Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 43: Công ty gặp nguy


    Cuối cùng Lisa ở lại cũng hết ngày. Sáng sớm Chaeyoung đã rời giường sớm giúp cô sửa soạn hành lý. Cô khi tỉnh dậy, nhìn bảo bối kia đang xếp hành lý cho mình thì cúi đầu thở dài, lần nữa ngửa mặt nằm vật xuống, kéo chăn lên che mặt, đè nén tất cả thương nhớ ở trong lòng rồi mới đứng dậy đi về phía phòng vệ sinh.

    Bà Park lúc nãy đã mang điểm tâm tới bệnh viện cho chồng, cho nên trên bàn cơm chỉ còn Lisa và Chaeyoung, bọn họ vẫn duy trì trầm mặc. Cô chậm rãi ăn cháo, khóe miệng có độ cong nho nhỏ, thỉnh thoảng lia mắt về phía đối diện người đang mang vẻ mặt ưu thương nhìn mình. Trong mắt nàng nồng đậm lưu luyến, chẳng nỡ rời xa làm lòng cô thật khó chịu.

    Rốt cuộc ăn xong bát cháo, cô than nhẹ cầm lấy khăn giấy lau miệng rồi đứng dậy trực tiếp bước đến ôm lấy cô gái kia đang ngẩng đầu theo dõi hành động của mình, rồi bước nhanh về phía phòng ngủ, đặt nàng ở trên giường sau đó bắt đầu hôn.

    Những nụ hôn nóng bỏng, tinh tế mà ngọt ngào lướt qua từng tấc da thịt Chaeyoung, cô thở khẽ, hai tay nàng ôm thật chặt lấy tấm lưng đầy khiêu gợi của cô, cằm nàng chôn ở gáy cô cắn lấy.

    Lisa cảm giác được từng cơn tê dại sau khi đụng chạm cả người liền run, cô dùng tay nâng gáy nàng lên, làm nàng không thể dùng hành động này náo loạn trên vai mình nữa.

    Vài phút sau, cô véo nhẹ đôi má phúng phính kia: "Lili phải đi rồi, tài xế đã đợi rất lâu rồi."

    Nàng cúi đầu mang theo nghẹn ngào đáp nhưng lại ôm cô càng chặt hơn.

     Lưu giữ nụ hôn lên tóc nàng , nhẹ vỗ về lưng nàng: "Bảo bối ngoan nào, rảnh thì Lili tới thăm em. Em ở nhà phải phụng dưỡng bố mẹ thật tốt, chờ chú Park khá hơn, chúng ta đón họ về chơi."

    Chaeyoung mặt vẫn chôn ở cổ cô nhẹ nhàng lên tiếng: "Sau khi trở về Lili nhớ phải đi bệnh viện kiểm tra, uống thuốc đúng giờ, đừng làm việc quá mệt mỏi. Mỗi giờ em sẽ gọi điện kiểm tra Lili đấy nhé."

    Lisa gật đầu cười: "Tuân lệnh bảo bối!"

    Nhưng cuối cùng phải tách ra, nàng vẫn đứng ở dưới lầu chờ cho tới khi chẳng còn nhìn thấy bóng xe nữa thì lên nhà, trở lại phòng ngủ nhìn quần áo của cô tán loạn trên giường, quỳ xuống dưới đất, áp mặt vào áo hít hít ngửi ngửi, thật cẩn thận cầm áo cô rồi mới đứng dậy treo vào tủ.

    Cô ngồi ở phía sau, ánh mắt nhìn ra cảnh vật bên ngoài cửa sổ không tính là quen thuộc nhưng cũng coi như là thân thiết, trên mặt là nụ cười vô cùng nhu hòa. Cho đến khi xe tăng tốc độ, nhu tình trong đáy mắt biến mất, xoay người nhận lấy laptop mà tài xế mang đến, xem xét thư kiện sau đó bắt đầu bận rộn.

...

    Trở lại Seoul, cô về nhà tắm rửa sạch sẽ, đổi y phục rồi lập tức đến công ty. Cuộc họp kết thúc thì đã qua giờ cơm tối, Lisa trong bộ dạng mệt mỏi trở lại phòng làm việc, hướng đến cửa sổ lớn sát đất thả hồn trong màn đêm cùng với sự lộng lẫy của thành phố,  rồi mới lấy điện thoại ra nhận xem tin nhắn đã nhận được từ cả tiếng trước.

