiên mút ngực)

Người duy nhất trong hậu viện đến giờ vẫn chưa rơi vào tay Vương Siêu, đó là Triệu Thanh mà Liễu Vân Tụ nhắc tới ngày ấy. Theo lời Liễu Vân Tụ nói, Triệu Thanh này vốn cũng là công tử của võ lâm thế gia, phụ thân cậu là một đại hiệp rất có uy vọng trên giang hồ, khá có giao tình với Vương Siêu. Thế nhưng phụ thân vì trừ ác giúp thiện mà gây thù chuốc oán rất nhiều, thậm chí trêu chọc Ma giáo, thế cho nên bị Ma giáo diệt môn, chết ở trong tay Ma giáo. Triệu Thanh còn có một đại ca, cũng chết trong lần diệt môn đó, Triệu Thanh bởi vì ở bên ngoài nên may mắn sống sót.

Khi Triệu Thanh về đến nhà, hình ảnh nhìn thấy là một phòng thi thể, trong phủ từ trên xuống dưới một người sống cũng không có, phụ thân hắn còn là đầu với thân hai nơi, tử trạng thê thảm. Mà đám người Ma giáo kia còn càn rỡ đến mức viết một phong huyết thư ở trên tường, thừa nhận đây đều là bọn họ làm. Làm sao Triệu Thanh có thể nhẫn nhịn, ngay lập tức đỏ mắt đi tìm Ma giáo báo thù, cũng may bị Vương Siêu cùng mấy người có giao hảo với Triệu phụ đúng lúc đuổi tới ngăn cản lại. Triệu Thanh còn chưa tới nhược quán, hơn nữa là ấu tử của Triệu phụ, từ nhỏ đã được nuông chiều, võ công không đến nơi đến chốn, hiện tại đi thì chỉ có chịu chết. Mấy người thay nhau khuyên can vẫn không cản được, Vương Siêu chỉ đành phải đánh ngất Triệu Thanh, "Ta cùng với Triệu đại ca từng có giao tình, không thể trơ mắt nhìn huyết mạch duy nhất bây giờ của hắn đi chịu chết, trước hết ta muốn đem Triệu Thanh mang về chỗ ta, nếu cậu ta nguyện ý ta có thể nhận cậu ta làm đồ đệ, dù cậu ta muốn báo thù cũng cần phải có năng lực đúng không?" Lời Vương Siêu nói hợp tình hợp lý, mấy người đi cùng đều không có ý kiến, vì vậy Triệu Thanh liền tới Hằng Lâm sơn trang.

Mới đầu Triệu Thanh còn phản kháng muốn bỏ đi, chỉ là lần nào cũng bị Vương Siêu phát hiện rồi bắt trở về. Mấy luyến sủng ở hậu viện của Vương Siêu thấy bộ dáng Triệu Thanh đẹp đẽ, Vương Siêu đối đãi với cậu lại rất không bình thường nên tưởng rằng là tân hoan của Vương Siêu, tuy rằng Vương Siêu đã giải thích thân phận của cậu nhưng mấy người đó vẫn có địch ý với Triệu Thanh. Triệu Thanh bị Vương Siêu nhốt vốn đã không phục, hiện tại còn bị người hiểu lầm là luyến sủng lấy sắc thờ người nên càng không thích Vương Siêu. Tuổi người này đã đủ để làm phụ thân của mình, thậm chí bộ dáng còn xấu xí như thế, làm sao có chuyện mình ủy thân cho gã!

Trước đây bởi vì Vương Siêu có giao hảo với Triệu phụ nên Triệu Thanh cũng từng nghe nói một ít lời đồn về gã, biết rằng Vương Siêu tuy võ nghệ bất phàm, làm người trượng nghĩa, bằng không phụ thân mình cũng sẽ không qua lại, chỉ là có một đam mê làm người lên án, đó là không thích nữ nhân mà chỉ yêu thích các nam tử trẻ tuổi xinh đẹp, hậu viện của Hằng Lâm sơn trang còn nuôi dưỡng không ít luyến sủng. Tuy rằng hiện nay nam phong đối với người đời đã phổ biến từ lâu, Triệu Thanh cũng không kỳ thị người thích nam phong, chỉ là Vương Siêu này không chỉ xấu mà còn là một người phong lưu dâm loạn, nhìn xem nhân số trong hậu viện này thì biết!

Vốn dĩ Vương Siêu không hề có suy nghĩ không tốt nào đối với nhi tử của bạn tốt, chỉ nghĩ muốn thay phụ thân cậu chăm sóc tốt cho cậu, rồi dạy dỗ cậu tập võ để tương lai có thể báo thù cho cha. Chỉ là Triệu Thanh lại có địch ý rất lớn với chính mình nên Vương Siêu đành phải nhốt người ở trong trang trước đã, để tránh cậu đi chịu chết, rồi vứt cho Triệu Thanh mấy quyển bí tịch võ công phù hợp với cậu, để tự cậu nghiên cứu vậy.

