Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bệnh tương tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo gần đây cuộc sống của em tương đối ổn. Em vẫn khỏe và mấy cái cây của em cũng thế ý em là tất cả mọi người cũng thế chỉ trừ một chuyện
Từ bao giờ con bé như em lại trông ai đó tan học rồi giả vờ lại nói chuyện với anh trai để gặp người ấy nhỉ. Đúng, có vẻ em hơi hơi thích Cedric rồi, một xíu thôi em nghĩ vậy
Kết thúc tiết độc dược:
-Rs: Anh haiiiiiiiii
-Helia: Ôi sao giọng em như cái loa thế em la kiểu ấy dưới tầng hầm chắc còn nghe đấy
-Rs: Anh chọc em hoài
-Cedric: đúng đó Helia cậu đừng có chọc con bé nữa nhìn mặt em ấy tội chưa kìa
-Rs: A em chào anh Cedric hôm nay anh thấy khỏe không, anh ăn gì chưa, bài khó lắm không anh, anh có muốn xem rosi ăn không dễ thương lắm
-Helia: con nhỏ này lại vậy nữa rồi
-Cedric: từ từ nào Rosa anh khỏe lắm sáng nay anh ăn rồi bài không khó lắm đâu em còn rosi thì xin lỗi nhưng anh xem nó sau nhé
-Rs:/nghĩ/ Anh cedric lúc nào cũng dịu dàng như vậy
-Helia: Được rồi tiếp đến bọn anh có tiết PCNTHÁ gặp lại em sau.
-Rs:Em chào hai anh, anh Cedric học tốt nha anh hai có ăn hiếp anh thì phải méc với em đó
-Cedric: Anh biết rồi, cảm ơn em bọn anh đi đây gặp lại em sau
Nhìn bóng lưng của họ khuất dần trên môi em luôn hiện lên nụ cười mỉm em cũng không biết mình bị gì nữa đột nhiên cảm thấy yêu đời có phải dấu hiệu của bệnh tâm thần không? em nhảy chân sáo đi tìm người bạn của mình
-Rs:Muốn tìm Hermione thì dễ như ăn bánh chỉ cần vào thư viện thôi đúng không nè
-Mione: Cậu làm mình hết hồn, cậu tìm mình có chuyện gì sao
-Rs: Mình muốn hỏi một chuyện được chứ?
-Mione:Luôn luôn sẵn sàng thưa quý cô xinh đẹp
-Rs: Tớ cảm thấy đêm thì trằng trọc không ngủ được sáng thì đầu óc lơ tơ mơ ăn uống cũng không yên cảm giác cứ bồi hồi muốn gặp một người vậy chính xác là tớ bị gì?
-Mione: Bệnh
-Rs: sao thế được chứ lạ vậy tớ ăn uống điều độ lắm
-Mione:Bệnh tương tư!
-Rs: h-hả là là sao ý cậu là sao tớ sao mà tương tư được chứ
-Mione: sao không được, vậy có thể cho tớ biết người làm cậu đêm ngủ không được ăn không yên và muốn gặp là ai không
-Rs: Cậu không được nói với người khác đó
-Mione: tớ hứa bằng cả danh dự nếu không có chuyện gì đặc biệt cần thiết tớ sẽ im lặng
-Rs: Hình như tớ thích anh Cedric
-Mione: Cái gì? Khoan đã hình như anh ta là bạn thân của Helia anh hai cậu đúng không
-Rs: nó đó
-Mione: Cậu làm tớ bất ngờ đó. Mà cũng đúng người như cậu nhìn một phát là biết kiểu người lí tưởng của cậu rồi
-Rs: mình dễ đoán thế khi nào
  Người như em sao? .Em nhìn lại bản thân mình một hồi thì em thấy bản thân dễ đoán thật đơn giản là em đã bộc lộ sở thích của bản thân ra ngoài mà thôi mà nếu một cô bé có mái tóc dài, miệng thì có sao cũng ráng nắn nụ cười suốt ngày chỉ thấy chơi cùng những cái cây hoặc thỉnh thoảng cười như ngốc mà không có lí do có gu lí tưởng là một anh chàng badboy cá biệt thì có lẽ hơi lạ, hơi hơi xíu xíu thôi.
  Ngày qua ngày cứ thế em nuôi nấng tâm tư mình lớn dần em vẫn bám theo Ced như cái đuôi em thấy nó không lộ liễu cho lắm chắc người ta chỉ sẽ nghĩ cô bé 11 tuổi như em thích chơi cùng anh ấy thôi chứ không nghĩ em đã biết yêu đâu nhỉ.
