Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1.


Trời đã về chiều, ánh nắng yếu ớt rọi qua những tán cây rậm rạp, chiếu xuống con đường đất dẫn đến căn nhà cũ kỹ, nơi mà quang anh đã trải qua những năm tháng cô độc nhất. Căn nhà không lớn, nhưng chứa đầy những bóng tối của sự lạnh lùng và khắc nghiệt.

Quang anh từ lâu đã là đứa trẻ không được chào đón trong ngôi nhà này. Là con nuôi của gia đình , cậu chưa bao giờ thực sự được coi là một thành viên trong nhà. Thay vào đó, cậu bị đối xử như một người hầu. Mỗi sáng, khi còn chưa kịp mở mắt, quang anh đã bị gọi dậy để làm việc nhà. Cậu phải dọn dẹp, giặt giũ, làm mọi công việc vặt vãnh trong khi những người khác thì ăn uống, nghỉ ngơi. Mỗi khi cậu phạm lỗi nhỏ, một cái tát hoặc lời mắng chửi là điều không thể tránh khỏi.

Ngày hôm nay, trong lúc đang chật vật với đống chén bát đầy dầu mỡ, người cha nuôi - một kẻ luôn có ánh mắt lạnh lùng và thô bạo - đột ngột bước vào nhà bếp. Ông ta đứng yên một lúc, quan sát quang anh bằng cái nhìn khó hiểu, rồi nói một câu cụt ngủn:

- chuẩn bị đồ đạc, có người muốn nhận mày.

Quang anh ngạc nhiên, nhưng không có thời gian để thắc mắc. Cậu nhanh chóng trở về phòng - một gian phòng bé tí, ẩm mốc và tối tăm. Chỉ với vài bộ quần áo cũ, chiếc túi xách nhỏ, và vài cuốn sách đã nhàu nát mà cậu nhặt được ở đâu đó, quang anh biết rằng cậu chẳng có gì nhiều để mang đi.

Khi cậu bước ra ngoài, trước nhà là một chiếc xe hơi sang trọng, loại mà quang anh chỉ thấy qua phim ảnh. Một người đàn ông mặc vest bước xuống xe, trao đổi vài câu với cha nuôi cậu. Mọi thứ diễn ra nhanh chóng, không ai giải thích cho cậu chuyện gì đang xảy ra. Trái tim quang anh đập mạnh, nhưng cậu không dám hỏi bất cứ điều gì.

Ngồi trên chiếc xe xa lạ, cậu nhìn qua cửa kính, cảnh vật bên ngoài trôi qua như một giấc mơ. quang anh không biết mình sẽ đi đâu, và cũng không biết cuộc sống mới này sẽ ra sao. Tâm trí cậu vẫn mờ mịt, chìm trong cảm giác trống rỗng sau nhiều năm bị chèn ép, ngược đãi.

Chiếc xe dừng lại trước một ngôi biệt thự lớn, tráng lệ. Cánh cổng mở ra, và quang anh được đưa vào bên trong. Mọi thứ quá khác biệt với căn nhà cũ tồi tàn mà cậu từng sống. Khi bước qua cánh cửa, một người phụ nữ với nụ cười dịu dàng tiến tới đón cậu.

- Chào con, quang anh. Từ hôm nay, con là một thành viên trong gia đình này.

quang anh không biết phải phản ứng ra sao. Cậu đã quen với những ánh nhìn lạnh lẽo và sự xa lánh. Nhưng giờ đây, sự ấm áp này khiến cậu cảm thấy lạc lõng hơn bao giờ hết.

Rồi một cậu thiếu niên từ trong nhà bước ra, ánh mắt sáng ngời và nụ cười tự tin trên môi.

- Chào! Mình là đức duy, anh trai của cậu từ bây giờ!

đức duy không chờ quang anh trả lời, lập tức kéo tay cậu dẫn vào nhà.

- Để mình dẫn cậu đi xem nhà.

sau đó là vài câu chuyện phiếm trên hành lang

Trong khi đức duy nói liên tục, quang anh chỉ biết lặng lẽ quan sát, đôi mắt không khỏi nhìn xung quanh ngôi nhà rộng lớn và xa hoa này. Những bức tranh treo tường, chiếc cầu thang uốn lượn và khu vườn xanh mát khiến cậu cảm thấy như đang lạc vào một thế giới khác. Không giống như căn nhà cũ tồi tàn, nơi mà cậu chỉ là một cái bóng.

đức duy dẫn cậu tới phòng riêng của mình, nơi có một chiếc giường lớn và những đồ chơi trải khắp nơi. quang anh cảm thấy vừa thích thú, vừa bối rối. Lần đầu tiên trong đời, cậu có được một không gian riêng cho mình, nhưng điều đó lại khiến cậu cảm thấy xa lạ.

- Cậu sẽ thích nơi này!

đức duy cười, nhưng quang anh chỉ mỉm cười nhẹ. Cậu vẫn còn quá nhiều điều để tìm hiểu về cuộc sống mới này.

- Chúng ta sẽ trở thành bạn tốt của nhau.

đức duy nói, ánh mắt đầy hy vọng.

Nhưng trong sâu thẳm trái tim, quang anh cảm thấy một sự lo lắng mơ hồ. Liệu rằng những ngày tháng ấm áp này có kéo dài? Hay cậu lại sẽ phải đối diện với những nỗi đau như trước đây?

Câu hỏi đó vẫn còn treo lơ lửng trong tâm trí quang anh khi đức duy kéo cậu ra khỏi những suy nghĩ mông lung, và cuộc sống mới bắt đầu. Nhưng với những cánh cửa mới mở ra, liệu quang anh có thể bước qua bóng tối của quá khứ để đón nhận ánh sáng của tương lai?

___________________________________

cảm ơn vì đã ghé thăm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top