Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Câu Chuyện Đời Tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày ấy tôi như một con ngựa non háo đá
Ngày ấy tôi không bằng cấp không nghề nghiệp không tương lai
----------
Vì cự cãi với gia đình mà nó bỏ nhà đi ,
Hôm ấy cũng là ngày nó đã hết sạch tiền chỉ còn vỏn vẹn 5 ngàn đồng
Đủ mua 1 bịch trà đá ở công viên
Đêm dần buông xuống , đêm nay nó không biết ở đâu vì số tiền mang đi đã hết lê thân quanh công viên nó bắt gặp 1 cậu thanh niên từ quê lên sài gòn học nhưng chưa kiếm được nhà trọ
TT:Ơ ......cậu...cậu là Tiểu Phong đúng không
TP:Ukm... ukm sao cậu biết tôi . (nó mệt mỏi đáp)
TT:Cậu đúng là phó bang của GTR đúng không (*) (GTR là 1 đại diện cho LGBT VN dành lại tiếng nói cho người đồng tính , song tính. dị tính. chuyễn giới)
TP:Ukm... ukm sao thế
TT:Sao cậu lại ỡ đây tôi là thành viên của group đó
TP:Ukm sao giờ này cậu còn ỡ đây
TT:Oày chưa kiếm được nhà trọ
TP:Ukm... ukm cậu . . . cậu cho tôi mượn đt 1 tý được chứ
TT: Ok... không thành vấn đề
TP:Cậu không sợ tôi cướp của cậu sao ( vừa bấm đt vừa nói )
TT:Cậu nhìn lại bộ dạng của mình đi rồi hãy đòi cướp
Nó nhìn lại bộ dạng nó ,thật tình đi còn không nổi nói gì là cướp
Vì câu nó phó bang nên nó lóe lên ý tưởng nó vào gr đó post 1 stt
" lạc giữa chốn đô hội thì liệu có nơi nào để về "
Không lâu sau đó có 1 tin nhắn hiện lên một nick có cái tên
Người đi tìm cơn mưa : tiểu phó soái đang ở sài gòn à
Nó : ukm đúng rồi
NĐTCM: thế có việc gì à có cần a giúp gì không
Nó: chắc a không giúp được đâu tôi là bỏ nhà đi và hiện giờ kinh phí cạn kiệt đang rất ......
NĐTCM: thế... tiểu phó soái... cậu đang ỡ đâu
Nó: Công viên xxxx ghế đá số 9 gần đài sen
Tin nhắn báo đã đọc nhưng không trả lời
Nó nằm xuống ghế đá suy nghĩ oày không giúp thật à .vậy còn hỏi tôi làm gì ?
Đang suy nghĩ thì cái cậu kia lên tiếng này này tôi phải đi rồi tôi qua nhà trọ bạn tôi ngủ nhưng không cho cậu theo được lí do chắc cậu củng hiểu ha
Ukm ukm cám ơn cậu nhé cậu mau đi đi 

Này cậu tên gì thế nó nói vọng theo người bước chân đang đi vội

Trần Trung Trực : cậu ấy vẫn bước đi và nói vọng lại

Nói rồi nó quay mặt vào trong thành ghế đá nó mệt lã người nó mơ màng ngủ quên trên cánh tay của 9 nó

Này này tiểu phó soái phải cậu không . . . này. . . này

Nó mở mắt giựt bắn người vì nhìn  thấy khuôn mặt mờ ảo từ đèn đường soi rọi nó lấy lại bình tỉnh rồi ngồi dậy 

Nó:Anh là Người đi tìm cơn mưa
ĐP:Ukm đúng là tôi lên xe đi về nhà rồi nói sau
Nó mệt mỏi leo lên xe đi về cùng NĐTCM trên tay nó thấy ĐP cầm 1 túi đồ nó thiết nghỉ là do anh ta vừa đi mua nhưng do điều kiện ánh sáng yếu nó không biết trong đó là gì. nó cũng có 1 chút sợ , nó không biết nó sợ cái gì nhưng bây giờ nó còn gì đâu để mất mà sợ nó quyết đinh cùng theo 
tại Lầu 4 chung cư xxxx

