Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại phòng giám đốc.

- Ông đã hứa là sẽ cho tôi quyền quyết định album lần này kia mà. - Kris lớn giọng.

- Nhưng những gì cậu lựa chọn không phù hợp với thị hiếu người nghe, tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi - Vị giám đốc nói vẻ dửng dưng.

- Ông đừng trách tôi.- Kris toang bỏ đi.

- Cậu và Hara có buổi biểu diễn, chuẩn bị cho tốt vào.

Sau tiếng Rầm của cánh cửa vừa bị đóng mạnh, vị giám đốc vẫn nhìn chầm chầm vào không trung nơi người kia vừa đi khỏi, môi vẽ lên nụ cười nham hiểm, tay nhấc điện thoại:

- Cậu hãy điều tra về nhóm của Junhyung cho tôi.

----------

Kris ngồi trên xe đầy vẻ mệt mỏi, tay xoa xoa trán, bên tai vang đều tiếng người quản lý đang nói lịch trình của ngày hôm nay, ngày mai, có thể là cả tháng nhưng Kris không quan tâm. Ánh mắt hướng ra cửa kính xe:

- Dừng xe lại.

- Kris lại có chuyện gì nữa vậy.- Người quản lý không hài lòng khi Kris ra lệnh dừng xe lại.

- Đợi tôi ở đây, tôi sẽ quay lại ngay.- Kris với tay đẩy cửa xe bước xuống.

Kris đeo cặp kính đen, khoác áo gần che kín người, bước đi hướng ngược lại nơi chiếc xe đang đỗ. Kris sãi những bước chân nhanh cố đuổi kịp người trước mặt.

- Seung ah!

Seung quay lại nhìn, thoáng chút giật mình. Tự nhiên có người kéo cánh tay mình, người thì gần như kín mít. Seung toang la lên, lúc này người kia tháo cặp kính ra. Seung mở to mắt nhìn:

- Kr...is..

- Nhìn tôi giống người ngoài hành tinh lắm hả.

- Khô...ng. Nhưng sao anh lại ở đây.

- Tại vì cậu ở đây.

Đôi mắt to tròn của Seung một lần nữa xoáy sâu vào con người trước mặt.

- Đùa thôi, đi ngang thấy cậu nên hỏi thăm. Dạo này thấy cậu ăn mặc chỉnh chu hơn rồi đấy.- Kris nhìn Seung từ trên xuống dưới.

- Anh đang được nói chuyện với nhà thiết kế nổi tiếng trong tương lai. - Seung đắc chí nói.

- Nhóm của các cậu hoạt động như thế nào rồi.

Câu hỏi của Kris làm Seung thau đổi sắc mặt, trong mắ ánh lên nỗi buồn, khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ.

- Có khó khăn gì rồi đúng không?

- Uhm.

- Tiền sao?

- Không hẳn là như vậy.

- Có cần tôi giúp đõ không?

- Anh không cần phải làm như vậy đâu, vả lại Junhyung cũng không đồng ý nhận sự giúp đỡ của anh đâu. Seung, cậu là người thân thiết với Junhyung như vậy thì phải cho cậu ấy lời khuyên chứ.

Seung không biết phải nói gì, lời của Kris không phải là không có lý mà với tính cách của Junhyung thì tất nhiên sẽ không đồng ý nhận sự giúp đỡ của Kris, có khi còn giận luôn cả Seung.

- Kris! Chúng ta trễ giờ rồi.- Tiếng người quản lý gọi.

- Tôi sẽ chờ cậu liên lạc.- Sau câu nói, Kris đeo lại cặp kính đen bước nhanh về phía người quản lý.

Seung nhìn theo bóng dáng Kris mà thở dài " Sẽ nói với Junhyung như thế nào đây".

-----------

Gió thổi làm vài chiếc lá rơi xuống, một chiếc vô tình rơi vào người con trai đang ngồi trước hiên nhà bên cạnh là những chai rượu. Nghe tiếng bước chân, người con trai ngước lên nhìn:

- Seung, cậu đi đâu mới về vậy?

