Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#3

Tôi đã phạm phải một sai lầm và mọi thứ thực sự rối tung lên. Phải thừa nhận rằng tôi biết chính xác mình đang làm gì nên lúc này tôi không có quyền lo lắng. Nhưng tôi không thể làm gì được. Dù biết việc trở thành một đứa trẻ không nghe lời sẽ khiến mình bị gì nhưng tôi vẫn quyết định không vâng lời Mommy. Và nó thậm chí không phải là một điều phức tạp, cô ấy chỉ đơn giản yêu cầu tôi mặc bộ đồ lót mới mà cô ấy mua cho tôi. Đó là một bộ đồ lót tuyệt đẹp, một chiếc áo ngực ren màu xanh đậm với quần lót cùng màu và cả tất lưới cá. Tôi rất thích nhưng thỉnh thoảng tôi lại thích trêu cô ấy nên khi cô ấy bảo tôi mặc vào, tôi liền nói không. Sau đó, cô ấy hỏi tôi rằng liệu cô ấy có nghe nhầm không và tôi đã bảo cô ấy tự mặc nó vào. Biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy lúc đó thật vô giá, tuy nhiên, giờ tôi phải tự hỏi bản thân liệu điều đó có thực sự xứng đáng hay không. Cô ấy đuổi tôi lên phòng trong khi nghĩ cách thích hợp để trừng phạt tôi vì hành vi hỗn láo của mình. Đã gần nửa giờ kể từ đó, và trong suốt ba mươi phút đó, tôi không làm gì khác ngoài ngồi im lặng trên giường, nhìn chằm chằm vào bức tường. Việc sử dụng điện thoại của tôi hoặc bất kỳ thiết bị công nghệ nào khác đều bị nghiêm cấm trong thời gian đó.

Mommy nói, thời gian này nên dùng để suy nghĩ xem mình đã làm sai điều gì, không được phép có bất cứ điều gì khiến tôi phân tâm và xét đến việc cô ấy có thể vào phòng bất cứ lúc nào, tôi không dám trái lời nữa. Rất may, không lâu sau, cánh cửa phòng của Jennie và tôi mở ra và người đẹp tóc vàng đến từ New Zealand bước vào.

"Em có nghĩ ra mình đã làm gì sai không?" Cô hỏi với giọng trịch thượng.

Tôi gật đầu. "Em có. Em lại trái lệnh của Mommy lần nữa nữa."

"Sai."

Sai? Vẻ mặt của tôi chuyển từ xin lỗi sang bối rối. Đây luôn là câu trả lời đúng. Đầu tiên, tôi thừa nhận sai lầm của mình và sau đó hứa sẽ làm tốt hơn trong tương lai trước khi nhận được phần thưởng. Nó luôn luôn diễn ra theo cách này.

"Em không chỉ đơn giản là không tuân theo mệnh lệnh của tôi, Lalisa. Em đã coi thường món quà tôi dành cho em. Một món quà quý giá mà tôi đã phải cẩn thận chọn lọc để mang đến cho em một chút bất ngờ, như một phần thưởng vì đã là một cô gái ngoan trong vài tháng qua. Và em đã chọn cách không trân trọng nó và đáp trả bằng một thái độ thô lỗ. Em có biết điều này khiến tôi tổn thương nhiều đến mức nào không, Lisa?"

Lần đầu tiên tôi thực sự cảm thấy có lỗi. Tôi phải thừa nhận, chưa một lần nào tôi nghĩ về điều đó. Tôi chỉ cho rằng đây là đồ lót mà cô ấy muốn tôi mặc vào để trông thật quyến rũ với cô ấy. Rằng cô ấy thực sự đã dành rất nhiều tâm huyết vào một món quà có thể khiến tôi hạnh phúc, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.

"Em... em xin lỗi." Tôi nhìn xuống chân mình. Mommy không thích việc tôi cúi gằm mặt xuống khi nói chuyện với cô, nhưng lúc đó tôi quá xấu hổ. "Em đã không tính đến thời gian và công sức bỏ ra để xem xét một số lựa chọn và suy nghĩ xem cái nào sẽ phù hợp với em nhất, chưa kể đến những ý định đáng ngưỡng mộ đằng sau cử chỉ hào phóng của người. Và em thực lòng xin lỗi vì điều đó." Nói xong lời xin lỗi, tôi ngẩng đầu lên nhìn cô gái đang khoanh tay trước ngực nhìn tôi.

"Mhm..." Tiếp theo là một vài phút im lặng đầy nặng nề. "Và? Em nghĩ hình phạt nào sẽ thích đáng cho hành vi tàn nhẫn như vậy?"

Ôi chúa ơi, giờ tôi đã bị lừa. Trước đây tôi chưa bao giờ phải nghĩ đến điều đó, bây giờ tôi phải trả lời thế nào đây? Đầu tiên, tôi cố gắng hết sức để không để lộ sự hoảng loạn của mình. "Ừm... Em... em có thể... thỏa mãn người được không? Dùng lưỡi của em thỏa mãn người cho đến khi nó rụng ra?"