ĐP:Cậu vào nhà đi sao còn đứng ngây ra đó làm gì định để gió thổi chết cậu à
NÓ:Nhà... nhà... nhà anh có ai không...tôi.....tôi ( nó bối rối )
ĐP:Vào đi tôi sống 1 mình (người kia vừa trã lời vừa cầm trên tay ly nước)
Cậu tắm đi đây là đồ tôi vừa mua lúc nảy mà sao sdt cậu gọi là ng khác bắt máy ( ĐP vừa quay lưng bước đi lại bàn vừa nói)

Nó:Tôi mượn (nó cầm lấy bộ đồ đã banh và 1 cái khăn lông tất cả đều vừa mua)

nó bước vào phòng tấm xả nước từ vòi sen Tiếng nước cứ chãy đều đều đến khi im hẵng nó bước ra từ cữa nhà tắm thì vừa thấy anh ta từ của bước vào tay cầm 2 hộp đồ ăn, trện tây nó vẩn cầm cái khăn lau lau cái đầu đang ướt sủng của nó. Nó tiến lại bàn ăn

ĐP:Xong rồi à... Cậu ăn gì chưa. . . tôi có mua đồ ăn cho cậu này

Nó: Ukm...nói sao nhỉ...cám ơn anh nhé ( nó bập bẹ nói) mà anh tên gì thế nhỉ

ĐP: Trần Đình Phong ...cậu ăn xong thì ngũ phòng đó nhé tôi đả dọn dẹp rồi ( vừa chỉ tay cái phòng đối diện và nói)

nó bước vào phòng để xem cái phòng gọi là của nó đó giờ ỡ với 3 mẹ cũng không có phòng riêng không có không gian riêng . Nó bước vào phòng đóng của lại , cảm giác này lạ lắm nó có không gian riêng rồi

trong phòng có 1 tủ để đồ khá to nó mỡ ra nó thấy toàn âu phục nó nghỉ chắc đây là tủ quần áo của anh ta rất nhiều áo sơ mi trắng đươc treo trên móc rất gọn gàng và bên còn lại là áo vest rất tone chủ đạo chủ yếu là màu tôi khá lạnh

nó leo len giường bật ti vi trong phòng bật tới bật lui nó vô thức chìm vào giấc ngũ

hơn 10h sáng hôm sau nó thức giấc bước ra khỏi phòng nó thấy thức ăn sáng và 1 vài tấm stick ở khấp nơi nét chử khá thanh tao

stick trên bàn: chuẩn bị đồ ăn cho cậu rồi có thức thì nhớ ăn nhé ,còn có sữa trong tủ lạnh

stick trên gướng: Bàn chải mới này là của cậu dao cạo râu mới này là của cậu .... nhớ không được sài chung với tôi đó hihihi

Stick trên tủ lạnh: trong này có trái cây sửa và 1 số đồ ăn có thể trưa nay tôi không về cậu nhớ bõ là lò viba hâm lai rồi ăn

stick trên bàn khách: này có hút thuốc thì nhớ gạt tàng cẩn thận nhé tôi không thíc có tàng thuốc rơi ra ngoài đâu : không biết cậu thíc xem phim nào nhưng đây là 1 số phim tôi rất thíc xem

và con nhiều stick gấp nơi : nó buồn cười anh làm như tôi là con nít là mà can dặng kỉ thế anh có tin là tôi quạy banh cái nhà thành cái ổ không: nó nghỉ nó cần dọn dẹp gì đó nhưng cái nhà này đả quá hoàn hảo rồi không có gì để dọn cả nó sợ nó càng dọn thì sẻ càng thành ra rối.  nó nghe tiếng máy giặc đồ báo đả giặc xong nó đem đồ ra phơi rồi  nó xem 1 vài bộ phim thể loại trinh thám rồi ngũ lúc nào không hay

Chiều: thức đang lay hoay trong phòng tắm trên đầu còn mớ sà phòng chưa được xả sạch nó giựt mình vì tiếng chuông cửa nó xả vội qua nước quấn 1 cái khăn qua người chạy ra cửa nó thầm nghĩ chết ông ĐP chưa về có khách thì ntn đây.. nó nhìn qua lỗ trên cữa nó thấy ĐP trong cái áo trắng sơ mi trắng đóng thùng tóc được chải rất cẩn thận . Nó mỡ cữa

thấy cái bộ dạng của nó ĐP nhìn  nó chầm chầm nó , nó cắt đứt dòng suy nghĩ  bằng 1 câu xã giao " Về rồi à"  và rồi bước đi vào phòng tắm

