Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chuyện đời tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện bắt đầu vào ngày 5 tháng 8 năm 1997. Ngày tôi ra đời, thực sự là tôi méo nhớ gì về mấy ngày này, vậy nên ta sẽ bắt đầu từ kí ức sớm nhất mà tôi còn có thể nhớ được. Sau khi tôi được sinh ra thì ba mẹ để tôi ở phòng trong, bên ngoài là bán hàng căn tin, theo lời kể của ba mẹ. Và tôi vẫn nhớ những ngày này, với tôi những ngày đó là những chuỗi ngày mà tôi nằm ở trong một chiếc giường, và bạn có thể tưởng tượng được chứ, tôi chỉ có một cái trần nhà được chắp vá và một cái quạt để nhìn, tôi vẫn nhớ khoảng thời gian này, vì ba mẹ bận bán hàng suốt ngày, tôi chỉ giành cả ngày để lắng nghe những âm thanh lạ lẫm đầu tiên trong đời, âm thanh của rất đông người, tiếng bán hàng, và giành cả ngày để nhìn cái trần nhà, nhưng nó ko hề buồn chán, dường như tôi đã tưởng tượng ra cái gì đó hơn cái trần nhà từ cái trần nhà đó, thật là lạ lùng, nhưng kí ức sau đó của tôi thật là không liền mạch, những năm biết đi, vô tình mở cửa ra và thấy bố mẹ đang tắm, bắt đầu tiếp xúc với người khác ngoài ba mẹ, ko nhớ về anh trai tôi lắm trong thời gian này, có nhớ đến mấy chị học sinh của mẹ, thời này tôi đã biết thích biết nhớ con gái rồi nhé, nhất là một chị học trò của mẹ, tôi còn nhớ cái lần mẹ ngồi hí húi may đồ từ giấy ni lông gói quà, may thành đồ cho học sinh để mấy học sinh đi diễn văn nghệ, giờ mẹ tôi đã 45 tuổi, tôi 19 tuổi, khi đó mẹ chỉ khoảng 27,28 tuổi.Năm đó mấy chị học sinh rất hay tới chơi ở nhà tôi. Sau đó thì không thấy họ nữa. Đó là lần cuối tôi thấy bọn họ  ... tôi vẫn còn nhớ những ngày tôi biết đi, những ngày mà tôi mò nghịch đọc những cuốn truyện, nhìn hình đoán nghĩa. Tin hay ko nhưng lúc đó tôi rất thích đọc truyện, dường như tôi có thể hiểu được nó vậy... Thời đó, tôi còn rất thích lấy trộm đồ chơi của bố mẹ ra rồi chơi, nhất là cái xe đạp kéo cót, tôi còn nhớ mấy hôm nhà dột, lấy xô, chậu ra hứng nước mưa, mấy hôm mà dường như mơ thấy ma hay phật... Mấy hôm mà đi ra sân trường chơi, toàn cái lá của cái cây gì đó hình cái thuyền.... qua nhà chị hàng xóm tên Duyên chơi, nhà bả lát gạch bông, nhà mình lát đất. Qua nhà bà hàng xóm tên Huệ chơi, tắt đèn coi phim ma không đầu....rồi qua nhà ông hàng xóm gì đó ăn quả sơ ri, tôi vẫn bị ám ảnh bởi đứa con của ông, lớn bằng người trưởng thành, nhưng ko biết nói biết đi, chỉ ú ớ, lúc nào cũng mặc bộ đồ pijama màu xanh, và tôi cũng rất sợ con chó nhà ông...  Nhớ có năm nào tôi với bố với anh mới qua thăm ông, ko nhớ rõ nội dung lần thăm đó, hình như tôi ko thấy anh trai kia nữa ... Còn nhiều nhiều kỉ niệm nữa.....
.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top