  Xung quanh Cedric nhiều cô gái lắm anh ấy vừa đẹp trai vừa học giỏi nhà lại khá giả, có thể gọi là con nhà người ta ,tính cách cũng ôn nhu hiền dịu như thế thì ai mà chả đổ nhỉ? Em có cơ hội đó không?
  Hôm ấy em và anh hai đang cùng ăn trưa ở đại sảnh anh Ced thì có chút chuyện nên không có mặt, bỗng em đặt đĩa xuống, nghiêm mặt hỏi:
-Rs: Anh hai!
-Helia: trời ơi em thích nhát anh lắm hả em có biết tâm lí bất ổn trong một thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến nhan sắc không?
-Rs:/mặt em xịu lại/ Vậy hả
-Helia: có chuyện gì vậy anh thấy em không vui
-Rs: Anh hai, anh thấy em được không
-Helia: được là được sao em nói gì vậy anh không hiểu
-Rs: Anh thấy em với mấy chị hay theo đuổi anh hai với anh Ced em thua họ nhiều không
-Helia: Ôi trời tự nhiên em hỏi vậy
-Rs: /mặt bí xị/ em chỉ hỏi thôi, em có xấu không anh?
-Helia: em đẹp khi em là chính em thôi, bản thân em không thua kém ai hết, em gái của Helia Amanie này vừa xinh xắn học giỏi lại đáng yêu như thế thì thua ai chứ đúng không. Vui lên đi em là nhất mà
-Rs:/rạng rỡ trở lại/ thật vậy sao, em cảm ơn anh hai
Ced từ ngoài đi đến
-cedric: Hai người nói gì vui vậy anh tham gia với được không?
- Helia: không có gì đâu linh tinh ấy mà mà cậu đừng có quan tâm hahahahihi. Phải không nhóc?
-Cedric: Thật vậy hả Rosa
-Rs: Dạ! Hihi em đâu có nói gì đâu em không có hỏi anh hai em cái gì hết á, không có không có
-Cedric: hai anh em nhà này hôm nay thật lạ
  ...... Thoáng chốc thế mà em đã học ở đây được 1 năm rồi đó ngày mai là tụi em được nghỉ hè. Em vui lắm, em và Helia được về với ba mẹ, nhưng không vui ở chỗ em phải xa luna, xa hermione, ron, harry 2 anh của ron nữa tuy không thân lắm nhưng họ rất hay pha trò cho em cười. À em phải xa người đó, chắc em sẽ nhớ anh ấy lắm.
Sau khi buổi lễ kết thúc biết gì không Gryffindor chúng em giành được cúp nhà tất cả là nhờ bộ ba tài giỏi kia hết đấy nhé.
Đến lúc phải đi rồi nhỉ, em đang ở sân ga chào tạm biệt mọi người
-Rs: tạm biệt hermione mình sẽ nhớ cậu lắm lắm lắm cả hai cậu nữa ron, harry/ôm hermione chặt khích/
-Mione: bọn tớ cũng vậy mà đừng ôm tớ chặt thế chứ nào tớ nghẹt thở đấy. Tớ sẽ nhớ cậu lắm
-Ron: Chúng ta sẽ gửi thư cho nhau chứ
-Harry: chắc chắn rồi. Mỗi ngày! Hahah
Rồi họ lần lượt đi, luna đã đi từ sớm em đã tạm biệt cậu ấy từ tối hôm qua. Thế rồi em đến chỗ của Helia và Ced
-Cedric: Khỏe nhé rosa anh sẽ nhớ hai anh em lắm/anh khom người xuống nói chuyện với em/
-Rs: anh cũng khỏe nhé em và anh hai sẽ viết thư gửi anh mỗi ngày luôn
-Helia: cái gì mà mỗi ngày em nghĩ anh rãnh thế sao anh bận nhiều việc hơn là chăm cây giống em đấy
-Cedric: Hahah sao cũng được hết đúng không rosa anh sẽ phản hồi ngay khi nhận được thư của em, cả của cậu nữa Helia. Tớ phải đi rồi tạm biệt hai người. Thế là mạnh ai nấy đi nhà ai nấy về em hơi buồn vì em sớm đã quen đeo bám cedric rồi giờ em chẳng còn ai để theo nữa. Nhưng mà không sao mùa hè nào cũng có những niềm vui và khi tận hưởng niềm vui ta sẽ thấy thời gian trôi qua rất nhanh em sẽ sớm gặp lại anh ấy thôi chỉ cần lúc đó em vẫn luôn nhớ về anh .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top