Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

PHẦN 2 : VÀI PHÚT TỰ KỈ QUẮN QUOÉO CỦA HOÀNG TỬ THAO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này ở nhà làm " bà nội trợ " ... thực chán !!!

Nhàn rỗi chẳng có việc gì làm nên đọc rất nhiều tiểu thuyết , thấy trong đó có rất nhiều câu chuyện thanh mai trúc , rất đẹp , rất lãng mạn ! Tuy nhiên , tôi muốn lấy câu chuyện mà tôi đích thân trải qua để nói với tất cả mọi người rằng , trúc mã là cơn ác mộng , nếu chẳng may bị hắn lừa và trở thành '' ông xã trúc mã " thì đó là cơn ác mộng khủng khiếp nhất trong muôn vàn cơn ác mộng .

Tôi xin lấy đồng chí trúc mã nhà tôi làm ví dụ .

Trước Tết , đồng chí ấy cùng tôi về nhà cũ thu dọn đồ đạc , nhìn thấy cây ngân hạnh trước sân , tôi thấy nao lòng , hỏi anh còn nhớ chuyện hồi nhỏ không . Nghe xong , đồng chí ấy liền chống tay vào cây ngân hạnh cười ngặt nghẽo , nói còn nhớ , còn nhớ , sao không nhớ chứ .

Hồi đó , nhà tôi mới chuyển đến đây không lâu , đám trẻ xung quanh đều không biết tôi , bọn chúng hay trốn vào xó xỉnh nào đó , rình lúc tôi không chú ý là ném đá hay trêu trọc tôi . Lúc đó , tôi đã nổi cáu , tranh thủ lúc mấy đứa trẻ ranh chơi bi , tôi liền đổ cả lọ sâu róm lên lưng bọn chúng .

Mấy ngày sau , tôi không dám bước ra khỏi cửa , nghe nói đám trẻ gần đó đã đoàn kết nhất trí bắt được một lọ kiến , thề sẽ trả thù . Nhưng rồi tôi vẫn bị " mẹ " bắt đi mua xì dầu . Đúng là oan gia ngõ hẹp , lại gặp kẻ thù . Cuối cùng không biết phải làm thế nào , tôi liền trèo thẳng lên cây ngân hạnh , may mà bọn chúng không biết trèo cây , chỉ biết đi đi lại lại dưới gốc cây , chán rồi chửi đổng , bỏ đi . Đợi bọn chúng đi xa , chuẩn bị leo xuống thì phát hiện cái cây này rất cao , không dám leo xuống nữa . Đang lúc sợ quá khóc toáng lên thì cậu bạn trúc mã đập troai liền là anh hùng cứu mĩ nhơn , đỡ tôi từ từ xuống đất .

Thật lãng mạn đúng không ? Như trong tiểu thuyết đúng không ? Chớ sốt ruột , hãy nghe tôi kể tiếp .

Tôi hỏi anh , có phải lúc đó anh đã yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên nên mới làm anh hùng cứu mĩ nhơn không ? Ngờ đâu , vừa nghe xong anh liền trả lời , đúng lúc đó anh đi ngang qua ,nhìn thấy tôi ngồi trên cây sợ hãi nhìn xuống dưới , dưới gốc cây có đám trẻ bao vây , cảnh đó giống như chó đuổi mèo , mèo không còn đường nào buộc phải leo lên cây , rất buồn cười . Chính vì thế anh liền đứng lại muốn xem con tiểu miêu bò xuống đất bằng cách nào . Không ngờ tôi chỉ là một chú tiểu miêu chỉ biết leo lên mà không biết leo xuống , anh đành phải đỡ tôi xuống .

Nói xong anh lại phì cười , nụ cười lộ rõ vẻ nhạo báng . Đến lúc này chuyện tình mà tôi đắc ý hơn 20 năm đã biến thành bong bóng xà phòng .


