Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Gia đình Đậu Đỏ (8)

#BHGT91693

Xin chào. Mình là mẹ của Đậu Đỏ.

Mình xem hết 700 tập rồi, và nói thật chứ não mình load theo phim không kịp. Nhất là mấy tập gần cuối, thật sự load không nổi. Nhưng mà được cái nội dung hay, mấy màn compat về sau cũng đỉnh cao nữa, chị ấy cuồng như thế cũng không trách được. À mà đừng nhắc việc tên con dễ bị gọi trả bài nữa. Chị ấy lại đổi tên con mất. E hèm. Mama tên Hạ, papa tên An, đặt Hàn Nhiên là đúng quá còn gì. Hạ An thì có vẻ là hơi khoe gia phả, Hạ Nhiên thì khoe mama không khoe papa, An Hạ Nhiên rồi quất thêm cái họ thì sau này tên đứng xếp hàng luôn, không được không được. Hàn Nhiên vẫn là chân lý.

Chẳng là hôm nay chị ấy rảnh nên ngồi xem hết các bình luận của cfs trước. Xem xong thì bảo mình là có vài bạn đang thắc mắc việc "kết hôn và có con". Mình bảo chị tự đi giải thích đi, thì chị lại bảo:

_ Thôi, chị mà văn chương thì không biết bao giờ người ta hiểu.

Thế đấy, vừa định bụng lên đây giải đáp thắc mắc thì đọc được chuyên mục "soi trúng gia đình Đậu Đỏ"... Ừm well...

Đầu tiên là về BHGT91585, chị đã đọc hết. Thật cảm ơn lời chúc của em, chị xin nhận. Chị cũng không ngờ chuyện của mình lại trở thành động lực trong em, chị hy vọng cuộc sống của em sẽ thật nhẹ nhàng và cố gắng tìm đến hạnh phúc. Đúng thật là có rất nhiều đau thương, khó khăn, và áp lực chồng chất. Nhưng từ ngày mình bỏ đi cùng chị, mình chưa từng nghĩ đến việc buông xuôi hay bỏ cuộc. Chị ấy giống như kẹo ngọt, chỉ cần cảm nhận được hơi thở của chị, trái tim mình cũng được xoa dịu đi. Như chị từng bêu xấu rằng mình rất hay bắt nạt chị ấy, cũng đúng. Mình là người theo tiêu chuẩn kép, vợ mình được - người khác thì không, hoặc mình được phép - người khác thì không. Mình có mắng có la nhưng từ ngữ cùng giọng điệu của mình chắc chắn sẽ không làm tổn thương trái tim chị. Cho dù là giận dỗi muốn bỏ đói chị, đuổi chị ra sofa, cuối cùng thì cơm mình vẫn nấu, nửa đêm vẫn ra ngủ cùng nhau. Đến đây thì hẳn là nhiều bạn bảo mình không có nghị lực đi? Giận thì giận, nói gì thì nói, bỏ đói vợ là điều không nên. Mình rất nuông chiều chị, muốn gì hay thích gì đều sẽ có đó. Ngay cả việc chị muốn có con, người ghét trẻ con như mình đáng ra phải suy nghĩ nhưng cũng không cần, chị ấy muốn mình đều cho. Cho dù là mang tiếng "chiều hư" cũng được, chỉ cần mỗi ngày đều thấy chị ấy vui vẻ tự do, như thế với mình là đủ rồi, dăm ba lời nói đả kích của người ngoài vốn đã không đọng trong tai. Mình từ nhỏ đã nghĩ đến việc: "Tương lai của mình phải do mình quyết định." Mình đi theo con đường mình chọn, chị đi theo con đường định sẵn. Cho đến khi cùng nhau, chị theo tương lai chị muốn, mình gật đầu bước cùng một con đường. Lúc nào muốn làm gì cũng đều hỏi mình: "Có thể hay không?" Cái gì mà có với chả không, chỉ cần chị muốn thì không thể mình cũng sẽ biến thành có thể. Chỉ cần ngày nào em còn thở, ngày đó sẽ không để chị rơi nước mắt. 