    "Lili đang làm gì thế?"

    Đọc tin nhắn nàng gửi đến, mọi buồn phiền xuất hiện trên mặt cô đã giảm đi bởi nụ cười ôn hòa và vui vẻ.

    Sở dĩ cô không gọi điện, là bởi vì mệt mỏi thì đến một câu cũng chả muốn nói, lại sợ khi nàng nghe thấy giọng mình như vậy thì sinh lo lắng. Chẳng biết từ lúc nào cô yêu công việc nhắn tin nói chuyện phiếm với nàng, mỗi lần cô nhắn trở lại cũng rất ngắn gọn, nhưng khi nhận được tin nhắn dài cùng trần đầy nỗi nhớ và đau lòng của nàng đối với mình, cảm giác vô cùng tuyệt diệu.

    Cô đi về bàn làm việc, vừa ngồi xuống thì điện thoại lại vang lên.

    Mấy phút sau, có người mặc đồng phục bảo an đưa cho cô túi thức ăn.

    Anh ta nói: "Manoban tổng, đây là chút cháo Park tiểu thư gọi điện nhờ mang tới cho người. Người xem có vấn đề gì không"

    Lisa gật đầu cười rồi cầm lấy cái túi.

    Chờ bảo an rời đi, cô mở hộp ra, cầm lấy thìa khuấy khuấy mấy cái, từ từ ăn. Quán cháo gần công ty cô, lần trước Chaeyoung đến đây, hai người cùng đi ăn, trong lúc vô tình cô có nói: "Quán cháo này mùi vị cũng được, hơi giống với cháo em nấu."

    Sau khi ăn xong thì nàng chạy ra ngoài luôn, khi nhìn theo nàng thì Lisa đã thấy cô thu ngân nói với nàng mấy câu gì đó, lúc đi về trên mặt nàng rất cao hứng và phấn chấn. Khi hỏi: "Em vừa làm gì thế?" thì nàng tủm tỉm nói: "Không nói cho Lili."

    Bây giờ thì cô mới biết được đáp án. Hóa ra nàng đi hỏi người ta xem là có phục vụ mang đến tận nhà không, hơn nữa còn xin số điện thoại.

    Lisa ăn từng miếng cháo, rất chân thành, cẩn thận giống như đang thưởng thức mỹ vị quý hiếm vậy. Vẻ mặt nhu hòa, nhìn kỹ sẽ phát hiện vành mắt cô có chút đỏ lên.

    Vừa mới ăn xong thì Chaeyoung nhắn tin cho cô: "Làm sao trễ thế này mới nhắn tin trở lại cho em? Lili về nhà chưa?"

     Cô trả lời: "Lili về rồi."

     Nàng tiếp tục hỏi: "Lili đã ăn cháo chưa đấy?"

    "Lili vừa ăn xong"

    Cô hoàn toàn không ngờ rằng nàng còn có thể biết tình trạng hiện giờ của mình ra sao. Cô chả thể nói dối nàng được, cuối cùng nàng chỉ nhắn: "Lili nên nghỉ sớm đi nhé. Ngủ ngon!" Nhưng làm sao cũng không nghĩ tới nàng lại gọi điện giúp cô đặt phần cháo. Cô làm sao có thể hết cảm động cho được.

    Bản thân cảm thấy mũi cay cay!

    Lisa không có gửi tin nhắn giải thích vì sao lại nói dối nàng, cũng không gọi điện cám ơn nàng, chẳng qua an tĩnh ăn hết bát cháo. Bản thân cô cảm thấy chỉ có thể làm như vậy mới không làm thất vọng sự quan tâm và yêu thương của nàng đối với cô.

...

    Ba ngày sau, Lisa lần nữa nhận được điện thoại của Seulgi nói là thị trường chứng khoán của BP vô cùng khác thường, cô ấy còn bảo đây là khảo nghiệm nghiêm trọng nhất từ trước đến nay công ty gặp phải. Hơn nữa đã có hai ngân hàng hướng cô nói rằng muốn dừng lại hợp đồng kí kết giữa hai bên.