"Không phải em nói điều này chỉ vì niềm vui của riêng em sao? Em thích tư vị của tôi, vậy tại sao tôi phải cho phép em nếm vùng kín của tôi?"

"Người... người nói đúng... em.. ừm..."

"Không sao đâu." Cuối cùng cô ấy đã ngắt lời tôi. "Tôi đã quyết định hình phạt dành cho em rồi."

Vì vậy, cô ấy chỉ muốn trêu chọc tôi, biết khá rõ rằng tôi sẽ bắt đầu hoảng sợ khi cố gắng nghĩ xem phải nói gì? Mommy không bao giờ thất bại trong việc nghĩ ra những cách mới để khiến tôi vặn vẹo, dù là do tiếp xúc cơ thể hay cách khác.

"Sao? Em có muốn biết hình phạt của mình sẽ là gì không?"

Tôi nuốt nước bọt. "Có."

"Có gì?"

"Có thưa Mommy~"

"Cởi quần áo ra."

Và lần này, tôi đủ thông minh để không làm trái lời. Tôi không đời nào mạo hiểm để Mommy xem xét lại hình phạt của mình, vì chắc chắn việc đó sẽ không dễ dàng hơn chút nào. Từng phần một, tôi cởi bỏ quần áo của mình một cách thô bạo cho đến khi đứng trước mặt cô gái lớn tuổi trong bộ trang phục trần trụi, má tôi bắt đầu ửng hồng. Bạn sẽ nghĩ rằng người ta sẽ quen với việc bị người mà bạn quan hệ tình dục nhìn thấy khỏa thân nhiều lần như hai chúng tôi. Và bạn sẽ đúng, nhưng đây không phải là tình huống bình thường. Đừng hiểu sai ý tôi, Mommy là một người yêu rất chu đáo và có rất nhiều dịp chúng tôi vừa âu yếm vừa xem TV, Mommy đưa tôi đi hẹn hò rất ngọt ngào và thậm chí còn quan hệ tình dục "bình thường" với tôi mà không cần cô ấy kiểm soát tôi từng bước. Nhưng đây không phải là dịp như vậy. Đây là người phụ nữ đáng sợ, đói khát, quyến rũ, người đã chiếm hữu tôi theo đúng nghĩa đen và nhìn tôi từ đầu đến chân trong khi cô ấy liếm môi.

"Em vẫn xinh đẹp như mọi khi, Lili. Dù chúng ta có làm điều đó bao nhiêu lần đi chăng nữa thì lần nào cũng được nhìn thấy cơ thể trần trụi của em là một điều tuyệt vời."

Lời khen ngợi như vậy chắc chắn đến bất ngờ trong tình huống đó. Chẳng phải tôi đáng lẽ phải bị trừng phạt sao? Tại sao cô ấy lại khen tôi?

Bởi vì cô ấy coi tôi không chỉ là đồ chơi của coi ấy, cô ấy còn quan tâm và yêu tôi sâu sắc. Việc không nhận ra điều đó là nguyên nhân khiến tôi rơi vào tình huống này ngay từ đầu.

Đúng rồi, tôi gần như quên mất. Cô ấy sẽ liên tục đảm bảo rằng tôi cảm thấy được yêu thương và thoải mái, dù là qua những món quà nhỏ, những cử chỉ trìu mến hay chỉ là những lời nói tử tế. Chỉ vì cô ấy là kẻ tàn bạo, thống trị trên giường không có nghĩa là điều đó đã lấy đi bất cứ thứ gì khỏi tính cách quan tâm của cô ấy.

"Cảm ơn Mommy ~ Lời khen từ người có ý nghĩa rất lớn đối với em."

"Aww bé cưng à, tôi biết điều đó mà." Cô ấy nói bằng một giọng nhẹ nhàng và nở một nụ cười ấm áp với tôi. "Và tôi có một thứ sẽ tôn vẻ đẹp cơ thể em lên nhiều hơn nữa."

Khi tôi nghe những lời này, tôi đã biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Và quả thực, từ phía sau lưng, cô ấy lôi ra bộ đồ lót màu xanh lam mà cô ấy đưa cho tôi trước đó. Cô không cần nói thêm lời nào nữa, tôi đã hiểu nhiệm vụ và cúi đầu nhận món quà.

"Cảm ơn Mommy vì món quà tuyệt vời này ~" Tôi bước đến trước tấm gương lớn và bắt đầu mặc đồ lót vào. Trong hình ảnh phản chiếu, tôi có thể nhìn thấy Chaeyoung đang quan sát tôi khi tôi mặc quần áo, độ cong trên môi cô ấy ngày càng rõ rệt hơn. "Em trông như thế nào?"- Tôi hỏi sau khi làm xong, quay người lại để cô ấy có thể ngắm nhìn tôi kĩ hơn.

