Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Gia đình Đậu Đỏ (2)

#BHGT90018

Xin chào, mình là vợ của papa Đậu Đỏ. Lâu lắm rồi mới trở lại đây. Ngày trước mình hay vào đây nằm vùng lắm này. Chuyện là đang nửa đêm trằn trọc không ngủ được, mượn laptop của chị vợ để xem phim, ai mà ngờ mở ra lại trúng ngay page chứ. Mình xem lịch sử có thấy chị nói xấu mình trên này, có vẻ lá gan lại lớn hơn được chút rồi, hiện tại đang là một rưỡi sáng, mình lên đây nói tốt về chị vợ đây. À thì, mình vừa viết xong thì thấy nó cũng dài, đã lâu rồi không gõ phím nhiều thế này, bạn nào lười thì có thể lướt qua, mình cũng đang không ngủ được nên viết linh tinh thôi.

Đầu tiên thì phải nói về phát sinh tình cảm, chúng mình gặp nhau ở đại học rồi chị theo đuổi mình. Chị ngày trước, chị sống như công chúa vậy, từ ăn uống đến quần áo rồi giấc ngủ đều được như công chúa. Tuy là gia đình mình so với chị ngày trước không thua kém về mặt kinh tế chút nào, nhưng mình là người thích lao đầu ra cho cuộc sống vả vào mặt, mình vừa đi học vừa đi làm thêm, gia đình mình cũng có phần khắt khe nữa, nên từ nhỏ nấu cơm giặt quần áo mình đều làm được hết. Còn chị thì lúc nào ra đường quần áo cũng mới toanh, nước hoa mỗi ngày một mùi, cả ngày chỉ có việc: "Thức dậy - ăn - đi ngủ". Cơm canh, áo quần, nhà cửa đều có người lo cho hết. Quen nhau bốn năm rồi quyết định công khai, các bạn đừng thấy bài viết của chị "đơn giản và hạnh phúc" bởi vì thật tệ là không có ai đồng ý. Chúng mình đâu có cái phúc phần như nhiều người được ba mẹ hiểu và chấp nhận cho đâu. Gia đình mình đơn giản chỉ là không muốn thấy mặt mình nữa nhưng gia đình chị thì kiên quyết tách mình với chị ra, họ nói rằng chị còn tương lai được đặt trước còn một đứa như mình thì không. Khi đó bao nhiêu đau khổ đều dồn đến, mình cũng thấy sợ lắm, chị tranh cãi lại với họ vài câu, họ lao vào đánh nên chị phải đánh trả, mình bất lực đứng sau khóc, mình nhớ hôm đó mình khóc đến sưng đỏ hai mắt. Sau đó thì chị dọn đồ rồi cùng mình đi khỏi nhà, họ cũng giống như gia đình mình, nói rằng đã đi thì đừng bao giờ quay trở về.

Chị là con người có chính kiến, chị đã nói là chị sẽ làm, chị nhờ bạn thuê tạm một phòng trọ, chúng mình cùng sống ở đó một thời gian. Cuộc sống từ lúc đó bắt đầu trở nên khó khăn hơn nhiều, rất may mắn là mình với chị đã tốt nghiệp xong đại học, nghĩ lại thì thời điểm quyết định công khai thật đúng đắn. Chúng mình bắt đầu đi xin việc làm, mình có bằng cấp có kinh nghiệm không đáng lo, nhưng chị trước kia là "công chúa" thì kinh nghiệm đào ở đâu ra. Tới đây thì mình sẽ nói lý do tại sao trước kia mình không bao giờ bắt nạt chị. Thời điểm đó chị được nhận việc là rất khó, thêm nữa là vấn đề bỏ nhà đi gây không ít áp lực lên chị, trong việc tiền nong thì chị đã rất là cố gắng rồi, mình đi làm thì công việc cũng nhẹ nhàng ngồi bàn giấy thôi, nên khi về nhà mình vẫn có sức dọn dẹp rồi nấu ăn. Mình không thể đòi hỏi thêm gì ở chị, chị vì mình bỏ cả tương lai thì mình sao không đau lòng được. Nhưng mình biết, mình biết rằng chị rất thương mình, công việc nhà mình không nhờ đến nhưng chị tự học theo, từ việc cầm chổi quét nhà đến việc nấu cơm giặt giũ, mỗi ngày hai đứa đi làm về là chị liền học theo mình giúp mình làm hết.