5p sau nó bước ra vẩn là cái bộ dạng trên tay cầm cái khăn mà lau lau đầu với cái đàu rối bù của nó, nó bất giác nhìn thấy 1 anh chàng đang ngồi trên bàn với cái laptop mà nhìn chầm chầm vào nó, ĐP giựt mình khi thấy anh mắt nó lướt qua người,  trên người chĩ vọn vẹn 1 cái quần short , cơ thể ĐP hiện rỏ mồng một trước mắt nó khuôn ngược vuông hiện lên khá to của 1 người có tập gym lâu. không hiện rõ 6 hay 8 múi nhưng cơ bụng khá săn chắc, bấp tay rất to,  ĐP cầm lý nước trên bàn uống liền liền nhiều ngụm lớn.

ĐP đứng dậy đi vào phòng và đem ra 1 tui đồ đưa cho nó

ĐP này cậu xem coi có mặt vừa không , không vừa thì tôi sẽ đi đổi.   cái này là đồ tôi mua hàng sale nên cậu không cần bận tâm......cậu thữ đi rồi cùng nhau đi ăn tôi làm biếng làm đồ ăn quá

Nó cười đểu rồi cấm lấy bộ đồ đi vào phòng anh tưỡng là tôi ngu à nhãng mác đều còn đề là hàng shop cao cấp cơ mà. nó mặc vào khá vừa vặn chỉ có cái áo hơi to so với nó nhưng trong nó khá ok áo thun màu quần jean . săn thêm cái tay áo. nó sài nước vuốt vuốt lại mái tóc .bước ra .vừa di nó vừa cuối đầu nhìn vào cái áo có vẻ to của nó

"Này anh xem coi có vừa không hả", nó nghe 1 tiếng phụt rồi ngước lên nó thấy trên bàn và laptop toàn là nước từ miệng anh phun ra

NÓ:Anh làm sao thế ( nó nói với vẻ mặt tiệu soái áo thun sắn tay quần jean và mái tóc được vuốt mà bấy lau nay nó ko có dip vuốt lên)

ĐP: à không có gì, chỉ là bị sock với vài tin báo ( Anh nguỵ biện. vừa nói anh vừa đưa tay tắt laptop thật ra anh đang bị cái vẽ tiêu soái của nó làm cho sock vì đó từ tối hôm qua tới giờ anh chưa nhìn thấy dáng vẻ này) Cậu ngồi đợi tôi thay đồ rồi cùng ăn nhé

ĐP chở nó tới 1 quán ven đường , ĐP gọi 2 tô phở vừa ăn vừa cùng trò chuyện. trên đường về anh chở nó di dạo 1 vòng  bất giác nó hỏi

NÓ :Sao anh lại dám giao nhà cho tôi mà đi làm, không sợ tôi đem tất cả đồ nhà anh đi bán sao ?

ĐP: .........

Nó:lại còn dặng dò làm như tôi là con nit sao?

ĐP......

Nó: Này !! là tôi đang nói chuyện với anh đó

ĐP: biết rồi ... cậu còn có thể nói với ai ngoài tôi khi trên xe chỉ có tôi với cậu......

Nó: thế sao anh không nói gì

ĐP: đơn giản là không biết nói gì... có cảm giác tin thế thôi...

Nó: Hơ Hơ ... A tài nhỉ dám tin 1 thằng chỉ quen trên mạng......à mà tôi hõi này... sao anh lại biết size đồ tôi mặc mà mua thế

ĐP: Thông tin cá nhân của cậu... ghi khá rỏ nha...còn ghi hản là thíc gì ghét gì cơ đấy ( nói với dọng trêu chọc)

Nó: Cám ơn anh nhé !!

ĐP: vì cái gì cơ ?

Nó: Không biết chỉ đơn giản là muốn cám ơn thôi !!

càng ngày  nó và ĐP càng thân nhau với nó ĐP luôn tỏ ra người lớn như 1 người anh trai mà quang tâm lo lắng cứ thế nó và anh cứ thế sống chung với nhau không thân phận không 1 mối quan hệ nhất định. nó cũng hay hỏi anh về bạn gái nhưng anh rất ít cho nó biết chỉ vài thông tin cơ bản cùng với câu " đả dừng lại lâu rồi" nó tự hõi dừng lại hay là chia tay vì với 1 thàng nhà quê như nó dừng lại rồi sẻ típ tục còn chia tay mới là kết thúc.