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Lần khác , tôi và mấy đồng nghiệp trong công ty anh đi hát karaoke , mọi người nói cậu đừng ngồi không thế , chọn bài gì hát đi . Ông xã trúc mã của tôi nghe thấy vậy vội ngăn lại : " Đừng bảo vợ tôi hát . Mấy người không biết chứ , hồi nhỏ chẳng có việc gì , cậu ấy toàn ngồi trong sân gào thét . Một lần bắt chước tiếng mèo kêu , gọi được cả mèo hoang . Con mèo đó đi loanh quanh một lúc ở nhà cậu ấy , không tìm được con mèo cái gọi đực nào , tức quá xả một bãi rồi bỏ đi . Giờ mọi người bảo cậu ấy hát , có khi lại lôi thêm con gì đó đến chứ chẳng chơi . Thôi cứ để cho cậu ấy ngồi yên vẫn hơn ."

Đây vốn là chuyện đáng xấu hổ nhất trong cuộc đời tôi , nghe cả khi Độ mama kể , tôi còn phát cáu , thế mà anh ta lại có thể kể vui vẻ với đồng nghiệp ! Anh ta vừa dứt lời , tôi thấy tất cả mọi người muốn cười nhưng không dám cười , nét mặt ai đấy đều giật giật ', thật đúng là ... chỉ muốn trừ khử ông chồng mình ngay lập tức !!!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Lần quá đáng nhất là ngày Valentine cách đây không lâu , nhìn thấy anh ta đủng đỉnh về nhà mà trên tay không có gì , tôi tức nổ đom đóm mắt , hỏi ngay tại sao không mua hoa tặng tôi . Anh ta trả lời rất điềm nhiên : " Ôi dào , vợ chồng gìa cả hết rồi , cần gì phải Valentine nữa ."

Tôi bực lắm :"Mình mới cưới nhau chưa được một năm ! Gì mà vợ chồng già hả ?"

Kết quả đồng chí trúc mã nhìn lên trời vẻ rất ngơ ngác , nói :" Có thật là cưới chưa được một năm không ? Sao anh cứ có cảm giác như cưới được 18 năm rồi nhỉ ?".

Được lắm , vì từ nhỏ đến lớn sống gần nhau , không có cảm giác mới mẻ nên tôi cũng phải cố nhịn , tìm cách giảng giải lí lẽ hòng lay động chàng * nếu không được thì dùng mĩ nhân kế , sexy dance * , nhắc chàng rằng những dịp này cũng phải tặng hoa cho vợ để vợ vui.

Ai ngờ , nghe xong chàng liền nói rất nghiêm túc : " Bà xã em còn nhớ không ? Anh chàng tặng hoa em hồi cấp 2 , vừa tặng hoa xong đã thích ngay cô bé hoa khôi của trường . Còn cả anh chàng tán tỉnh em rất cuồng nhiệt hồi đại học nữa , cái anh chàng mà ngày ngày ôm một bó hoa tấn công em đó , trông anh ta ... hê hê , dùng tính từ " bình bình" để miêu tả có bị coi là bôi nhọ danh dự người khác không nhỉ ? Còn nữa , anh nhớ trong một dịp Valentine , có một anh chàng được em gọi là " Đông Gioăng" *sở khanh*đã mang 99 bông hồng đến để tỏ tình với em , chắc là em vẫn nhớ kết cục chứ ? Anh ta đã co giò chạy theo một bà vợ giàu có hơn 40 tuổi ..." .... vân vân và mây mây những câu chuyện khác .

Cuối cùng , tất cả các ngày Valentine đều biến thành lễ truy điệu đau khổ,thấy tôi không thể chịu được nữa , ông xã mới vỗ ngực nói :" Em thấy chưa , thực tế đã chứng minh , những kẻ tặng hoa cho em đều không đáng tin cậy ! Bao nhiêu năm qua , chỉ có anh là yêu em nhất".

...

Chính vì thế , '' ông xã trúc mã " chính là người thích đày đọa , giày xéo tâm hồn bạn lúc nào thì cứ việc đày đọa , giày xéo , thích xát muối vào vết thương của bạn thì cứ việc xát muối . Một kẻ không hiểu gì về cái gọi là lãng mạn ,một anh chàng rất vô lí , ngang ngạnh ! Tôi khóc , tại sao hồi đó tôi lại ấm ớ , ngờ nghệch mắc mưu anh ta ?

Chuyện này nói ra thì dài lắm ... * các bạn nhớ đón xem chap 1 nha *

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top