Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 23: sự thật ghê tởm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Trung khiên ôm lấy thân thể đau nhứt của cô vào lòng, hôn lên mái tóc đen mượt đang xỏa ra trên gối đưa tay chơi đùa với tóc cô đầy thích thú.

Lãnh Tuyết mệt mỏi ngủ thiếp đi trong ngực anh,

Trần Trung khiên nhìn người phụ nữ mà anh yêu đang nép vào lòng anh cọ cọ như một con mèo nhỏ lười biếng thì miệng đắng lưỡi khô, bên dưới lại kêu gào, anh liền chạy vào nhà tắm, rất nhanh bên trong vọng ra tiếng nước xả

Tắm nước lạnh xong liền leo lên giường ôm lấy cô nhắm mắt ngủ.

Lúc mà Lãnh Tuyết tỉnh dậy thì cũng là buổi trưa, mở mắt thì nhìn thấy một gương mặt yêu nghiệt đang ôn nhu nhìn cô say đắm, Lãnh Tuyết thấy trong lòng ngọt ngào rướn người lên hôn môi anh học theo cách của anh mà mút nhẹ, Trần Trung khiên hưởng thụ nhưng rất nhanh liền biến bị động thành chủ động hôn sâu vào trong, trằn trọc cắn mút hai cánh môi nhỏ, hôn đến khi cô hít thở khó khăn liền rời đi ôn nhu hôn lên tai cô day nhẹ, rồi xuống xương quai xanh cắn mút vết đỏ chồng chất lên nhau nở rộ trên nền da trắng mịn của cô, anh thò tay bóp lấy cặp ngực ngạo nghễ xoa nắn thành đủ hình dạng

"ưm... Khiên em còn phải về, bỏ em ra" Lãnh Tuyết đẩy anh ra, Trần Trung khiên rất nghe lời thả cô ra nhưng lại dùng bộ mặt u oán nhìn cô thay đồ

"sao vậy? " cô vuốt ve gương mặt còn mịn hơn con gái của anh

" hừ em bắt anh phải diễn kịch với em, rồi lại còn ở bên tên bại não kia cả đêm, bây giờ lại đi, có phải em ngủ được với người ta xong liền chùi mép bỏ đi"

Lãnh Tuyết giật giật khóe môi, người đàn ông này, nói như mình chịu ấm ức lắm người nào lúc nãy còn hành hạ cô mệt muốn chết đây? 

" ngoan bọn họ đã hành động em phải đi, nếu thiếu em sao mọi chuyện diễn ra được "

"anh giúp em " Trần Trung khiên ôm eo cô vùi đầu vào cổ cô hít lấy mùi hương trên cơ thể cô

"không cái em cần là sự thật, em muốn biết năm đó rốt cuộc là sao "

Lãnh Tuyết lưu luyến ra khỏi khu nhà kia chạy xe về biệt thự của mình, vừa bước vào nhà, cửa chính liền bị đóng, một người chậm rãi từ lầu bước xuống, hai mắt Lãnh Tuyết mở to có ngạc nhiên, hiểu ra cùng thất vọng

" tôi không ngờ là ông quản gia Kim "

Khuôn mặt của quản gia kim vẫn hiền từ như cũ, " ừ! Uyên nhi tại sao em lại dơ bẩn như vậy? "

Cô nhíu mày, Uyên nhi? Chẳng phải là tên của mẹ cô sao? Có vẻ như cô đã dần hiểu ra một ít

"nó không phải Uyên nhi của anh, ả ta đã chết rồi, haha đáng đời con hồ ly tinh chết dưới tay tình nhân của chồng ha " Lý Thanh cũng xuất hiện ở đây cùng một người đàn ông lạ mặt

Lãnh Tuyết hướng về phía bà gật đầu chào hỏi, " chào bà, thứ nhất mẹ tôi không phải hồ ly tinh thứ hai người đàn bà kia không phải tình nhân của ba tôi, cuối cùng bà có tin tôi bắn nát đầu bà ra không " khuôn mặt mỉm cười của Lãnh Tuyết dần biến mất thay vào đó là khuôn mặt khát máu được cô dấu kỹ bao năm.