Có một vài sự cố lúc đó là: tiền nhà, tiền điện, tiền nước và đủ thứ tiền. Chị không bao giờ nói cho mình nghe, có buổi sáng chị bị sếp gọi sớm nên vội chạy đi, chị đưa mình cái phong bì rồi bảo lát nữa chủ nhà lên thì đưa, phong bì bị dán keo nên mình không gỡ ra. Đến khi gặp chủ nhà thì mình mới hỏi tổng tháng này bao nhiêu tiền. Haiz, con số mà chủ nhà nói nó vượt quá khả năng tính toán của mình đi, thật sự thì hai đứa lúc đó rất khổ, đi ra khỏi nhà mà trong người tổng cộng chưa đến bốn triệu thì ăn uống thế nào các bạn cũng hiểu đó. Đêm đó mình mới về nói lại với chị, mình dự tính cứ đi làm thế này rồi để dành một khoảng riêng, cố gắng từ ngày này qua tháng nọ để mua nhà mua xe, nói chung là thời kỳ lao lực cực khổ. Trong cái thời kỳ thiếu thốn như thế mà cái đồ ngốc này chưa từng có ý định để mình thiệt thòi, luôn thích tạo ra quỹ đen rồi mua quần áo mới cho mình, chả hiểu nghĩ cái gì.

Khi đó chị rời nhà hình như được khoảng hai tháng thì mẹ chị có đến trọ tìm gặp, lại đúng ngay hôm mình được nghỉ nên ở nhà đối diện với mẹ chị. Mẹ chị đưa mình một tấm thẻ ngân hàng, nói mình rằng bây giờ quay đầu lại vẫn còn kịp, nói rằng muốn đưa chị sang nước ngoài sống với ông bà. Haiz, mình có nhiều suy nghĩ lắm, toàn là tiêu cực thôi. Nhưng cái mình không hiểu là chị về ngay đúng lúc đó, mình hỏi thì chị nói thấy xe quen nên chạy về lại, chị trả lại thẻ rồi nói với mẹ chị là:

_ Mang tấm thẻ này về nhân bản thêm một đứa đi.

Đấy, cứng đầu hùng hồn thế đấy. Về phần gia đình mình thì đến bây giờ cũng chỉ có mẹ gọi hỏi thăm dạo này sống thế nào, có vài lần thôi, cũng chưa từng gặp mặt lại. Chị từng hỏi mình là:

_ Tại sao lúc đó em không bỏ chị đi, ba mẹ sẽ tha thứ, em sẽ sống tốt hơn mà.

"Lúc đó" của chị nói là khoảng tuần sau, ba mình tìm đến để đưa ra hai điều kiện, một là gạch tên trong sổ hộ khẩu, hai là bỏ chị. Và mình chọn chị, để rồi chị luôn miệng hỏi rằng: "Tại sao lại thế?". Mình nói chị tự suy nghĩ đi, gợi ý là một câu nói lúc cả hai đang suy sụp nhất. Các bạn biết thế nào không, chị ấy dành ra hai tháng trời để suy nghĩ về nó, nghe ngốc nhỉ, chị có thể giống như mọi lần nói là: "Vì em yêu chị." mà. Haha, nó đơn giản chỉ là câu nói của chị khi đang mơ màng trong cơn sốt, câu đó là: "Vì tương lai của chúng ta, chị không bỏ cuộc đâu." Nhiêu đó thôi, chỉ cần thế này thôi thì em sẽ ở lại, cũng vì em ở lại với chị nên gần mười một năm qua, em đã rất hạnh phúc. Chị từng nói:

_ Công việc mất đi chị có thể tìm lại, nhưng mất em rồi chị không biết tìm ở đâu cả.

Công việc bận rộn cho dù là về sớm hay về muộn, mỗi ngày chị về nhà thì điều đầu tiên là ôm lấy mình, rồi gọi: "Vợ ơi." Cả thanh xuân của em dành cho chị, chưa bao giờ là tiếc nuối.