    Thật ra thì, khủng hoảng tài chính của mỗi công ty trong một thời gian ngắn cũng không phải là vấn đề, chỉ có điều là cô đang vay quay vòng mấy ngân hàng cùng lúc, bọn họ thúc giục công ty giải quyết nhanh chóng. Việc này chẳng phải đại sự gì, chỉ khi nào liên quan đến việc ngân hàng tuyên bố ngưng hợp đồng thì vấn đề không còn đơn giản như vậy nữa. Nói như vậy, ngân hàng nhất định đã nghe được tin tức gì đó bất ổn, ví dụ như cổ phiếu công ty này đang sụt giá thảm hại hoặc là đang sắp phá sản, nếu không ngân hàng sẽ không hướng đối tác nói ngưng hợp đồng. Nhất là với BP.

    Lisa ngồi ở sau bàn làm việc, hai tay đặt trên bàn, nhắm mắt lại, vẻ mặt nghiêm trọng và lãnh khóc, hai chân mày nhíu chặt lại, đầu óc cô hoạt động với tốc độ cao nhất.

    Ngân hàng đã ra mặt, như vậy chứng tỏ tình huống đã tương đối nguy cấp, nhưng cô chưa nghĩ ra được ai đứng sau làm như vậy. Cổ phiếu BP bị hỗn loạn tuyệt đối không phải là hiện tượng tình cờ. Làm cô không nghĩ ra chính cổ phần trên thị diện của BP chỉ có mười phần trăm, Jisoo trong tay có ba mươi phần trăm, trong tay cô có năm mươi phần trăm, đổng sự hội cổ đông chỉ có mười phần trăm, cho dù đối phương thu mua toàn bộ cũng chỉ có hai mươi phần trăm. Điều này tất nhiên chưa vặn ngã cô được.

    Trước mắt cô dần dần loại bỏ năng lực của từng đối thủ có thể thu mua lại BP, cuối cùng dừng lại ở hai cái tên: Công ty thương mại JYP của Phác Chẩn Vĩnh và Công ty quốc tế YG của Lương Huyền Tích. Hai công ty này có máu mặt làm mưa làm gió trên thị trường. Nhưng mấy năm trước, thời điểm công việc mua bán của YG gặp phải nguy cơ, BP đã giúp ông ta từng bước vay trợ thoát khỏi nguy hiểm, do đó khả năng là Lương Huyền Tích không lớn. Vậy người có khả năng làm việc này nhất chính là Phác Chẩn Vĩnh. Lão hồ ly!

    Mấy phút sau, Lisa mở mắt ngồi ngay ngắn trở lại, phiền não trong mắt hoàn toàn biến mất. Cô gọi điện cho Seulgi, bảo cô ấy chú ý thị trường chứng khoán của JYP, lại để cho ngân hàng thân quen hỗ trợ quản chế biến hóa tài chính của Phác Chẩn Vĩnh. Cuối cùng, gọi điện cho Lương Huyền Tích hẹn buổi tối ăn cơm.

    Ở Seoul, BP cùng JYP có thể cho là thực lực tương đối ngang bằng, mà YG thì yếu hơn một chút. Do đó hiện tại cô cần đồng minh.

    An bài tất cả thỏa đáng xong, cô nhấn số, sau đó gọi điện cho Jisoo, chị ấy vẫn như cũ tắt máy. Từ sau khi trở về, chị vẫn chưa hề lộ mặt, điện thoại thì tắt, trong nhà vắng bóng. Mặc dù bình thường người chị này hay biến mất cả nửa thắng hoặc vài tháng trời, nhưng mà Lisa lại cảm thấy có cái gì đó vô lý. Cô chẳng nói tại sao nhưng trong lòng cảm thấy hoang mang rối loạn, sợ rằng người chị mình đã gặp chuyện gì đó không may.

    Buổi tối cùng Lương Huyền Tích ăn cơm, thực chất là đang tính chuyện tình, chẳng qua là tự ôn chuyện, nói với nhau vô cùng vui vẻ. Cuối cùng Huyền Tích nói: "Lalisa, tôi biết được hiện giờ BP hoặc chính cá nhân cô đang gặp phiền toái, nhưng mà chỉ cần chỗ tôi giúp được cái gì thì tôi nhất định sẽ làm hết sức."

    Lisa cười gật đầu. Cô biết BP đã tìm được đường lui.