"Trông em thật tuyệt vời, Lisa." Với những lời này, cô ấy thu hẹp khoảng cách giữa chúng tôi và thèm khát áp môi mình vào môi tôi. Tất nhiên, tôi không lãng phí thời gian hôn đáp lại cô ấy. Đôi môi của cô ấy là tất cả những gì tôi khao khát suốt ngày hôm nay, vì chúng tôi thực sự chưa có cơ hội ở bên nhau. Chà, cho đến khi tôi được tặng một món quà mà tôi đã từ chối một cách thô lỗ. Tuy nhiên, tôi vẫn ngạc nhiên khi thấy nụ hôn này nhanh đến mức mãnh liệt, ngay cả đối với tiêu chuẩn của chúng tôi. Có lẽ như một phần hình phạt của tôi, khi cô ấy bắt đầu cắn môi dưới của tôi khá thô bạo. Điều khiến tôi thở hổn hển không phải là nụ hôn nồng cháy của chúng tôi mà là bàn tay của Chaeyoung vẽ những vòng tròn nhỏ trên bụng tôi trước khi trượt vào phía trước quần lót của tôi. Ngay khi tôi đang chuẩn bị tinh thần cho cảm giác quen thuộc của những ngón tay cô ấy chạm vào âm hộ của mình, tôi được chào đón bằng một cảm giác vô cùng xa lạ. Trong tay Mommy cầm một vật có hình quả trứng, cô ấy đặt nó vào quần lót của tôi để nó tiếp xúc trực tiếp với điểm nhạy cảm nhất của tôi.

"Mommy?" Tôi ngước lên nhìn cô gái lớn tuổi hơn, chỉ để nhận được một nụ cười tự mãn đầy hiểu biết.

"Em vẫn đang bị trừng phạt, em đã quên điều đó à?"

Tôi lắc đầu. "K.. không, tất nhiên rồi"

"Rất tốt. Vậy..." Đầy tò mò, tôi nhìn Chaeyoung rút điện thoại ra và mở một ứng dụng. Không biết đến ứng dụng này, tôi không biết chắc chắn điều gì sẽ xảy ra, nhưng vật nhỏ mà cô ấy nhét vào quần lót của tôi khiến tôi có cảm giác không ổn. Cô ấy nhấn nút "Bắt đầu", quả trứng bắt đầu rung lên âm vật của tôi, khiến tôi lại thở hổn hển. Không chỉ từ sự kích thích do những rung động nhẹ trong quần lót của tôi, mà còn từ nhận thức tàn nhẫn về hình phạt của tôi sẽ như thế nào. Chắc chắn, ứng dụng này sẽ có nhiều cài đặt và điều đó có nghĩa là Mommy có thể chơi đùa với tôi bao nhiêu tùy thích. "Nhìn vẻ mặt của em như vậy thì chắc là giờ em đã hiểu rồi nhỉ? Em sẽ phải giữ món đồ chơi này trong quần lót cả ngày, nghe chưa? Tất nhiên là em được phép đi tiểu, nhưng hãy cầu xin Chúa phù hộ để em không bị tôi bắt được khi em trốn trong phòng tắm để thoát khỏi hình phạt. Việc này tàn nhẫn đến mức nào hoàn toàn phụ thuộc vào mức độ hợp tác của em. Em không muốn biết cảm giác vượt qua cấp 1 như thế nào đâu. "

Đây chỉ là cấp 1 thôi sao? Tôi có thể cảm thấy cơ thể mình nóng bừng lên. Nhưng tôi vẫn cần phải mạnh mẽ và cắn môi dưới. "Mhhh.. em... em hiểu."

"Rất tốt." Cô ấy gật đầu. "Giờ thì hãy thay đồ đi vì tôi muốn-"

"Lisa, em có ở đó không?"

Giọng nói của Jennie từ ngoài phòng cắt ngang câu nói của Chaeyoung khiến tôi hoảng hồn. Không phải vì cô ấy ngắt ngang lời của Mommy, mà là vì tôi không giải thích được tại sao nên tôi đứng đây trong bộ đồ lót gợi cảm nếu Jennie bước vào phòng. Vì vậy, với tốc độ nhanh nhất mà đôi chân dài của tôi cho phép, tôi lao lên giường và chui tọt vào trong chăn trước khi trả lời. "V-vâng ạ?"

Cùng lúc đó, cánh cửa phòng chúng tôi mở ra và Jennie bước vào. "Ồ, và cả Rosie nữa, tốt. Chúng tôi cần em thay quần áo, nhà sản xuất muốn chúng ta đến trung tâm mua sắm."

"Đến trung tâm mua sắm?" Tôi nhướn mày vì tôi không biết về bất kỳ dự án nào mà chúng tôi phải quay.

"Ừ, Jisoo và tôi muốn làm một vlog mua sắm nên nhà sản xuất bảo chúng tôi đi cùng nhau."

"Vâng, em sẽ tham gia." Tôi giơ tay lên vì phấn khích, suýt nữa thì lộ quần lót trước mặt Jennie. Bởi vì tôi không chắc mình phải làm cách nào để sống sót khi món đồ chơi tình dục này áp sát vào âm vật của tôi suốt cả ngày. Ít nhất hình phạt của tôi sẽ được hoãn lại.