Chúng mình được như ngày hôm nay đều là do cố gắng từng ngày, mỗi ngày cố gắng một chút thì đều là rất tốt rồi. Mình nhớ năm đó hôn nhân đồng giới chưa được chấp thuận, chị nói gần đến bảy năm là bởi vì khi đó mình với chị có tự viết tay một bản kết hôn, chứ thực ra trên giấy tờ là kết hôn vào năm 2017. Haha, viết tay nghe hơi ngốc nhỉ, đơn giản chỉ là tờ giấy có thể xé bất cứ lúc nào, năm ngoái chị tổ chức tiệc mừng kết hôn sáu năm, mình có hỏi là:

_ Tại sao là sáu năm? Mình mới kết hôn một năm mà?

_ Chị mặc kệ, trên giấy có máu của chị cũng có máu của em, sáu năm là sáu năm.

Chị đưa ra tờ giấy biến màu bị gấp bốn nét. Haha, lì lợm nhỉ. Thực ra chị ấy muốn kết hôn sớm hơn, nhưng vì trong nước còn quá nhiều khắt khe nên không thể. Năm đó chị muốn cho mình bất ngờ nên dùng quỹ đen của bản thân tích góp nhiều năm để sang nước ngoài kết hôn, chi phí cũng chẳng thấp tí nào. Mình nói rằng sống như vậy cũng đã rất tốt rồi, đâu có cần phải ra nước ngoài kết hôn làm gì, chị bảo:

_ Không được, chị phải chứng minh em là của chị.

Ha, đã bao năm qua rồi, cả cơ thể với trái tim này còn chưa phải là của chị sao? Nói ngốc thì không chịu nhận.

Ngày trước không có tiền ăn, không dám tiêu xài phung phí, nên khi đó chỉ có thể mua tặng chị nhẫn bạc thay cho nhẫn đính hôn, hiện tại riêng mình dư sức trả con số 54 triệu cho một cặp nhẫn bạch kim. Năm ngoái mình cũng có dùng số tiền lớn này để mua nhẫn thật, mình nghĩ cũng nên có cái gì đó xứng đáng với khoảng thời gian tiết kiệm, tay chị vẫn còn vết hằn do kích cỡ nhẫn bạc, nhưng khi mình mua nhẫn mới rồi chị vẫn giữ chiếc nhẫn bạc đó bên người, mình có hỏi chị là giữ lại làm gì, bây giờ đeo cũng có vừa nữa đâu. Chị bảo:

_ Tất cả đều là vật quan trọng của chị, không thể làm mất.

Thế rồi chị đeo nó trên dây chuyền, báo hại mình cũng phải làm theo, ai bảo chị là chủ gia đình chứ hửm?

Cuộc sống nhẹ nhàng hơn rồi thì chị mới lộ ra lại cái bản chất "công chúa" của chị. Vừa dọn về nhà mới mà tất vứt một bên, giày ném một góc, quần áo cởi ra lung tung trên giường, ăn uống thì toàn những chất linh tinh, hỏi làm sao mà mình không cáu cho được. Mình cũng đâu bắt nạt chị vợ nhiều đâu, nhiều nhất chắc là cái phần bắt chị cosplay. Mình thích chị mặc đồng phục của học sinh các nước, dạng váy ngắn áo sơ mi hay thủy thủ gì đấy, dáng chị đẹp lắm, tóc dài cũng xinh nữa, đúng kiểu sống như "công chúa" từ nhỏ. Bề ngoài thì xinh đẹp đắc ý cho đến khi bị mình lột đồ thì như con mèo, một khi chị mặc mấy bộ mình nói trên rồi thì nhìn chỉ muốn đè ra mần thôi. Nếu theo mình đánh giá bề ngoài hiện tại của chị trong trường hợp lần đầu gặp, thì không có chút gì gọi là công cả. Lúc trước chị đi làm thường mặc đồ công sở, các bạn cũng biết là cái loại mà váy bút chì với áo sơ mi ấy, mình rất thích nhìn chị trong bộ đồ đó, thế cho nên là mấy lần làm chị trễ giờ. Sau này chị mới biết được nguyên do nên đổi từ váy sang quần tây luôn rồi, không ngờ lại sợ mình lật kèo như thế, mất hứng thật.