- Tôi đi gặp bạn, mà Yoseob với Dong Woon đâu rồi.

- Chắc là đi tìm Doo Joon với Gikwang rồi.

- Junhyung vào nhà thôi, sao lại ngồi ở đây uống rượu.

- Giờ chắc cậu và Yoseob hối hận lắm khi quyết định theo chúng tôi. Chúng tôi sẽ rời khỏi nhà các cậu, trả lại cuộc sống bình thường vốn có cho các cậu.

- Junhyung ah, được quen và biết mọi người thật sự tôi rất vui. Chắc chắn Yoseob và Dong Woon sẽ khuyên được hai người kia, nhiệt huyết trong người mọi người vẫn còn mà.

- Tôi đang nghĩ mình sẽ đi nghĩa vụ quân sự, hai năm sau sẽ làm lại từ đầu.

Seung lo lắng khi nghe Junhyung nói như vậy, cậu đứng dậy tiến đến gần Junhyung, tay lay lay người anh.

- Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, nhiệt huyết của anh đâu hết rồi hả, anh không muốn đánh bại Kris nữa sao. Nếu anh thấy có lỗi với tôi và Yoseob thì hãy phấn chấn lên, tôi lúc nào cũng tin tưởng anh.

- Seung cám ơn cậu.

Junhyung nhìn vào đôi mắt của Seung, cả bốn mắt nhìn nhau hiện lên sự đồng cảm. Junhyung tiến đến gần mặt Seung đặt lên môi Seung một nụ hôn trong hơi men.

"Là anh say nhưng tôi yêu anh Junhyung".

Junhyung tỉnh dậy, đầu đau nhức.

- Đáng lẽ mình nên nghe lời Seung không nên uống rượu - Junhyung nói thầm đủ mình nghe.

Nghĩ đến Seung, anh như nhớ ra được điều gì đó. Cố gắng liên kết mọi thứ đang rời rạc trong đầu mình. "Seung", "rượu", "nụ hôn" mình đã làm gì thế này. Junhyung tìm Seung nhưng không thấy cậu đâu, chợt có tiếng mở cửa:

- Anh dậy rồi sao? Tôi có mua một vài thứ, đợi tôi nấu nha. - Seung nói nhưng không nhìn vào mắt Junhyung.

- Seung, chuyện đó tôi xin lỗi, tôi...

- Tôi biết anh nói chuyện gì rồi, tôi là con trai không bắt anh phải chịu trách nhiệm chỉ vì một cái hôn đâu. Đừng nghĩ về nó nữa, chúng ta là anh em tốt mà. - Môi Seung vẽ lên một nụ cười khi nói nhưng trái tim như vỡ ra từng mảnh.

- Đúng rồi, chúng ta là anh em tốt. - Junhyung gật gật đầu khi nói, trong lòng cũng không mấy vui vẻ.

- Chút nữa chúng ta sẽ có buổi biểu diễn đấy, Dong Woon đã tìm được đó và cậu ấy nói sẽ kéo theo Gikwang cho bằng được. - Seung lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng.

- Tốt quá, mong rằng Yoseob sẽ kéo được Doo Joon đến.

- Junhyung này, hôm qua tôi đã gặp Kris, anh ấy muốn giúp đỡ chúng ta, anh...

- Seung đừng nói nữa, tôi biết cậu muốn nói gì rồi. Chúng ta không cần sự giúp đỡ của anh ta.

- Tôi cũng biết anh sẽ có thái độ như vậy. Tại sao lại không cần, chúng ta sẽ trả lại cho anh ta khi chúng ta...

- SEUNG! - Junhyung lớn giọng.

- Vì Hara sao, vì anh vẫn còn yêu Hara, vì Kris đang hẹn hò với Hara. - Seung cảm thấy mình vừa nói những điều không nên nói. "Tại sao nhắc đến Hara làm gì" Seung tự trách mình.

- Ai nói là tôi vẫn còn yêu cô ta, tất cả đã là quá khứ rồi.