Bên nhau nhưng nó vẫn giử cách xưng hộ anh và tôi  vì sự kiêu ngạo quê mùa của nó. những ngày nghĩ anh thường hay dẩn nó đi chơi giới thiệu cho nó biết vài người hàng xóm dẫn nó đi mua những DVD nó yêu thích, Xấm cho nó vài bộ đồ mới. mua thêm cho nó 1 đôi dép trong nhà hình đầu sư tữ rất ngầu. mua cho nó 1 cái ĐT. 1 vài đồ dùng cá nhân. lich đi làm và công tác của ĐP càng ngày nó càng nắm rỏ đại loại là sáng di làm chiều về gym tối thì ỡ nhà hoăc đi ra ngoài 

vậy là nó ỡ cái nhà này củng được 93 rồi. và trời củng đang chuyễn vào mùa mưa cái mùa dể làm con người ta chạnh lòng khi vô tình dừng lai đâu đó ngắm mưa và nghĩ về những việc xa vời

ĐP: Tiểu phó soái em giúp anh chuẫn bị 1 số quần áo nhé . đồ thường thôi

Nó: Anh đâu có lich công tác  và tháng này đâu

ĐP: À...... A sẻ về quê dám dổ định là đi 3 ngày em chuẫn bị giúp anh nhé anh còn hồ sơ đang cần làm...đồ mặc thường ỡ nhà thôi nhé...Nhưng em nhớ là phải mang theo đồ lót cho anh... lần trước khi anh công tác em lai không cho anh 1 cái nào

Nó: rồi rồi nhớ rồi sao có dụ đó mà anh nói mãi thế......

ĐP chở nó đi chợ mua 1 số đồ ăn mà nó thích làm lương thực cho nó trong 3 ngày tới. ĐP cũng làm luôn đồ an gói vào hợp bỏ vào tủ cho nó , vì ĐP biết để nó vào bếp thì có khi cái nhà này sẽ tang hoang

trưa hôm ấy

ĐP: Này anh đi nhé em nhớ ăn uống anh sẽ thường xuyên gọi cho em ... Nhớ anh nói gì không, ăn đúng buỗi nhớ hăm đồ ăn đăc biệt là không nấu nướng gì thêm

Nó: Anh cứ lèm bèm như phụ nữ ấy nhỉ...nó cười gian tà chờ anh đi xuống nó đóng xầm cửa lại

lao vào phòng bật máy điều hoà, bật mấy cái DVD mới mua lên xem trời cũng bắt đầu đổ mưa nhửng cơn mưa đầu mùa không lớn không ồ ạt như tạt nước chỉ để ng ta sống chậm lai đi khoãng thời gian nào đó . đến tối thì điện thoại nó rung lên nó thừa biết là ai vì cái đt này chỉ có 1 người biết số chủ yếu là để nó lên mạng xem tin tức đọc truyện. ĐT hiện lên 2 chử ĐẠI SOÁI ( do thàng chả tự luyến mà lưu vào) nó nhanh tay cầm điều kiển  bấm mute

ĐP: Alo... tiểu soái, em đả ăn chưa tới giờ ăn rồi...ăn tới nơi củng lâu rồi nhưng anh nghĩ em ngủ nên không gọi

Nó: ukm tí ăn .. nhà cup điệnn rồi đi ra sợ lắm ... mưa to quá à aaaaaaaaa ( cái chử à này là lần đầu nó nói nó cố tình vì nó biết ĐP luôn để ý lời nó) ( có cúp điện méo đâu dã bộ thương tâm . moá )

ĐP: em ra phòng khác có đèn dự phòng đó em. em bật lên đi...... em sợ ma à

Nó: oày làm gì có 

ĐP: thôi em coi di ăn đi... anh sẽ về sớm nhất có thể . Anh cúp máy đây. bíp bíp bíp

Nó cười ma mãnh xem tiếp chường trình của nó.. nó đâu biết đàng sau cái câu " Anh sẽ về sớm nhất có thể" là 1 người thanh niên vì cậu mà lo lắng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top