Chúng mình cũng không có giận nhau nhiều, khi nào mình giận thì chị là người xin lỗi trước, dù 99% là mình sai rành rành rồi. Có một lần mình đến tháng nên bụng dưới đau quặn lại, hôm đó đau hơn những lần trước, mặc dù đã uống thuốc nhưng vẫn đau. Hôm đó chị không làm gì sai cả, chị vội vàng lấy nước ấm cho mình, nhưng không hiểu sao lúc đấy mình lại nổi cáu hất đi. Chị cũng không nói gì hết, mang túi chườm để trên bụng cho mình ngủ, đến khoảng tối khuya mình mới dậy được, bụng cũng không đau nữa, chị thấy mình dậy rồi thì lấy chăn quấn quanh người mình như trứng cuộn vậy. Quấn cho đã rồi chị mang mình ra sofa, chui trong bếp nấu nướng, đồ ăn thì ở trước mặt, hai tay thì kẹt cứng trong chăn, mình tức quá mới hỏi:

_ Chị quấn em lại làm gì?

_ Sợ em kiềm không được rồi đánh chị.

Haiz, trần đời còn ai có thể ngốc như chị nữa. Chị vừa đút mình ăn vừa xin lỗi, mình hỏi:

_ Chị sai chỗ nào?

_ Không biết, nhưng làm em giận là chị không đúng.

Có người yêu thương mình là điều rất tốt. Cái khiến mình buồn cười nhất là chị hay làm trò con bò, ví dụ như lần trước, chị:

_ Một, hai hạt điều, chị yêu em thật nhiều.

Nói xong còn để hai tay lên đầu làm hình trái tim, haha, bao tuổi rồi không biết. Ở đây em sẽ trả lời chị: "Một, hai cái cốc, chị là đồ ngốc."

Sau đây là những chuỗi ngày nơm nớp lo sợ chị thay lòng. Chị được cái bản mặt với giao tiếp tốt nên chỗ làm mới của chị thì con mặt l** nào cũng cà cạ chị hết. Ôi xin lỗi, hơi bức xúc nên cái vấn đề này mình xin phép sẽ văng tục. Tổ sư bà nhà chúng nó chứ, mẹ kiếp, rủ vợ mình đi nhậu đã đành rồi còn icon "bé hơn ba" bé tiên sư chúng mày, dí l**, bà mày cho vợ đi nhậu chung nhé, con chị vợ cũng ngáo vl nữa. Bởi ta nói, trời sinh ra được bản mặt ưa nhìn là đầu óc ngu si đần độn ngay, đ** hiểu nghĩ kiểu gì mà để mấy con mặt l** nó gạ rành rành ra đấy, mình nói thì lại trả lời: "Ơ thế là nó gạ chị thật à?" Thật cái đcm chúng mày, bà treo cổ từng đứa hết bây giờ. Chứ đ** gì ngày nào nó cũng nhắn tin hỏi thăm, đi tắm đi vệ sinh cũng nhắn, ngủ còn chúc ngủ ngon, bà mày thích cho vợ ngủ giật mình đấy thì sao nào? "Ơ nó hay giúp chị chạy vặt, nó thật gạ chị á?" Ừ đ** có gạ đâu, đ** có đâu vợ ạ, nó đòi đ*t vợ đó, đcm. Có vợ xinh giữ vợ không khổ đâu, phải là khổ vãi l**. Trước đó thì tất nhiên em phải tin chị rồi, tin hết cỡ luôn ấy chứ, bởi vì thằng nào đến gần chị em đều đập cho ngô ra bắp hết mà. Mình công nhận, công nhận là chị vợ mình chung tình thật, nhưng cái đồ ngốc này không biết ai đang để ý chị ấy đâu. Vì hồi trước là chị theo đuổi mình, bản năng chị ấy chỉ có đi yêu chứ không nhận ra ai đang có ý hết, bởi nên đm lúc cưa cẩm mình, mình cũng thầm thích lại mà có biết đ** đâu, thứ gì ấy. Nên mình nhất định phải khắt khe về vấn đề này, đm dăm ba cái con định làm tuesday nó đ** hiểu thứ gì đâu, nó cứ cho rằng mình ích kỷ giữ nửa kia bên mình. Ơ hay đ*t m* chúng mày, giấy tờ hôn thú có cho phép chúng mày chen tên vào à, bà lại đập ngay luật hôn nhân vào bản mặt l**chúng mày nhé, tiên sư bố nó. Đã nói đến cái vấn đề này thì sẵn tiện đây mình nói luôn. Nè các bạn gái đang có người yêu, ngừng ngay cái việc nói rằng có đứa này thích có đứa kia mê đi, ngưng luôn suy nghĩ muốn người yêu ghen, vứt hết đi nhé. Và nếu cô ấy có giận các bạn vì những người xung quanh đu bám thì các bạn cũng đừng nên than họ phiền phức, không tin tưởng. Các bạn nghĩ cô ấy không tin tưởng thì các bạn còn có thể thở để đọc đến đây sao? Lòng tin của cô ấy sẽ dựa trên hành động mà các bạn làm, mình cũng như thế, mình tin tưởng vợ mình không có suy nghĩ phản bội mình, nhưng cái chính là mình không tin bọn kia và mình đéo thích người khác gần vợ mình, trông ngứa mắt vl. Thật mà nói, phụ nữ có tính chiếm hữu rất cao, đừng dại mà chơi với lửa. Còn nếu như bạn cố tình để thử xem cô ấy yêu bạn đến chừng nào, trường hợp cô ấy không có phản ứng gì thì: Một, cô ấy tin tưởng bạn và không muốn làm lớn vì mấy chuyện này, bạn cũng nên biết đường ngừng lại, đừng cố thêm làm gì. Hai, tự xem lại bản thân mình đi, xem rằng mình đã tạo đủ niềm tin cho cô ấy chưa. Và cũng ngừng ngay việc khoe rằng bản thân có nhiều người thích đi nhé, chẳng có gì để tự hào cả, hãy tự hào rằng bản thân có thể mang lại cảm giác an toàn cho người yêu. Còn về phần vợ mình thì thôi khỏi nói, chị ấy trong não có chứa nước biển, mỗi lần nói đến chuyện này là đớp ngay một câu:

