Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tình đầu của Elec

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày rất bình thường, trừ việc nó giáng sinh. ( Aren tua lố thì phải)

Tại nhà Weap. Tiếng điện thoại vang lên làm một cậu bé cute phô mai que nào đó thức giấc vào lúc 6h sáng.

Weap : Ai vậy...mới 6h. Khoan, 6h dậy được rồi. - nhấc máy - Alo.

Elec : Biết hôm nay là ngày gì không?

Weap : Biết nhưng cậu là ai?

Elec : Ta đây, Elec.

Weap * tỉnh ngủ*: Ờ, KHOAN, cậu có số điện thoại của tôi từ khi nào?

Elec : Chuyến đi chơi lần trước, ngươi để điện thoại trên tàu. Lúc lên lấy kính bơi thì ta thấy và lưu số điện thoại vào.

Weap : Còn mật khẩu?

Elec : Mật khẩu của ngươi ta vẽ đại cũng đúng nữa. Chữ ' Z 'chứ gì, quá dễ.

Weap : Haizzzz, làm ơn đừng tự tiện như thế.

Elec : Bỏ qua, hôm nay là Giáng Sinh. Vậy...

Weap : Vậy...?

Elec : Đương nhiên là đi chơi rồi tên ngốc kia.

Weap : Không rảnh.

Elec : Bận gì?

Weap : Hôm nay tôi ở cùng Pap. Em ấy không muốn tôi đi đâu.

Elec : Mặc kệ nó.

Weap : Nói vậy mà coi được à? Tôi không đi đâu.

Elec : Nhưng ta đang đứng trước cửa nhà ngươi.

Weap : kệ cậu.

Vậy là Weap cúp máy một cách phũ phàng làm cho người gọi tức điên.

Trong khi đó, ở trước cửa nhà cậu 

Elec : Hay lắm Weap.

Sau khi bị cậu bán bơ, hắn lập tức nhấn chuông cửa liên tục như muốn đập nát cái chuông. Một lúc lâu thì có người mở cửa.

Elec : Weap, ngươi...

Pap : Kiếm anh ta có chuyện gì?

Elec : Đi chơi.

Pap : Hôm nay anh trai ta có việc rồi, cút đi.

RẦM. Cánh cửa nạnh nùng đóng lại để một Elec đang đứng bơ vơ giữa trời tuyết lạnh giá. Thấy cũng tội, mà thôi cũng kệ.

Elec : Hmmmm, hình như bọn họ muốn mình đập nát ngôi nhà.

??? : Anh là ai?

Một giọng nói đằng sau lưng Elec làm hắn phải quay lại nhìn chủ nhân giọng nói.

Elec : Frisk? Nhóc làm gì ở đây?

Frisk : Sao anh biết tên em?

Elec : À, xin lỗi. Anh nhầm với Frisk bên anh.

Frisk : Sao anh không vào nhà?

Elec : Hmmmm, cái này...

Frisk : Anh tên gì?

Elec : Là Elec.

Frisk : Vào nhà đi, em muốn giới thiệu với anh Sans và Papyrus.

Quay lại với Weap.

Pap : Sans, khi nãy có người tìm anh đấy.

Weap : Mặc kệ đi, hôm nay em muốn ăn cà ri cay không?

Pap : Vừa thôi, Frisk không ăn cay nhiều được đâu.

Weap : Hai đứa thân hơn rồi nhỉ.

Pap : Nhờ anh ngăn em giết Frisk đấy.

Frisk : Sans, Papyrus. Đoán xem em vừa gặp ai này.

Weap * giật mình * : Đừng có nói là...

Pap : Tụi này không cần đoán cũng biết. Cái tên khi nãy chứ gì.

Frisk : Sao cậu biết vậy Pap?

Pap : Không cần quan tâm đến điều này.

Trong khi đó, Elec đang nhìn Weap với ánh mắt rất chi là ' thân thiện '. Pap đứng ra che anh trai mình lại để bảo vệ Weap khỏi Elec. ( best bro đây rồi)

Elec : Vui chứ Weap?

Weap * tỉnh bơ * : Có làm gì đâu mà vui.

Pap : Lần sau đừng dắt người lạ vào nhà nhé Frisk.

Frisk : Umk, Sans hôm nay anh nấu món gì vậy?

Weap : Cà ri. Loại hai đứa thích.

Frisk : Anh nấu nhiều hơn được không? Em muốn anh Elec cùng ăn sáng với tụi mình.

Pap : W... Wait, what?

Elec : Ăn sáng bằng cà ri?

Weap : Được thôi, ba người vào bàn ăn đi.

Pap : Nh... Nhưng mà Sans...

Weap : Lịch sự đi Pap. Đừng để anh bực.

Pap : Dạ thưa anh trai.

Nói xong là Pap kéo hai người kia đi ra bàn ăn với tốc độ ánh sáng để Weap lại trong bếp. Weap thì có vẻ rất bình yên mà không biết rằng ngoài bàn ăn, Elec và Pap đang đưa ánh mắt kẻ thù với nhau, có thể nhìn thấy mắt họ đang phóng ra điện. Bé Frisk ngồi ở giữa mà vẫn không biết chuyện gì xảy ra. Tóm lại thì cuộc nói chuyện bằng mắt như sau :

Pap : Biến về đi.

Elec : Éo, thích ở đây hơn. Làm được gì nhau.

Pap : Tránh xa anh ta ra.

Elec : Vợ ta, ta có quyền. Sao phải tránh?

Pap : Ai là vợ ngươi?

Elec : Weap là của ta.

Pap : Sans là của ta, không phải của ngươi.

Elec : Hai người là anh em đấy.

Pap : Loạn luân đấy thì sao? Làm được gì nhau?

Frisk : Hai người có vẻ trầm tính hơn Frisk nghĩ.

Pap : Hửm?

Frisk : Nãy giờ hai người chả nói gì cả.

Pap + Elec : Nói rất nhiều là đằng khác.

Frisk : Hồi nào?

Weap : Cà ri tới rồi đây.

Cậu bước ra khỏi bếp, trên tay cầm hai cái khay đựng những dĩa cà ri thơm ngon. Cả đám không thể chờ thêm được nữa, gì cũng được chứ đừng cấm tụi nó ăn cà ri do cậu làm. Nó có tính gây nghiện hay sao á. Weap mà mở quán cà ri thì đảm bảo ngang với quán CapuCcino.

Elec : Giỏi nấu ăn đến thế à?

Pap : Ăn thôi, em không đợi được nữa.

Frisk : Cà ri của anh là số một.

Weap : Ăn thôi.

Sau khi ăn xong. Cả đám vẫn còn trên mây vì món ăn của Weap. Vị của nó rất thanh tao pha lẫn với hương vị quý phái, ăn vào là cứ lâng lâng trên mây không rớt xuống được. Nó thật sự có tính chất gây nghiện đấy mọi người.

Weap : Buổi trưa ăn gì đây mọi người?

Cả đám : Cà ri.

Weap : Khi nãy mới ăn mà.

Pap : Em muốn ăn nữa.

Frisk : Ăn hoài không chán luôn.

Elec : Ngươi nấu ngon đấy.

Weap : Không nên ăn quá nhiều, trưa nay sẽ ăn bò bít tết với bánh ngọt.

Cả đám : HEHHHHHHHHH, TỤI NÀY MUỐN ĂN CÀ RI.

Weap : Không là không.

Vậy là tụi nó đành ngậm ngùi làm theo Weap nói. Dù sao thì món nào cậu nấu cũng ngon nên cả đám cũng đỡ đau lòng. Tuy vậy nhưng món cà ri vẫn là ngon nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top