...

    Lisa lái xe về nhà, tắm rửa qua đã tới nửa đêm. Cả ngày nay cô không hề liên lạc với Chaeyoung, không biết tại sao khi nghĩ đến BP đang gặp nguy, cô lại chẳng có dũng khi nghe giọng nàng. Sợ rằng khi mình nghe thấy giọng nói mềm nhẹ ấy thì nhất thời buột miệng sẽ nói hết mọi chuyện ra cho nàng biết, kể rõ cho nàng nghe tình cảnh khốn khổ hiện giờ của mình.

    Cho đến khi cùng Lương Huyền Tích gặp mặt, thần kinh mới buông lỏng. Bàn tay nắm chặt lấy điện thoại ngây ngốc chốc lát sau đó nhắn tin cho nàng.

      "Em đã ngủ chưa?"

     Cơ hồ trong nháy mắt tiếng chuông điện thoại cô vang lên.

      Lisa đè nén lại tâm tình rồi nhấn nút nghe.

        "Alo? Tại sao trễ như vậy Lili mới về nhà? Hôm nay bận nhiều việc lắm sao?"

    Nghe giọng nói quan tâm, lo lắng hỏi han của nàng, Lisa nằm thẳng người ở trên giường, dùng chất giọng hết phần ôn nhu: "Buổi tối Lili có bữa tiệc. Chẳng phải Lili đã nói em đừng chờ điện thoại của Lili rồi hay sao? Tại sao lại không nghe lời thế hả?"

   Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng cười khanh khách: "Không nhận được điện thoại của Lili thì em không ngủ được."

    Lisa cũng cười, vẻ mặt từ từ buông lỏng, ngữ điệu có hơi thấp: "Bây giờ có thể ngủ chưa?"

    Nàng ngoan ngoãn gật đầu, nghĩ tới cô làm sao mà nhìn thấy vội nói: "Vâng. Lili mệt lắm phải không? Thanh âm nghe còn mệt mỏi nữa."

    "Lili vẫn ổn. Chú Park đã tốt hơn rồi chứ?"

    "Vâng, ba em rất tốt. Chiều hôm nay ba còn ra ngoài đi câu cá, thế là bị mẹ em mắng cho một trận, lúc ăn cơm tối vẫn còn đang giận kia."

    Cô vui vẻ, vuốt vuốt mi tâm: "Thật ra đi ra ngoài tí thì cũng tốt hơn. Em theo bên phụng bồi chú Park là được mà."

    Nàng nghe giọng nói mệt mỏi vô lực của cô thì đau lòng: "Lili cũng nghỉ sớm đi. Sáng  ngày mai sẽ đỡ hơn nhiều, đừng để mệt mỏi quá."

    Lisa quay đầu đi thở một hơi, giọng nói vô cùng ôn nhu: "Được rồi. Em cũng ngủ sớm đi. Hôn Lili cái đã nào."

    Chaeyoung đỏ mặt, hướng phía loa hôn chụt một cái.

     "Bảo bối ah~, Lili rất nhớ em."

    Nàng dịu dàng đáp: "Em cũng rất nhớ Lili. Hai ngày nữa em sẽ trở về."

    Cô nhắm mắt trầm mặc: "Không cần. Ở bên ba em thêm vài ngày nữa đi. Hai ngày nữa Lili sẽ tới thăm em."

    Cúp điện thoại, Lisa nhìn trần nhà đến ngẩn người. Cô nhớ tới bảo bối của mình, mỗi khi trời tối lúc mất ngủ cô đặc biết nhớ tới nàng luôn ở bên chăm sóc mình. Nhưng hiện giờ cô đang phải đối mặt với trận đáng ác liệt, hơn nữa còn chưa biết rõ thực lực của đối phương ra sao, vì vậy cô chả thể nào để nàng ở bên mình được. Chỉ hi vọng trong lòng nàng cô chính là người mãnh mẽ mà tốt đẹp như thế.

------------------------
Okay, mình chỉ mượn tên nhà hàng xóm bên cạnh thôi cho có vần. Chỉ có thế thôi, không hề có mục đích gì khác

Có món quà nho nhỏ giáng sinh nho nhỏ giành cho các bạn đọc
Quà sẽ được "khui" vào lúc 00:00 25/12/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top