- Vậy tại sao anh còn để ảnh của Hara trong ví. - Seung cắn môi "Mình vừa nói gì nữa vậy trời". Tuy hối hận vì những gì mình nói nhưng cậu cũng mong chờ Junhyung sẽ phản ứng ra sao.

Junhyung khựng lại vì câu nói của Seung, anh lấy tấm ảnh ra khỏi ví tiến đến bếp, thảy tấm ảnh vào ngọn lửa đang cháy. Sau đó, anh bỏ đi.

- Này, anh làm gì vậy. - Seung chạy lại cố lấy tấm ảnh ra khỏi bếp lửa. Trong ảnh là hai con người đang cười tươi hạnh phúc với tình yêu của họ nhưng giờ đây đã bị cháy phân nửa. Tất cả chỉ còn là quá khứ.

--------

- Mọi người biết tin gì chưa. Kris và Hara đã chia tay rồi. Kris đã công khai hôn một nữ ca sỹ khác trước mặt Hara.

- Woa, chắc cô ấy shock lắm.

Tiếng mọi người bàn tán sau scandal mà Kris vừa gây ra.

Tại phòng giám đốc.

- Cậu lại hành động nông nổi rồi, lần này còn kéo theo cả Hara. - Vị giám đốc nói nhưng vẫn giữ được vẻ bình tĩnh.

- Tất cả chỉ là sắp đặt đã đến lúc hạ màn rồi, tôi chỉ cho vở kịch kết thúc sớm hơn dự định thôi. - Kris cũng dửng dưng không kém.

- Được thôi, đã vậy album kỳ này của cậu sẽ bị hoãn vô thời hạn. Những tổn thất mà cậu gây ra không hề nhỏ đâu.

- Giám đốc, đây là tài liệu về nhóm của Junhyung. - Một người bước vào đưa sắp tài liệu cho vị giám đốc kia.

- Thì ra ông đã có sự chuẩn bị hết rồi,xem ra tôi sắp có đồng nghiệp mới.

------

- Sao mọi người ngượng ngùng khi gặp lại nhau vậy hả. Sắp biểu diễn rồi kia. - Seung lên tiếng khi thấy Junhyung, Doo Joon, Gikwang không nói chuyện mà cứ nhìn đâu đâu.

- Sao hai cậu quyết định quay lại vậy.- Junhyung lên tiếng trước.

- Mình đã năng nỉ mẹ mình và xin thời gian là một năm, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu. Và điều quan trọng là sao mình có thể xa Woonie đáng yêu được. - Gikwang vui vẻ đã trở lại.

- Anh không cần nói câu cuối đâu. - Tuy nói vậy nhưng trong lòng Dong Woon vui vô cùng.

- Còn mình thì vì một người đã nói câu này "Khi tôi dành thời gian của tôi cho bạn, nghĩa là tôi đã cho đi một phần cuộc sống mà tôi sẽ không bao giờ lấy lại được. Vì vậy, làm ơn đừng để tôi hối tiếc vì đã cho nó đi". Người đã nói câu này là Yoseob và Yoseob ak anh sẽ không để em hối hận đâu, anh đã trở lại rồi đây. Muaahahahaha.

- Anh đang tỏ tình đó hả. - Yoseob nói mặt đỏ bừng.

- Nào lên diễn thôi.

Mọi người chuẩn bị đi thì Seung kéo tay Junhyung lại. Tay chìa ra một kẹp cài áo hình đôi cánh trông rất đẹp.

- Cho anh này, hãy bay cao bay xa như đôi cánh này.

Junhyung mỉm cười thật tươi nhận lấy cài lên ngực.

- Tôi sẽ luôn cài nó.

Sau buổi biểu diễn tâm trạng ai nấy đều tốt, vui vẻ lại trở về bên cạnh họ. Chợt mọi người khựng lại vì một người xuất hiện.

- Các cậu ở đây hết thì tốt quá, các cậu có muốn ký hợp đồng với công ty tôi không. - Vị giám đốc nói.

Cả sáu người đều ngơ ngác, nhìn nhau như không thể tin nổi.

Một trang mới lại mở ra.

End chap 9.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top