Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

---3---

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huân giữ đúng lời hứa, ngày nào cũng qua nhà tôi rủ đi học cùng. Hơn một tháng, khả năng đi bộ của tôi khá hơn. Mon6 toán của tôi cũng khiến thầy ngỡ ngàng mấy lần, đã xuất hiện những con điểm 10 đỏ rực trong bảng điểm của tôi. Nhưng tất cả không khiến tôi vui sướng bằng việc làm bạn thân của Huân. Đôi khi tôi vẫn cứ ngỡ mình đang nằm mơ. 

Một ngày, Mỹ Vân hẹn gặp tôi ra chơi, ở căn tin trường. Vân rất xinh, da trắng hồng, đôi mắt long lanh phủ hàng mi dài. Cậu ấy đẩy cốc sữa chua về phía tôi:

- Cậu với Huân thân nhau nhỉ?

- Ừ (tôi bắt đầu thấy cần cảnh giác)

- Cậu giỏi thật, làm chách nào thế?

- Có làm gì đâu, bạn cùng lớp mà.

- Huân dễ thương thật đấy, không to tiếng với ai bao giờ, nói năng nhẹ nhàng, học giỏi. Cậu thích cậu ấy à?

-Ơ... bọn tớ chơi trong sáng mà.

- Thật à? bạn bè bình thường thôi hả? 

- Ừ.

- Vậy cậu giúp tớ gửi thư này cho Huân nhé? Cậu ấy cứ lành lạnh nên tớ không dám nói trực tiếp. Mà tớ gửi tin nhắn trên FB mà ko thấy trả lời.

Lá thư của Vân làm tôi nhức hết cả đầu. Tôi ko biết nên làm thế nào nữa. Mỹ Vân xinh xắn thế kia lại còn là con gái, còn tôi.... T___T. Nếu tạo cơ hội cho Mỹ Vân, có thể tôi mãi mãi ko có cơ hội cho mình, chưa nói đến tình bạn của hai đứa sẽ ra sao? Nhưng nếu tôi ko đưa, cô ấy hỏi tôi thì biết làm sao đây?

Nghĩ mãi, nghĩ mãi, cuối cùng tôi quyết định đặt lá thư của Vân dựa vào gốc cây đầu ngõ, nơi có nhiều mũ nấm xung quanh. Khi Huân sang rủ tôi đi học, nếu có duyên thì sẽ có thể nhìn thấy bức thư. Tôi ko quyết định được nên mặc nó may rủi. Tôi đã tự an ủi với lương tâm Huân rất thích nấm nên sẽ ghé vào và dễ dàng thấy bức thư thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top