"Tuyệt, vậy hãy đi chuẩn bị và gặp tụi chị ở tầng dưới khi em thu xếp xong" Nói xong, Jennie đóng cửa lại, để tôi lại một mình với Chaeyoung. Tuy nhiên, có vẻ như người ngồi sau đã nhận thấy làn sóng nhẹ nhõm tràn ngập trong tôi.

"Tôi có thể hỏi điều gì khiến em cảm thấy nhẹ nhõm thế không?" Cô nhướng mày hỏi.

"Ồ, không..không, em không. Em chỉ đang nghĩ... giờ chúng ta phải hoãn lại hình phạt của em và-"

"Ai nói"

"Huh?"

"Ai nói chúng ta sẽ hoãn lại hình phạt của em?"

"À... Jennie đã nói thế-"

"Em có nghĩ rằng tôi quan tâm?"

"Nhưng... nhưng sẽ có camera..."

"Chắc chắn rồi, hãy tiếp tục làm trái lời tôi, điều đó đã có kết quả khá tốt trong quá khứ rồi mà, phải không?"

Chết tiệt, cô ấy thực sự nghiêm túc về việc đó.

Một cảm giác bất an xuất hiện trong tôi. Cô ấy không chỉ muốn trừng phạt tôi ở nơi công cộng mà còn trước ống kính? Tôi đã cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng có vẻ như hôm nay tôi sẽ không nhận được bất kỳ sự thương xót nào.

"Em... em hiểu." Tôi cúi đầu đáp lại, chấp nhận số phận của mình.

"Thấy chưa? Tôi biết em sẽ có thể nghĩ thông suốt. Bây giờ, hãy mặc quần áo thật đẹp và gặp chúng tôi ở tầng dưới. Tôi đang nghĩ... một chiếc váy sẽ rất phù hợp với dịp này, em có nghĩ vậy không?" Và không đợi câu trả lời của tôi, cô ấy rời khỏi phòng.

______________

"Ôi chúa ơi, Lisa! Hãy nhìn chiếc quần này đi, chúng trông cực kỳ hợp với chân của em"- Về cơ bản, Jennie đang hét lên vì phấn khích, mặc dù cô ấy đang đứng ngay cạnh tôi. Công bằng mà nói, tai tôi có lẽ sẽ không nghe thấy cô ấy đang nói với âm lượng bình thường, vì sự chú ý của tôi hoàn toàn bị chiếm giữ bởi quả bóng kích thích khổng lồ trong quần lót của tôi.

Chaeyoung tiếp tục đe dọa và bắt tôi phải giữ chiếc máy rung nhỏ trong quần lót của mình suốt thời gian đó, nó cứ hành hạ tôi suốt hơn một giờ đồng hồ. Những rung động không đủ mạnh để khiến tôi hoàn toàn không thể hành động, nhưng chúng chắc chắn khiến tôi mất tập trung, thỉnh thoảng hai chân tôi lại bị co giật và bị các bạn cùng nhóm phát hiện. Tôi sẽ chỉ cười trừ và nói với họ rằng chứng chuột rút là nguyên nhân dẫn đến hành vi của tôi, và bất cứ khi nào tôi làm vậy, tôi có thể thấy Mommy đang nhếch mép cười một mình trước mặt tôi.

"Lisa, em có nghe chị nói không?"

"Huh?"

"Về chiếc quần này, em nghĩ thế nào về chúng?" Jennie nhắc lại trong khi giơ chiếc quần jean rách bó sát trước mặt tôi.

"Đúng vậy, chúng trông rất đẹp. Thực sự, chúng sẽ làm nổi bật vóc dáng tuyệt vời của chị".

Nhưng rõ ràng đó không phải là câu trả lời mà chị ấy mong muốn, khi Jennie thở dài và đặt chiếc quần lại chỗ cũ, đồng thời tạm dừng ghi âm trên điện thoại. Ngoài đội quay phim theo dõi chúng tôi xung quanh, mỗi đội gồm hai người cũng được yêu cầu chụp ảnh selfie bằng điện thoại của họ. "Chị đã nói là chúng sẽ rất hợp với em. Thật đấy Lisa, em có chắc là mình ổn không? Nếu em nói rằng em bị chuột rút thì chị hiểu điều đó. Nhưng việc em lơ đễnh như vậy thực sự là bất thường đấy."

Và như thể Mommy có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của chúng tôi, cô ấy cách xa chúng tôi vài lối đi với Jisoo, nhìn về phía chúng tôi với nụ cười nhếch mép đầy quỷ dị. Đôi mắt tôi bắt đầu mở to đầy lo lắng khi nhìn cô gái người Úc rút điện thoại ra và chỉ vài giây sau, những rung động trên núm vú của tôi trở nên dữ dội hơn. Tôi chỉ kịp cắn môi trước khi một tiếng rên rỉ có thể thoát ra khỏi cổ họng tôi.

"Có lẽ... em chỉ hơi đói thôi? Chúng ta ăn chút gì đó được không?" Tôi hy vọng rằng việc ngồi xuống và ăn thứ gì đó không chỉ giúp tôi đánh lạc hướng bản thân mà còn giúp tôi dễ chịu hơn khi bị trêu chọc ở tư thế ngồi.