Tuy rằng trong lời nói ngày ấy của Liễu Vân Tụ nghe có vẻ hai người hình như có ái muội, nhưng thật ra từ trước đến nay Vương Siêu chưa từng có hành vi không đứng đắn với Triệu Thanh, Triệu Thanh nói Vương Siêu không được chỉ là do gặp gỡ đám người Liễu Vân Tụ ở trong hoa viên, mọi người có chút xích mích trong lời nói, Triệu Thanh tức giận quá mắng Vương Siêu là lão già đáng chết, già đầu như vậy rồi mà còn không biết tiết chế, khiến cho thôn trang chướng khí mù mịt, cũng chẳng biết còn được hay không nữa. Thật ra hai người căn bản chưa từng xảy ra chuyện gì, nhưng những người khác nghe được lại không coi là như vậy, chỉ nghĩ rằng Triệu Thanh bên ngoài làm ra vẻ thanh cao rồi coi thường bọn họ, nhưng lại ngấm ngầm bò lên giường của lão gia!

Lại nói về Vương Siêu sau mấy ngày tới đây đã ngủ hết một lượt đám người trong hậu viện này, nhưng đối với Triệu Thanh lại vẫn do dự có nên bắt lấy hay không, nhìn gương mặt lãnh đạm ghét bỏ của cậu đối với mình kia cũng không biết đè ở dưới thân sẽ có mùi vị như thế nào. Có một vấn đề đó là người này không phải nam sủng của nguyên chủ, nguyên chủ vẫn luôn đối xử với cậu như với cháu trai, tuy Vương Siêu đã không còn là Vương Siêu của ban đầu, trong lòng đã không còn cái gọi là đạo đức chế ước, nhưng dù sao cũng muốn dè chừng ánh mắt của người khác. Dù nói thế nào cũng là nhi tử của bạn tốt, bản thân cũng không thể cứ ngủ không rõ ràng được đúng không. Còn một mặt khác, kiểu gì thì kiểu loại chuyện này cũng nên là đôi bên tình nguyện, Triệu Thanh này rõ ràng coi thường mình, cần gì phải mặt nóng dán mông lạnh. Tuy Vương Siêu rất thèm thuồng bộ dạng thiếu niên thanh lãnh này nhưng cũng không có hành động gì.

Một khoảng thời gian cứ thế qua đi vẫn bình yên không xảy ra chuyện gì, việc chủ nhân bị thay hồn cũng chưa bị phát hiện, Vương Siêu đắm chìm trong những tiếng rên rỉ yêu kiều ở hậu viện cực kỳ sung sướng, ý nghĩ nhớ nhung đối với Triệu Thanh cũng dần dần phai nhạt.

Lúc này đang là mùa hè thời tiết nóng bức, Vương Siêu cùng Liễu Vân Tụ và mấy luyến sủng khác ở đình hóng gió, quanh đình hóng gió được treo rèm để che đi ánh nắng, trong đình đặt một khối băng lớn tỏa ra khí lạnh nhè nhẹ, cho nên tuy trong đình có nhiều người nhưng không hề nóng bức. Đám luyến sủng trên người chỉ khoác một tấm lụa mỏng trong suốt, bộ ngực trắng nõn, núm vú non hồng, hai chân thon dài mịn màng như ẩn như hiện vây quanh Vương Siêu, có người quạt gió, có người đấm chân xoa vai, Liễu Vân Tụ dựa nghiêng bên cạnh Vương Siêu, ngón tay thon dài trắng nõn cẩn thận lột vỏ quả nho đã được ướp lạnh đút tới bên miệng Vương Siêu, vô cùng thích ý. Vương Siêu ôm eo Liễu Vân Tụ, khuôn miệng vẫn còn ngậm quả nho áp tới cái miệng nhỏ của Liễu Vân Tụ, đút quả nho mới được dâng lên về lại miệng Liễu Vân Tụ, hai người môi lưỡi quấn quýt, một quả nho tròn xoe bị hàm răng gặm cắn đầu lưỡi quấy đảo khiến cho nát nhừ, hòa cùng nước miếng, bị hai người nhấm nháp tỉ mỉ.

"Hưm...... Ưm......" Hỗn hợp nước bọt dư thừa chảy dọc theo hàm dưới xinh đẹp của Liễu Vân Tụ trượt xuống, làm ướt lớp quần áo vốn dĩ đã mỏng manh, dính chặt lên lồng ngực, hiện lên đầu vú hồng nhuận càng thêm mê người.