Tình yêu thật sự có tồn tại hay không thì đều là do suy nghĩ của các bạn. Thực tế, yêu nhau không cần người này kẻ kia hi sinh cho nhau, quan trọng là hiểu và cảm thông những gì trải qua. Ít nhất cũng phải thật dũng cảm cùng nắm tay nhau mà đi về phía trước. Đồng người đồng ta, tát Thái Bình Dương cũng cạn. 

Về BHGT91435 "soi hint" của bạn nào đấy thì mình có đọc qua. Xin lỗi nhé, tại chị không biết tên em. Mình cũng có đọc hết cfs, và người bạn đấy nói cũng là mình thật. Haha. Ngại quá, để em thấy mấy chuyện hàng ngày như vậy cũng xấu hổ thật. Chị ấy hơi ngốc nên là có phiền thì cũng mong em cảm thông, ngốc ngốc lại bù được cái đáng yêu. Mà pá pà cái gì, là papa chứ, mình phát âm đúng mà. Bình thường chị ấy cũng hay phát âm "a-pa" lắm. Cũng chẳng có ý định phân vai vế cha-mẹ đâu, đơn giản là mẹ-mẹ thôi. Có điều, chị ấy bảo:

_ Em nghĩ thử đi. Sau này có nhóc con gọi chị: "Papa, bế, bế. Nghe vui tai nhỉ." Vậy đấy, thế nên cứ hay bảo papa Đậu Đỏ là thế đấy.

Hôm đấy miệng cứ bảo lạnh là vì chị ấy bị cảm, mình bảo ở nhà nghỉ cũng không chịu, cứ theo mình đi khám rồi về ăn cỗ, đi đường suốt nên tối về đến nhà nằm li bì luôn. Chị ấy rất nhẹ nhàng, cũng rất mong manh, mấy lần ở ngoài đường cứ hay gọi: "Vợ ơi." Chị ấy không nói tiếp bởi vì có người nhìn vào mình, chị sợ người khác buông lời gièm pha đến mình, tất cả đều vì mình thôi. Cho nên dù là bất cứ đâu, chỉ cần chị gọi: "Vợ ơi." Thì mình cũng sẵn sàng trả lời: "Em đây."

Nhưng mà cũng làm gì có chuyện bao nhiêu người ước đâu chứ, mỗi người đều có mong muốn hạnh phúc khác nhau mà, mình thấy có nhiều đôi hạnh phúc bình dị còn hơn mình ấy, nhất là những đôi nào được gia đình chấp nhận bảo bọc, ấm áp lắm đó. Cái mình thắc mắc, tại sao các bạn lại nghĩ là nhà mình? Đừng nói là do cái món đậu đỏ kia nha, hay là do ngốc ngốc? Hừm..

Còn về page riêng thì, nếu bạn thấy tiện bạn cứ làm như vậy đi, cứ viết thế này thì tìm lại bài trước cũng khó thật nhỉ? Hiện tại thì mình nghỉ làm, bị giam lỏng ở nhà, chị khắt khe lắm, ra đường không có chị thì y như rằng không cho đi. Ở nhà cũng không có việc gì làm, rảnh rỗi thì cầm acc phụ chạy đi hóng hớt, rỗi nữa thì ngồi kể chuyện mấy bạn nghe. Bình luận của các bạn mình có đọc hết đó, nhưng mà tay run run không dám trả lời, cứ nghĩ lộ ra mẹ Đậu Đỏ thì còn ẩn danh làm gì nữa. Có bạn bảo mình viết trên web riêng cho tiện, khổ cái là mình không biết web nào, rồi dùng thế nào mới được. Mình vừa search "Wattpad" thì nó ra một loạt cụm từ "Cách fix lỗi Wattpad không đọc được."? Mình tìm hiểu cách dùng rồi nói sau ha.

Trái Đất tròn mà, có duyên sẽ gặp nhau. Nên là gửi hai bạn viết cfs: Có duyên gặp thì xác nhận với chị một tiếng, chị mời đi ăn pancake nhé, chị không đưa địa điểm đâu, nhờ vào duyên của hai em vậy, haha.

Đáng lý là định trả lời cfs 'soi hint' trước, cũng không ngờ lại bị nhắc thêm một cái nữa. Thế là chuyện giải thích "kết hôn với có con" chắc để sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #bhgt