Jennie lập tức gật đầu. "Tất nhiên rồi. Jisoo, Rosie! Chúng ta sẽ đi kiếm thứ gì đó để ăn!" Cô ấy đã gọi điện cho bạn bè của chúng tôi và tất nhiên, nếu liên quan đến đồ ăn, cô Park không cần phải hỏi đến lần thứ hai.

____________________

"Và đây, thưa quý vị, chúng ta thấy một Lalisa hoang dã trong môi trường sống tự nhiên của cô ấy, đang ăn món ăn yêu thích của cô ấy."

Khi tôi đang cố gắng thưởng thức món ăn của mình, một lần nữa tôi lại bị một người đẹp người Úc quấy rầy, chĩa máy ảnh của cô ấy vào mặt tôi.

"Không phải bây giờ, Rosie..." Tôi lẩm bẩm giữa lúc ăn và đẩy máy ảnh ra xa. Tôi đã đủ căng thẳng rồi, với những rung động liên tục trên âm hộ của tôi.Tôi tưởng rằng ngồi xuống sẽ dễ dàng hơn nhưng thực tế lại ngược lại. Bây giờ tôi đã ngồi xuống, trọng lượng cơ thể của chính tôi càng ép âm hộ tôi sát vào vật nhỏ trong quần lót của mình hơn.

"Nào, Lisa, vui vẻ một chút nhé. Trông cậu có vẻ căng thẳng quá."

Cô gái này thực sự đã phải đẩy đi đẩy lại phải không? Tôi định đáp lại cô ấy một cách gay gắt, nhưng điều duy nhất phát ra từ miệng tôi là một tiếng thở hổn hển, gây ra bởi cường độ rung động ở giữa hai chân tôi ngày càng tăng. Ngay sau đó, tôi nhận thấy bàn tay của Chaeyoung đang ở dưới gầm bàn, nơi cô ấy có thể đang nghịch điện thoại. Cái ứng dụng ngu ngốc này. Cô ấy tăng level chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, để tôi có thể tạo ra những tiếng động kỳ lạ hoặc bị nghi ngờ trong khi cố gắng kìm nén chúng lại, rồi lại vặn nhỏ lại trước khi tôi kịp làm quen. Và dù tôi rất thích bị trêu chọc như thế nhưng sau nhiều giờ đồng hồ, tôi cảm thấy khá mệt mỏi. Không thể nghĩ ra bất cứ điều gì không liên quan đến tình dục, với một cô gái như Chaeyoung Park ngồi đối diện với mình? Với tất cả những cử chỉ tinh tế của cô ấy. Tất nhiên, những người khác không nghĩ nhiều về điều đó, nhưng tôi thấy cách cô ấy thỉnh thoảng liếm môi, cách những ngón tay cô ấy chạy lên xuống trong cốc của mình gợi cảm hơn mức cần thiết. Đang lúc tôi nghĩ mọi chuyện không thể tệ hơn được nữa thì tôi cảm thấy có thứ gì đó bò lên chân mình. Tôi rùng mình một lúc mới nhận ra đó là gì. Chaeyoung đá chiếc giày ở chân phải ra và bây giờ chân của cô ấy đang từ từ tiến lên chân tôi. Và mặc dù tôi ghét phải thừa nhận, nhưng tôi cảm thấy thật tuyệt vời. Không hẳn là cách chân cô ấy chạm vào đôi chân trần của tôi và từ từ len lỏi vào phía đùi trong của tôi. Tôi đang lừa dối ai vậy, tôi rất thích bị đối xử như thế này, tôi có thể phủ nhận bao nhiêu tùy thích, thử giả vờ như tôi không thích. Nhưng sự thực là tôi cũng cảm thấy thích thú khi bị trêu chọc, tra tấn và hành hạ khi người bạn chơi yêu quý của tôi tìm thấy niềm vui từ việc trêu chọc, tra tấn và trừng phạt tôi. Thậm chí, hoặc có thể đặc biệt nếu nó ở nơi công cộng. Tôi là con gái bé bỏng của cô ấy, công chúa xinh đẹp của Mommy, cô gái xinh đẹp nhất Mommy từng thấy. Cô ấy nói với tôi điều đó mỗi lần trong quá trình chăm sóc, khi cơ thể trần truồng, đẫm mồ hôi của chúng tôi ôm sát vào nhau và những ngón tay dài của cô ấy vẽ những đường vô hình trên da tôi. Vì thế tất nhiên cô ấy muốn khoe khoang với tôi, để mọi người biết rằng tôi và cô ấy thuộc về nhau. Chúng tôi đã yêu nhau được một thời gian rồi, có lẽ tôi nên ngừng xấu hổ như vậy? Vì vậy, thay vì chống cự và căng thẳng, tôi cố gắng thư giãn và đón nhận cảm giác đó. Mở rộng chân tôi để chân cô ấy có thể dễ dàng tiếp cận vùng kín của tôi. Lúc đầu, cô ấy chỉ cọ nhẹ vào bên trong đùi tôi nhưng nhanh chóng cô ấy ngày càng thèm ăn, đòi hỏi nhiều hơn. Chẳng bao lâu sau, chân cô ấy ấn nhẹ vào vùng kín của tôi. Với việc máy rung được đẩy mạnh hơn vào âm vật của tôi, tôi càng ngày càng khó giữ giọng thấp. Thật là thô lỗ biết bao nếu tôi làm phiền những vị khách khác bằng cách rên rỉ một cách trơ trẽn, bất kể điều đó có khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm đến thế nào đi chăng nữa.Cô ấy bế tôi lên bàn, Chaeyoung quỳ vào giữa hai chân tôi và ngước nhìn tôi với nụ cười nhếch mép ranh ma. Cô ấy di chuyển quần lót của tôi sang một bên để nhìn kỹ xem tôi đang ướt như thế nào khi bị cô ấy tra tấn. Chiếc máy rung nhỏ sẽ sớm được thay thế bằng miệng của cô ấy, hút hết dịch tiết ra từ người tôi trước khi lưỡi của cô ấy chui vào cái âm hộ khao khát của tôi để thưởng thức tư vị của tôi...