Bà ta nhìn thấy vậy liền rùng mình nắm lấy tay người đàn ông lạ mặt đứng bên cạnh, " Nhất tôi sợ haha sợ quá " người đàn ông tên Nhất khuôn mặt vẫn vô cảm đứng yên

Lãnh Tuyết nhìn người đàn ông đầy quái dị kia liền không để ý nữa, đưa mắt nhìn quản gia kim

"cô ấy chết rồi, phải là do anh giết, Tuyết Tuyết anh đã giết mẹ của em rồi giết luôn người đàn ông chó chết kia, cũng tại cô ấy không chấp nhận anh mà đi cưới tên đó, anh cùng cô ấy là thanh mai trúc mã mà, anh yêu cô ấy như vậy, tại sao, tại sao lại cưới hắn? Không!!! Tại ả đàn bà cô " ông ta cười điên loạn đau thương nhớ lại điều gì đó, sau đó dữ tợn chỉ vào mặt Lý Thanh

"tại cô tôi mới giết cô ấy, tất cả là tại cô, nếu không phải cô nói cô ấy phản bội tôi thì tôi sẽ không làm như vậy ,tôi giết cô " ông ta nhào tới bóp cổ Lý Thanh, Người tên Nhất liền kéo ông ra không cho ông đụng vào bà ta nữa

Nhưng lúc này bà ta cũng bị bóp suýt chết rồi, bà ho khan hung ác nhìn vào quản gia kim, " Kim Mộc ông dám làm mà không dám nhận, nếu năm đó ông không thông đồng với tôi, thì ả ta có thể bỏ ông sao? Ông hãy nhìn ông đi thật đáng khinh vừa yêu mẹ, vừa có ý đồ với con gái "

"cô im ngay " ông ta muốn vùng khỏi người đàn ông này tới xé rách cái miệng thối kia

"sao? Không dám thừa nhận mình có ý đồ bất chính với cô ta à " Lý Thanh mỉa mai chỉ vào Lãnh Tuyết đang lạnh nhạt ôm tay đứng im một chỗ kia ," a chắc mày không biết, năm mày 15 tuổi xém chút ông ta đã ngủ với mày, nhưng đáng tiếc lúc đó tao bắt gặp được, haha mày cũng dơ bẩn, mày thích ngủ với đàn ông tao liền cho mày ngủ với đàn ông haha tư vị tối qua không tồi chứ, dù sao tên kia cũng được coi là cực phẩm "

"là bà làm? Sao bà dám làm vậy với cô ấy, cô ấy là của tôi, Tuyết Tuyết anh xin lỗi hiểu lầm em rồi " Kim Mộc đau đớn nhìn Lãnh Tuyết đi nhanh về phía cô

Lãnh Tuyết chán ghét nhíu mày, "có giỏi thì bước thêm một bước nữa đi " hơi thở bạo lực trong người cô tỏa ra, Kim Mộc dừng bước ông biết ,nhìn cô lạnh lùng nhưng qua nhiều năm, tính cách bạo lực của cô ngày càng mạnh, bằng chứng là trên người cô lúc nào cũng có dao mà không phải súng, cô thích dùng dao chém người hơn là dùng súng, ông nhìn khuôn mặt xinh đẹp giống hệt Uyên nhi của ông, trong mắt lại hiện lên tia chiếm hữu.

Lãnh Tuyết cũng hiểu ra mọi chuyện qua những lời cãi vã mà chắp nối lại

Ngày xưa mẹ cô và quản gia Kim là thanh mai trúc mã, có khi sẽ cưới nhau nhưng ông ta lại thông đồng với Lý Thanh để mẹ cô biết được, bà liền vứt áo ra đi, lên thành phố học đại học, lúc này thì gặp ba cô hai người đem lòng yêu nhau, rồi cưới nhau dù gia đình ba phản đối, ông bà ngoại của cô cũng mất thế là hai người sống hạnh phúc rồi có cô, quản gia kim xin vào làm quản gia, vì là người quen lại có một đoạn tình cảm nên mẹ cô để ông ở lại, nhưng không ngờ quyết định đó lại là sai lầm của bà, đúng là nuôi ong tay áo, nuôi rắn trong nhà, ông ta ghen tị với ba cô lại nghe lời xúi dục của Lý Thanh, liền lập mưu mượn dao giết người, ông có ý đồ bất chính với cô nên ông phải lựa chọn làm như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top