Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Duyên tiền định (phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 2 cấp 3, Satoru tham gia khoá ôn luyện sớm một năm trước kỳ thi đại học tại trung tâm có tiếng nằm ở ngoại thành. Giáo viên nói với lực học của cậu, cậu có thể đăng ký vào bất cứ trường đại học nào cậu muốn, nhưng cậu không rõ bản thân thực sự muốn gì, thời điểm này cậu cảm thấy cuộc sống của mình thật vô nghĩa, mông lung, bất định, cậu mù tịt trong việc định hướng tương lai chính mình, vật vờ hệt cái bóng, không rõ cần làm gì, không biết nên làm gì, mục đích duy nhất của cậu là hoàn thành xuất sắc bất kỳ kỳ vọng nào mà bố mẹ đặt ra - điều giữ cho tâm trí cậu ở trạng thái ổn định.

Trung tâm cậu học thường xuyên mở lớp học thử, một tháng bốn buổi, Sa vô tình làm quen với người bạn có tính cách trầm tĩnh, tham gia vào buổi học thử tình cờ đó. Bạn trai nọ ngày đầu tiên nhận lớp đã chọn góc khuất trong cùng, chắc vì quá khó gần nên không ai dám ngồi cạnh, Sa là thanh niên tiên phong, tự nhận trách nhiệm ngồi cùng bạn trong bốn ngày dù không ai yêu cầu, phần vì tò mò muốn tìm hiểu người ta. Tuy nhiên, đến ngày thứ ba Sa mới cạy được miệng bạn nói vài lời, thu thập thông tin nhỏ nhặt cơ bản mà cậu đánh giá là phát hiện xứng tầm vũ trụ, bạn tên Suguru, sinh kém cậu một năm, cũng sống trong nội thành, theo học vì nghe tiếng lành đồn xa. Cậu cũng biết nguyện vọng của Su (biệt danh Sa tự đặt trong đầu) là được đỗ vào trường top. Gặp người bạn mới khiến Sa vô cùng phấn khởi, trong lúc tay chân không kiềm được sự vui mừng đã vô ý nắm lấy tay bạn lắc lắc. Hành động ấy khiến Su mặt đỏ bừng còn Sa đột ngột khựng lại như khúc gỗ. Cả hai im lặng suốt quãng thời gian còn sót trong buổi học hôm ấy. Sa định bụng sẽ xin Su phương thức liên lạc ngay hôm sau, đây là quyết định khiến cậu hối hận suốt hai năm sau đó.

Su nghỉ học, Sa không ngừng lo lắng, cậu quyết định tham gia đầy đủ tất cả các buổi ôn tập, kể cả những buổi học bù lẫn học thử không cần thiết, cứ vậy hơn 2 tháng, cậu mới chịu chấp nhận sự thật Su đã nghỉ hẳn việc bồi dưỡng tại trung tâm. Có lẽ do Su không hợp bài giảng của giáo viên nơi đây, có lẽ do Su thấy nơi khác phù hợp hơn hoặc do Su quyết định tự học. Sa không biết. Cậu hoảng loạn kiếm tìm Su bằng cách tham gia tất cả trung tâm lớn nhỏ rải rác khắp thành phố, lái xe quanh các trường cấp ba hy vọng thấy được bóng dáng mà tâm trí luôn nhớ nhung da diết, liên tiếp hai năm trông mong vẫn không rõ tăm hơi. Chàng trai ấy biến mất chỉ để lại cho cậu mục tiêu của đời mình, Sa đã biến mục tiêu ấy thành của bản thân, lần đầu tiên trong cuộc sống nhạt nhẽo, vô vị, cậu tự đặt cho mình đích đến - đậu vào ngôi trường mong ước của Su để được gặp Su thêm lần nữa. Buồn thay, Sa là bông hoa nhỏ, đơn giản là đẹp hơn những bông hoa đã lướt qua đời Su, nhưng chẳng đọng lại tý ký ức nào, tình đầu của cậu cứ vô tư quên cậu nhẹ nhàng như gió thoảng hoa rơi. Còn Sa không thể, kể từ thời điểm cả hai chào đời, dòng chảy số mệnh đã sắp đặt hai bên sẽ cuốn lấy nhau, hoà làm một, tuyệt đối không tách rời.

Nhờ vậy mới giải nghĩa được câu hỏi hóc búa "Tại sao người như Sa lại yêu người như Su?"

Khoảnh khắc Sa tình cờ chạm tay Su vào buổi học ngẫu nhiên ấy, Sa thấy tất cả, ký ức về tiền kiếp mơ hồ ám ảnh mỗi giấc mơ nay rõ ràng chỉ trong phút chốc, hệt như vừa diễn ra ngày hôm qua, hệt như cuốn phim chầm chậm tua ngược, hệt như một phút đã trôi qua từ lâu lắm rồi, hệt như thân xác - vật chứa của Sa kiếp này được phủ kín, đắp đầy rung động, cảm xúc, kỷ niệm và nỗi nhớ thương. Cuối cùng cậu cũng hiểu được lần thứ hai tồn tại để làm gì, cuối cùng cũng hiểu được chẳng có sự tình cờ nào cả. Cậu vẫn là cậu, vẫn là Satoru, còn Su có phải là Suguru mà cậu biết hay không, cái đó cần kiểm chứng. Nếu Su không phải, nếu Su là người mới hoàn toàn, nếu Su đã thôi nặng gánh tình trước cậu như Suguru đã từng, cậu sẽ lập tức rời đi để người ấy sống cuộc đời yên bình. Còn nếu Su vẫn là Suguru...

*Tui tàu ngầm trong gr GoGe - Ngũ Hạ, đọc được art lẻ một bạn dịch Au kiếp sau Go không quên quá khứ x Ge mất trí nhớ  làm tui vã vl vã, tui xin được của 1 bạn chiếc fic nhưng thấy không đủ cho cái sự vã OTP nên tự dựa vào art đó mà viết nguyên buổi chiều ra cái fic này. Không biết có được phép làm vậy không, nếu bạn nào thấy không được thì tui lại ẩn đi nhá <3

*Ai có Au Go thầy giáo x Ge học sinh thì giới thiệu cho tui nha :<< tui cũng vã cái này lắm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top