"Lisa, em bị sốt à? Má em đỏ như cà chua vậy." Thật không may, sự mơ mộng của tôi đã sớm bị dừng lại nhờ Jisoo và giọng nói quan tâm của cô ấy. Cô gái bên trái đặt tay lên trán tôi. "Chị thấy hơi nóng".

"Ồ, em cá là cậu ấy cũng thấy vậy" Chaeyoung nhận xét từ phía bên kia bàn, một nụ cười nhếch mép bẩn thỉu trên đôi môi xinh đẹp của cô ấy. Chúa ơi, môi cô ấy đẹp quá...

"Miệng của cậu nói hơi nhiều rồi đấy, họ Park." Tôi nghiến răng đáp lại. "Chúng có vẻ như được sử dụng nhiều hơn so với của tớ"

Câu trả lời đó chắc chắn khiến cô gái tóc vàng nhướn mày, có lẽ cô ấy không ngờ tôi lại có thái độ như vậy. "Cái gì, cậu muốn gây chuyện với tớ à?"

"Tớ không nói về đôi môi trên mặt tớ... Mhhh~"

Tất nhiên, một phản ứng tự mãn như vậy sẽ không bị trừng phạt. Một nút khác đang được nhấn trên điện thoại từ dưới gầm bàn với lực một lần nữa được tăng lên. Những rung động ở vùng kín của tôi bây giờ gần như không thể chịu nổi, và tệ hơn nữa là bàn chân của cô ấy cọ xát lên âm hộ được che phủ của tôi, chúng ma sát lên xuống với một lực đủ mạnh để lớp vải mỏng của quần lót không bảo vệ được tôi dù chỉ một chút. Cô ấy cũng có thể trượt ngón tay của mình ngay bên dưới quần lót của tôi và chạm trực tiếp vào âm hộ của tôi.

Công bằng mà nói thì tôi đã gặp may mắn khi có vẻ bề ngoài ngây thơ như vậy nên bạn bè tôi không nghi ngờ gì. Được rồi, có lẽ họ cũng hơi lơ là nên Jisoo đã hỏi tôi "Em có đau không? Chúng ta về nhà nhé?" Xin Chúa phù hộ cho linh hồn vô tội của Unnie của tôi. Và liệu chị ấy có thể giúp tôi không, nếu Jisoo chỉ nhìn xuống trong một giây, bởi vì việc giải thích chân của Chaeyoung đang làm gì dưới váy tôi sẽ là một việc khó khăn.

"K.. Không, em... ổn cả. Em chỉ cần đi vệ sinh một chút thôi." Tôi bập bẹ càng nhanh càng tốt, vì mỗi giây môi tôi không ngậm chặt lại là một rủi ro lớn. Với những lời này, tôi lao ra khỏi bàn của chúng tôi và lao vào phòng vệ sinh, nơi tôi bước vào phòng trống gần nhất.

Bình tĩnh, thư giãn, thở. Vào... ra... Giống như những ngón tay của cô ấy..

Chẳng ích gì, tôi biết mình không thể cứ như thế này được. Ham muốn được chạm vào không thể kiểm soát được nên tôi biết mình phải hành động ngay lập tức. Tuy nhiên, ngay khi tay tôi bắt đầu lang thang, tôi lại nghe thấy tiếng cửa phòng vệ sinh đang mở. Tay tôi cứng đờ, tai chăm chú lắng nghe tiếng bước chân càng lúc càng gần. Ngay khi người đó vừa đến trước phòng nơi tôi đang đứng thì người đó dừng lại. Nhìn xuống, tôi hồi hộp chờ đợi đôi giày kia biến mất, cho đến khi tôi nhận ra điều gì đó. Tôi biết đôi giày này. Và đột nhiên, tôi không muốn người ở phía bên kia cánh cửa rời đi. Thay vào đó, tôi mở cửa và kéo cô gái trước mặt vào trong cùng mình. Khóa cửa lại, tôi ép cô ấy vào đó trước khi tấn công cô ấy bằng những nụ hôn khao khát.