_ Chị không biết, chị chỉ biết em yêu chị thôi.

Ưmgrrrraaaaaaa, thế thì giận kiểu gì??? Haiz, đồ ngốc này được cái miệng rất rất rất dẻo.

Hạ hỏa, hạ hỏa, hạ hỏa!! Bình tĩnh lại kẻo ra đập chị vợ. Được rồi, phần ghen tuông kia bỏ qua một bên đi. Như chị đã nói ở bài viết trước thì mình đang mang thai, thấy mấy bạn bình luận hỏi mà tự nhiên mình bất lực ghê, tất nhiên là nhờ khoa học kĩ thuật rồi, đi thụ tinh nhân tạo đó trời ạ, chứ nghĩ sao mà chị làm mình có thai được? Nếu như mà được thế thì hẳn là có khoảng một đội bóng và mình sẽ đặt tên cho mấy đứa bé đó là Magic 1-2-3-4-5...!! Hừm. Chuyện mình mang thai cũng không hẳn là ý muốn của mình, nói ra thì xấu hổ thật. Hôm đó chị ngồi xem TV, mình thì trong bếp làm nước ép, không hiểu thế nào mà chị lao vào đánh vào giữa lưng mình xong hét lên là:

_ Chi đô ri!

thực ra thì mình nghe thế thôi chứ chả biết nó nghĩa gì, mình thì có hơi nhạy cảm ở lưng nên là mắng chị một câu:

_ Chị lại bị điên nữa à?

_ Không không, em phải gào lại là Ra sen gan chứ.

Mình thề, lúc đó con dao trên tay mà là chổi thì mình sẽ đập chị.

_ Chị muốn tuyên chiến hả?

_ Tủ lạnh chứng giám, chị có hai cái mạng cũng không dám liều.

_ Chị bao nhiêu tuổi rồi mà như con nít vậy hả?

_ Con nít như nào? Chị giống con nít lắm à?

_ Tự đi lấy gương mà xem đi.

_ Chị không biết con nít như nào để so, hay là em cho chị một đứa đi, để xem chị với nó giống nhau ở điểm nào.

Nghe thế rồi mình vừa tức mà vừa buồn cười, không biết chị học đâu ra cái nói tránh đầy hàm ý nữa, mình thấy chị muốn thì cũng gật đầu đồng ý luôn, mình nói:

_ Chị muốn sao thì như thế đi, sau này mà xác nhận chị giống nó thì đừng trách em.

Thế rồi cùng nhau định hướng việc có con thôi. Nói thế thôi chứ Đậu Đỏ làm ơn đừng giống papa của con nhé, ít nhất thì cũng phải tỉnh táo như mẹ này, nghĩ đến việc con giống chị ấy thì mẹ càng thêm đau đầu, giống như là lo sợ sau này phải dỗ vợ lẫn con ấy thì có hơi cực.

