Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 34 : Miss you so much !

" I fill my calendar with stuff                                               

 I can doMaybe if I'm busy it could keep me from you

 And I'm pretending you ain't been on my mind                              

 But I took an interest in the things that you like  "

Dịch : 

" Tôi lấp đầy tờ lịch với hàng tá công việc phải làm

Để trở nên bận rộn và không quan tâm tới anh nữa

Và tôi cứ ngỡ là anh đã biến mất khỏi tâm trí tôi rồi chứ

Nhưng tại sao tôi lại cứ quan tâm đến những điều anh thích "

Crush - Tessa Violet

----------------------------------------------------

23h50, tôi nhớ Hưng ! Hầu như mọi ngày tôi đều không ngừng nhớ tới ông ấy. Rảnh rỗi ra là nhớ, buồn là nhớ,..... chỉ trừ lúc tập trung học thì tôi mới khỏi nghĩ về Hưng. Chỉ cần có tiếng trống ra chơi là y rằng hình ảnh của lão lại hiện về. Nhất là về đêm, lại càng nhớ, nhớ càng nhớ. Ngồi một mình trơ trọi trên chiếc bàn học, mọi thứ xung quanh tĩnh lặng đến kì là. Bên ngoài chỉ còn tiếng những con ếch kêu ộp ộp. Đeo tai nghe và bật những bài nhạc, nghe cho đỡ sầu, nghe để thư gian sau khi làm bài tập xong. Quả thực, rất mệt. Dư âm của ngày thứ 5 hàng tuần gặp Hưng chỉ kéo dài đến thứ 6, sang thứ 7 thì lại trở về với cô đơn. Đến buổi tối thứ 4, háo hức đến sáng mai, rồi sáng lại háo hức đến chiều để được đi học. 

Tôi nhớ Hưng đến điên đảo. Chẳng biết có quá hay không nhưng tôi đã khóc vì nhớ lão. Lúc đó là đang giờ a chơi trên lớp, tôi cầm khiển tivi bặt bài " All of my life - Park Won " nghe cùng đứa bạn. Vừa nghe, vừa hét to tên Hưng, miệng luôn gào là " nhớ Hưng nhớ Hưng....." đến nỗi mà con bạn nó còn bảo :

- Con đến ạ mẹ !

Rồi cứ thế cư thế, nước mắt tự dưng trào ra, vì nhớ Hưng nên khóc. Vì nhớ Hưng mà không được gặp, vì ở xa Hưng. Cả bọn chẳng hiểu tại sao đang nghe nhạc vui vẻ như vầy mà tôi lại khóc. Chắc chúng nó nghĩ tôi thần kinh! Thực sự là nhớ, rất nhớ lão ấy. Nhớ từng giây từng phút, nhớ lão đến nỗi ngày nào cùng phải mang tờ giấy thư ra, đọc đi đọc lại những chữ lão viết, những nét chữ, những hình vẽ icon,... xong lại quay ra cười như được mùa. Ngày hôm nay là gày thứ 69 tôi thích Hưng, chút nữa thôi, qua 00h thì sẽ sang ngày thứ 70. Cũng nhanh nhỉ, mới này nào thôi mà cũng đã gần 100. 

Ngày kia, ngày kia là được gặp Hưng rồi ! Chết mất, nếu có thể thì tôi ước lúc gặp sẽ được ôm hắn, sẽ được chạm vào tay hắn để thỏa nỗi nhớ mong sau 1 tuần xa cách. T.T 

I miss you so muchhhhhhh !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top