Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Ngã tư đường, đèn đỏ bật sáng.

Lisa ngồi trong xe, nhíu mày. Cô biết rõ cảm giác của bản thân đối với Dong Gun đã thay đổi. Mặc dù trước đây luôn đối xử thờ ơ với Dong Gun, nhưng cô không hề chán ghét anh, mỗi khi hôn môi, tuy cô không có cảm giác gì nhiều, nhưng vẫn có thể tạm chấp nhận được. Thế nhưng hiện giờ đã không còn giống trước, cô bắt đầu thấy phản cảm với nụ hôn của Dong Gun. Chỉ mới hôn mà đã cảm thấy phản cảm, thì đừng nói chi đến việc tiến thêm một bước làm những chuyện kia.

Đèn đỏ tắt, đèn xanh bật sáng.

Nghe thấy tiếng còi xe ô tô thúc giục đằng sau, Lisa lấy lại tinh thần, tiếp tục lái xe đi.

Từ rất xa, cô nhìn thấy một bóng người rất đỗi quen thuộc, thật giống Chaeyoung, nhưng lại không xác định được có đúng không, nên đành đơn giản chạy sát vào trong, đuổi theo xem người kia là ai.

Khi xe chạy đến gần, Lisa mới chắc chắn, quả thật là Park Chaeyoung.

Nhìn thấy Chaeyoung, sự tức giận của Lisa chợt bùng phát mãnh liệt. Nếu không phải Chaeyoung cả ngày kể chuyện họ hàng nhà gấu kiểu đó thì làm sao mình lại đem hình dáng Dong Gun mường tượng thành con gấu? Nếu không phải Chaeyoung đáp lại nụ hôn kia thì làm sao mình lại cảm thấy phản cảm với những hành động thân mật của Dong Gun?

Lúc này Lisa rất cần một hình nhân thế mạng để xả hết những bực dọc đang chất chứa trong lòng. Rất bất hạnh, Chaeyoung sắp trở thành kẻ xui xẻo bị quăng vào nơi đầy gươm giáo đó.

Chaeyoung mới bước ra từ cửa hàng tiện lợi, mang theo túi mì gói và vài quả trứng gà, thong dong nhàn nhã tản bộ trên vệ đường. Đường dài thăm thẳm, trời dần mờ tối, mỗi khi đến thời điểm cuối ngày, nàng đều không tự chủ được mà nhớ đến Jisoo, lòng tự hỏi không biết hiện giờ Jisoo đang làm gì, thế nhưng lại ngay lập tức cứng ngắc nở nụ cười khổ, Hiện giờ Jisoo đã có bạn gái mới, hẳn mỗi ngày trôi qua đều rất tốt đi.

Chaeyoung ngửa mặt lên trời, thở dài một hơi, đầu hơi nghiêng sang trái, đuôi mắt bất chợt nhìn thấy một chiếc xe dòng Sport Compact sang trọng màu bạc đang gần sát người nàng. Chaeyoung định thần nhìn lại, đập vào mắt là logo Mercedes sáng loáng, Chaeyoung lại bắt đầu đa sầu đa cảm than vãn. Quả thật trên đời này đều toàn kẻ ăn không hết, người lần chẳng ra. Kẻ có tiền sẽ thoải mái chạy siêu xe Benz nghênh ngang trên phố, còn người không tiền chỉ có thể lầm lũi chấp nhận ăn mì gói với trứng gà. Mấy vị trên cao cứ cả ngày ồn ào sẽ tìm cách để toàn thể cộng đồng hưởng thụ giàu sang, thế mà sao toàn thể cộng đồng kia lại không bao gồm cả tôi đây chứ? Xã hội vạn ác thời kỳ mới này đúng là càng khiến người ta đang thất vọng chuyển thẳng sang tuyệt vọng nha!

Lisa nhìn thấy Chaeyoung, ấn còi xe hai lần. Chaeyoung nghe thấy, theo bản năng đi sát vào trong nhường đường cho xe chạy, trong lòng thầm mắng.

Bà cô đây đã biết điều đi nép vào rồi, ngươi còn ấn còi làm chi nữa? Ấn cái gì mà ấn hoài? Ấn một tiếng người ta đã nghe thấy rồi, còn ấn mãi không chịu yên để làm gì? Có tất yếu phải thể hiện bản thân là một con lợn đang khoe của ở giữa đường như thế không? Mua được một chiếc xe đắt tiền bộ ghê gớm lắm hả? Mấy người đại gia chân chính có phẩm chất của một đại phú ông đã sớm quay lại sử dụng những phương tiện giao thông thân thiện với môi trường như chiếc xe đạp rồi, ai sẽ như mấy người khoe mẽ chạy chiếc xe Mercedes Benz hầm hố rồi ấn còi inh ỏi khắp mọi nơi giành đường? Thô quá! Thô tục quá đi!

Lisa thấy Chaeyoung hiểu lầm tiếng còi xe của cô, chỉ có thể đem xe lái đến bên cạnh Chaeyoung, hạ cửa kính xe xuống, gọi: "Park Chaeyoung! Đứng lại!"