"Mommy~"

Phản ứng duy nhất mà tôi nhận được trước sự bộc phát tình cảm và nhu cầu của mình là một tiếng cười khúc khích trịch thượng và một lời chế nhạo "Em đã bỏ cuộc rồi à?"

Tôi phải trả lời đơn giản là. "Vâng..." Mặc dù tôi sẽ không nói rằng "đã" là từ thích hợp cho tình huống này, nhưng tôi đã đi khắp nơi với chiếc máy rung chết tiệt áp sát vào âm hộ của mình trong nhiều giờ và nó đã khiến tôi phát điên. "Em không chịu nổi nữa Mommy ah. Làm ơn hãy thoả mãn em đi. Em hứa sẽ làm một cô gái ngoan, sau này em sẽ làm tốt hơn nữa". Với đôi mắt cầu xin, tôi ngước nhìn khuôn mặt của con quỷ độc ác ăn mặc như một thiên thần xinh đẹp.

Bàn tay của cô ấy tìm đến má tôi, nơi nó dừng lại trong khi ngón tay cái của cô ấy từ từ lướt qua môi dưới của tôi trong khi cô gái tóc vàng trước mặt tôi dường như đang lơ đễnh. "Em thấy đấy..." Cô bắt đầu nói, giọng cô lạc đi đâu đó xa xăm.

"Em luôn nói thế trong khi bị trừng phạt. Tuy nhiên, bằng cách nào đó, em luôn tìm ra những cách mới để phản kháng tôi. Nếu em phớt lờ mệnh lệnh của tôi, thì em sẽ có một kết cục như vậy. Tất cả những gì em phải làm là trở thành một cô bé ngoan, đợi tôi về nhà và trở thành một món đồ chơi nhỏ ngoan ngoãn tuân theo lời tôi".

Giọng nói của cô ấy như thôi miên tôi, đến nỗi tôi không nhận ra bàn tay còn lại của cô ấy đang từ từ đưa xuống đùi tôi, cho đến khi cô ấy nắm lấy máy rung, ấn nó lên âm vật của tôi với lực mạnh hơn.

"V...vâng, em hiểu... Em- Ahhh~"

"Không, em không hiểu đâu. Nếu không thì em đã nghe theo những mệnh lệnh chết tiệt của tôi. Tôi đã nói rồi, em không được trốn trong phòng tắm. Và bây giờ em đang ở đâu? Kéo tôi vào đây và cầu xin tôi thỏa mãn em?" Giọng cô ấy ngày càng giận dữ hơn sau mỗi câu nói, trước khi cô ấy dừng lại một giây để hít thở. "Vì vậy, đây là điều tôi muốn em làm. Và tôi sẽ không lặp lại nữa, vì vậy hãy lắng nghe thật kỹ."

Phải thừa nhận rằng, thật khó để nghe lời cô ấy nói khi cô ấy đặt máy rung ở mức cao nhất và xoa khắp âm vật nhạy cảm, sưng tấy của tôi. Tay tôi giữ lấy vai cô ấy để hỗ trợ trong khi một tiếng rên đầy ham muốn thoát ra khỏi môi tôi. "Ahhhh~".

"Im đi, tôi đang nói chuyện với em đấy!"

Giọng nói sắc bén khiến tôi nao núng trong giây lát và biết rằng mình thực sự không nên làm hỏng việc lúc này, tôi cắn vào ngón tay mình để kìm lại tiếng rên rỉ. Khi tôi có thể giữ yên và im lặng, cô ấy tiếp tục. "Bất cứ khi nào lịch trình của chúng ta cho phép, em sẽ đợi tôi về nhà. Em sẽ mặc một trong những bộ đồ lót xinh đẹp mà tôi đã mua cho em và chào tôi khi tôi bước qua cửa. Em sẽ tắm rửa cho tôi, xoa bóp cho tôi và thoả mãn tôi. Và chỉ khi em làm đúng công việc của mình, em mới được thoả mãn, em hiểu rõ chứ?" Câu cuối cùng cô đẩy chiếc máy rung nhỏ vào lỗ của tôi khiến tôi rên rỉ ầm ĩ, không quan tâm đến việc có ai đó bên ngoài hay không.

"Này! Tôi đang nói em đấy, con điếm vô dụng!"

"Vâng! Vâng Mommy, em đã rõ rồi." Tôi cố gắng kìm nén giọng nói của mình nhưng lại bật ra một tiếng rên rỉ khác, vì hai ngón tay của Chaeyoung đã tiến vào trong quần lót của tôi. Cô ấy dùng ngón trỏ và ngón giữa tiến vào âm đạo của tôi để đẩy máy rung vào sâu hơn, ngón cái của cô ấy đang bận cọ xát dọc theo âm vật của tôi. Hàng giờ trêu chọc và kích thích khiến nó trở nên rất nhạy cảm. Tôi gần như không thể đứng vững nếu không bám vào Chaeyoung. May mắn thay, cánh tay còn lại của cô ấy đã giữ chặt lấy eo tôi để tôi không bị ngã. Cô ấy thật tuyệt vời. Với sức mạnh của cô ấy, cô ấy có thể đưa tôi đi mọi lúc, mọi nơi và tôi sẽ không còn sức mạnh hay ý chí để chống lại cô ấy. Nhưng không. Thay vào đó, cô ấy bắt tôi bò đến gần và cầu xin cô ấy đụ tôi, chỉ để củng cố thêm sức mạnh của cô ấy.