Mình đang mang thai tháng thứ năm, đứa bé này sẽ gọi là Đậu Đỏ. À, nói đến vấn đề này nữa, tháng trước mình với chị có thảo luận tên trong giấy khai sanh con sau này, mình thích tên "Anh"

_ Chữ A dễ bị gọi lên trả bài lắm, em không thương con hả?

_ Con em sanh, cảm ơn.

Chỉ có đứa lười biếng như chị mới sợ thôi, hừ. Nói chung là cãi qua cãi lại vẫn chưa đặt tên. Khi mà đi siêu âm, bác sĩ nói là bé gái, mình thì chắc chắn trăm phần nghìn là con gái luôn rồi. Chị hôm đó đi trong bệnh viện gặp ai cũng bắt tay, chả hiểu kiểu gì nữa, tối về nằm ôm bụng mình cả buổi trời, sờ mó chán chê rồi bắt đầu bảo:

_ Trai hay gái gì thì nó cũng là tình địch của chị.

???? Chúng mình ngày trước đâu có đi bán bánh tráng, sao lại lật mặt giỏi thế. Haiz, dạo gần đây mình cũng thấy bản thân có phần khó chịu, dễ nổi giận với chị, người thì bực nhọc, khẩu vị thì thay đổi liên tục, ăn uống cũng không ngon, chị thì ngốc như lợn. Biết là vợ lo, nhưng mà cứ quẩn quanh bên cạnh hỏi thì cũng gây nhiều khó chịu lắm. Mới đêm qua bị mình mắng rồi cho ra sofa nằm. Đến trưa thì chị mang cả đống đồ từ siêu thị về, mình hỏi:

_ Chị mua gì nhiều vậy, tiền đâu chị mua?

_ Tiền trong thẻ của chị còn mà, tại chị thấy em ăn không ngon nên mua nhiều nhiều để em xem muốn ăn cái nào.

Well, trái cây các loại, bánh kẹo chua ngọt mặn gì cũng có, chắc chị dùng tiền mình đưa hàng tháng để mua chứ trong thẻ mà dùng thì sao không có tin nhắn. Đến đây rồi thì mình sẽ nói vì sao lại giữ tiền của chị. Mỗi tháng mình chỉ để chị giữ 10% tiền lương thôi, bởi vì chị ngốc lắm, cực kỳ cực kỳ cực kỳ ngốc. Mình không sợ chị nuôi gái bên ngoài vì mình biết chị ấy chả có gan lớn thế đâu. Nhưng nếu để chị giữ hết tiền thì kiểu gì cũng ra đường tha cả đống đồ linh tinh về, lần nào hỏi thì cũng: "Tại chị nghĩ nó hợp với em." Quần áo túi xách chị mua cho mình cả tủ, mặc không hết còn đi mua linh tinh, chỉ vừa sống dư dả được tí thì cái bản chất tiêu phá lại quay về. Tháng trước nếu không phải mình ngăn cản thì thiếu chút nữa chị đem tiền sữa của Đậu Đỏ đi mua iPhone 11 rồi. Haiz, thực ra mình cũng đâu cần thêm gì nhiều nữa, chỉ cần mỗi ngày có chị ở bên cạnh lâu chút là được rồi, kiếm tiền là không giới hạn, còn sức khỏe là có giới hạn. Tối hôm nay vừa ra ngoài tha về đống sách, lại ngủ quên ngoài sofa nữa rồi, toàn là sách về cách nuôi dạy trẻ, còn có cả cẩm nang chăm sóc mẹ và bé. Dạo này còn hay học đan áo len, nói cái gì mà đan cho Đậu Đỏ mặc. Đậu Đỏ chỉ mới năm tháng thôi, papa của Đậu Đỏ như thế thì dễ kiệt sức trước khi thay tã cho con lắm này.

Mình cũng công nhận chị nói đúng, chúng mình kết hôn là bởi vì muốn cho nhau một cái danh phận. Sau khi kết hôn rồi thì mỗi ngày tình cảm vẫn được tăng lên, ngày nào cũng được thấy vẻ mặt bị ăn hiếp của chị thì thỏa mãn lắm. Đáng đời, ai bảo chị ngốc như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #bhgt