Lúc này Chaeyoung mới dừng lại, thấy là Lisa, trong dạ dày lại một trận dằn vặt lật núi đạp biển. Đừng nói chị ta tới đây để bắt mình ăn cà rốt sống và cơm thừa nữa đó nha? Lại đưa mắt nhìn vào chiếc xe sang của Lisa, tư tưởng thù ghét người giàu lại bắt đầu quấy phá.

Mỹ nữ đi siêu xe sao mỹ nữ đi siêu xe! Bề ngoài đã diễm lệ hơn người một bậc, còn lái xe thể thao sang trọng cỡ này? Có phải đang thành tâm để mấy kẻ không có xe như chúng tôi nhìn vào thèm nhỏ dãi, đúng không? Chờ đi, chờ khi tôi có tiền, nhất định sẽ mua hai chiếc xe thể thao cho xem, một chiếc tôi lái còn một chiếc tôi đập chơi.

Lisa mở cửa xe, nói: "Đi lên!"

"Làm gì?"

"Kêu cô lên thì mau lên xe, nhiều lời làm gì?"

"Chị không nói rõ thì tôi sẽ không lên."

Lisa nhe răng, gằn giọng: "Cô hại chết tôi rồi! Mau đi lên xe!"

"Tôi hại chị cái gì trời? Tôi nói không lên là sẽ không lên "

Chaeyoung nói xong quay đầu đi thẳng. Lisa tức giận nói không ra lời. Cô ta hại mối quan hệ của mình và Dong Gun chuyển sang một thứ ngày càng kỳ cục, thế mà còn có thể hùng hổ quăng lại câu hỏi ‘Tôi hại chị cái gì trời?’ sao? Lisa thật muốn nhào tới cào cấu Chaeyoung, nhưng lúc này đang giữa đường, không tiện đỗ xe lại nên chỉ có thể chạy chầm chậm đuổi theo sau.

Có một chiếc siêu xe đi theo sau như người hầu làm Chaeyoung rất sung sướng, tâm trạng đầy vẻ đắc ý. Nàng thừa nhận nàng có lòng tham hư vinh, thế nhưng mọi người ai mà chẳng có cái tham như thế, nên đối với chuyện này, Chaeyoung rất hào phóng nhận. Nàng thật muốn đi càng chậm càng tốt để người chủ nhân như nàng có thêm thời gian hưởng thụ cảm giác sung sướng khó có được.

Không biết đã đi bao lâu, rốt cuộc Chaeyoung cũng đã đến khu phố nàng ở. Nàng thấy Lisa cứ chạy chầm chậm theo đuôi phía sau không buông tha, đoán chừng hẳn có việc đến tìm nàng, nhưng lại không thể nghĩ ra Lisa đến tìm nàng vì chuyện gì? Chính vì vậy, nàng chậm dần bước chân, chờ Lisa tự đến gần nàng nói chuyện.

Lisa đoán Chaeyoung đã về đến nhà, trước tiên cho xe đỗ vào một chỗ gần đó, bước xuống xe, đi tới gần Chaeyoung, cất tiếng hỏi: "Cô sống ở đây?"

"Không được à?"

Lisa nhìn toàn cảnh khu phố, hoàn cảnh xung quanh rất tốt, khoảng cách đến chỗ cô sống cũng không xa. Thật không ngờ cô và Chaeyoung lại sống gần nhau đến thế.

Chaeyoung thấy Lisa đã quên mất chính sự, chỉ lo ngắm phong cảnh, liền lên tiếng nhắc nhở: "Chị tìm tôi có việc gì?"

Lúc này Lisa mới nhớ đến chuyện nàng cần tìm một người để xả cơn giận, nhưng nơi mà hai người đang đứng lại có khá nhiều người qua lại, thật không tiện động tay động chân, bằng không sẽ để lại hình tượng xấu. Vì thế, cô muốn tìm một nơi yên tĩnh nào đó để có thể thoải mái xả hết những bực bội đang chất chứa đầy trong lòng lên người Chaeyoung. Lisa lớn giọng ra lệnh: "Đúng! Có việc! Mang tôi vào nhà cô đi."

Dù sao cũng đã đến tận cửa, Chaeyoung cũng không tiện cự tuyệt, chỉ có thể bất đắc dĩ mang Lisa lên lầu.

Sắc trời đã tối, tầm nhìn bị thu hẹp. Đèn đường lục tục được bật lên, rực rỡ rạng ngời. Cây cối đung đưa theo gió, vang lên tiếng xào xạc êm tai.

Áng mây chiều lóe lên những vầng hào quang như đang chuyển động theo điệu nhảy nào đó. Tiếng xe lúc gần lúc xa giống như đang hát một giai điệu đầy nhịp nhàng. Khung cảnh như thế vốn nên tốt đẹp an lành.

Đáng tiếc, thời tiết oi bức tháng năm tháng sáu có thể nung đá chảy sắt, cho nên dù khung cảnh có tốt đẹp dường nào cũng chỉ làm người ta cảm thấy bứt rứt khó chịu giống như có hàng vạn con kiến bu quanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top