"Ưm a...... Lão gia ~" Rõ ràng Liễu Vân Tụ đã động tình, đôi mắt ngập nước ướt át sáng trong, thanh âm gọi tên Vương Siêu càng triền miên quyến rũ, Vương Siêu chỉ hận không thể tử hình y ngay tại chỗ. Những người khác ở bên cạnh ghen ghét đến đỏ mắt, nhân cơ hội đều bò tới quấn quýt, muốn Vương Siêu cũng đút cho bọn họ ăn nho.

"Được được được, mỗi người đều có phần, đừng vội, đừng vội." Vương Siêu bị người áp tới, cũng không định nặng bên này nhẹ bên kia, nên từng bước từng bước đối miệng đút nho. Tuy Liễu Vân Tụ bất mãn trong lòng nhưng cũng không thể vướng bận, rồi lại không cam lòng bị bỏ rơi, vì thế khi mấy người phía sau còn đang lột nho thì y đã tranh thủ áp miệng ăn nho cùng Vương Siêu. Trong khoảnh khắc, ở đình hóng gió tiếng rên rỉ yêu kiều vang lên không ngừng, nước nôi giàn giụa, trên người ai nấy cũng đều dính đầy chất lỏng dính nhớp, Vương Siêu ăn nho đủ rồi thì để mọi người xếp thành hàng, cả hàng cùng bước lên để gã liếm láp phần nước nho còn dính lại trước ngực, mút gặm nhay cắn đầu vú non nớt khiến nó trở nên như một quả nho.

Đang lúc Vương Siêu chơi đến vui vẻ thì nghe thấy tiếng quản gia vội vã chạy tới, trong miệng kêu lên: "Lão gia! Không ổn rồi! Lão gia!"

"Chuyện gì mà loạn lên thế!" Vương Siêu nhăn mày lại, cũng không cho quản gia tiến vào, nhưng quản gia chỉ giương mắt nhìn một cái thì đã biết chỉ sợ là mình đã quấy rầy chuyện vui của lão gia, nhưng tình huống khẩn cấp, quản gia không thể không tới xin chỉ thị của Vương Siêu. "Lão gia! Triệu công tử giống như bị rối loạn tâm thần! Hiện tại đang chém giết lung tung ở tiền viện! Không ít đệ tử và người hầu đã bị thương! Lão gia ngài mau đi xem một chút đi!"

Vương Siêu bực bội trong lòng, cái tên Triệu Thanh này, bản thân mình cho cậu ta ăn ngon uống tốt, cũng chẳng làm gì cậu ta, giờ lại phát điên, ngại mình đối xử quá tốt đây mà, ngày xưa quá khách sáo với cậu ta rồi, xem ra không dạy bảo một chút thì không được. Nghĩ thế rồi sửa sang lại quần áo của chính mình, dặn dò bọn Liễu Vân Tụ đi về trước, đừng tới tiền viện vì sợ có điều gì nguy hiểm, Vương Siêu dẫn theo quản gia đi về phía tiền viện.

Chỉ thấy Triệu Thanh đầu tóc xõa tung, quần áo xộc xệch, đang giơ thanh trường kiếm chém lung tung khắp nơi, trong miệng còn lẩm bẩm: "Ma đầu! Để mạng lại! Hôm nay ta sẽ báo thù cho cha, thay trời hành đạo, diệt Ma giáo vạn ác này của ngươi!"

Vương Siêu cau mày, một mình tiến lên, Triệu Thanh công phu bạc nhược làm sao là đối thủ của Vương Siêu, Vương Siêu chỉ cần dùng một tay đã chặt gãy trường kiếm đang múa may của Triệu Thanh, quát; "Ngươi đang làm cái gì vậy!"

Nhưng mà Triệu Thanh đã không còn ý thức từ lâu, tóc tai dựng ngược, hung hăng mà trừng mắt nhìn Vương Siêu, thân thể không ngừng xoay chuyển muốn tránh thoát sự trói buộc của Vương Siêu, trong miệng không quên mắng chửi: "Ta giết ngươi! Ta giết ngươi!"

Vương Siêu nhìn cậu ý thức không rõ, hai mắt hỗn loạn thì mày càng nhăn chặt lại, chỉ sợ Triệu Thanh đã là tẩu hỏa nhập ma, không được, không thể cứ để ầm ĩ như vậy nữa. Vì thế gã phát một chưởng khiến cậu hôn mê bất tỉnh.

Triệu Thanh té xỉu không có sức lực, cơ thể mềm mại như muốn ngã xuống, Vương Siêu không còn cách nào chỉ đành ôm ngang người lên, dặn dò quản gia: "Cậu ta bị tẩu hỏa nhập ma, ta dẫn cậu ta đi chữa thương trước, không có lệnh của ta thì không ai được tiến vào. Việc ở đây, ngươi kêu Đỗ đại phu tới xem cho những người bị thương đi, còn những chuyện khác cứ xem mà làm." Không nói nhiều nữa, Vương Siêu ôm Triệu Thanh đang hôn mê đi về phía sân viện của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top