"P.. Please... Let me cum..." Tôi run run cầu xin, tay nhẹ nhàng vuốt ve má cô ấy. Chúa ơi, khuôn mặt cô ấy thật đẹp, làn da không tì vết và đôi môi cô ấy thật mời gọi. Trước khi tôi biết chuyện gì xảy ra, cơ thể tôi đã tiếp tục di chuyển và đặt một nụ hôn yêu thương lên đôi môi đầy đặn này. Tôi vốn đã mong đợi sẽ bị đẩy ra xa và bị trừng phạt nhiều hơn, nhưng điều ngược lại đã xảy ra. Nụ hôn của tôi được đáp lại một cách vui vẻ, đôi môi của Chaeyoung trìu mến chạm vào môi tôi trong một vũ điệu ngọt ngào, dịu dàng. Nhưng đừng ảo tưởng về điều đó. Nụ hôn nhẹ nhàng như vậy nhưng nó chỉ càng khiến tôi tan chảy vòng tay của cô ấy. Ít nhất thì nó cũng làm cho tiếng rên rỉ của tôi bị bóp nghẹt một khoảng dài, nhưng ngay cả khi đó, âm hộ và âm vật của tôi vẫn bị kích thích mạnh đến mức ngay cả nụ hôn sâu nhất cũng không thể khiến tôi im lặng được nữa. "Mhhh~"

"Em có muốn ra không?" Cô ấy thì thầm vào tai tôi sau khi rời khỏi nụ hôn. "Em có muốn làm bẩn tay của tôi không?"

Trong tiếng rên rỉ đầy dục vọng, tôi háo hức gật đầu khi tay tôi kéo mạnh vào áo cô ấy. "Yesss~ Chúa ơi, làm ơn... Em... em không thể đợi được nữa..." Với đôi mắt ngoan hiền nhất của mình, tôi nhìn chằm chằm vào mặt Chaeyoung và chỉ cầu nguyện rằng cuối cùng cô ấy sẽ tỏ lòng thương xót và ban cho tôi sự ngọt ngào của cô ấy.

"Tốt lắm~ Em có thể ra rồi."

Tôi gần như không thể tin vào những gì mình đang nghe, nhưng không có thời gian để thắc mắc. Bằng một chuyển động thật nhanh, thật nhanh, Mommy làm cho máy rung trượt ra khỏi âm hộ đang rỉ nước của tôi, để lại một khoảng trống khó chịu phía sau. Tuy nhiên, khoảng trống đó không tồn tại được lâu, vì ba ngón tay dài và linh hoạt đã thay thế nó, dễ dàng ấn vào cái âm đạo ướt át của tôi, vì tôi đã bị kéo căng quá mức nhờ máy rung hiện đang lại ấn vào âm vật của tôi.

"Ahhh đúng vậy~ Cảm ơn.. cảm ơn người... Ôi chúa ơi, cảm giác thật tuyệt vời..." Tiếng rên rỉ lẳng lơ của tôi vang vọng khắp phòng vệ sinh.

"Đúng rồi em yêu, đó là thứ mà tôi muốn nghe, em không dám giấu tôi điều gì sao. Mọi người sẽ biết rằng em thuộc về tôi, em có biết không?" Giọng nói u ám của cô ấy vang vọng bên tai tôi khi những ngón tay dài của mẹ tiếp tục đụ tôi thương tiếc, đốt cháy hàng nghìn quả pháo hoa nhỏ trong háng tôi sau mỗi cú thúc.

"Vâng, Mommy, vâng~ Em thuộc về người và chỉ một mình người. Mẹ kiếp... Đừng... Đừng dừng lại, làm ơn.. Em... sắp đến rồi..." Hơi thở của tôi ngày càng nặng nề hơn, tôi ngày càng gặp khó khăn hơn trong việc phát âm 1 cách hoàn chỉnh. Bụng tôi thắt lại và sau vài cú thúc nữa, tôi cảm thấy nó vỡ ra và ngửa đầu ra sau, tôi hét lên cực khoái. "AHHHH~ YESSS..." Cánh tay khỏe mạnh của cô ấu vòng qua eo tôi là thứ duy nhất giúp tôi không ngã gục tại chỗ, vì đầu tôi choáng váng đến mức không thể giữ cơ thể đứng thẳng trên đó.

"Em thật đẹp, bé con~" Những ngón tay biến mất khỏi bên trong tôi và cùng với nó là chiếc máy rung. Tôi sắp khuỵu xuống nhưng Chaeyoung đã có kế hoạch khác cho tôi. Cô ấy đẩy tôi vào tường và bắt tôi dựa vào đó, trước khi quỳ xuống và vén váy tôi lên. Sau đó, cô ấy kéo quần lót của tôi xuống để chiêm ngưỡng tác phẩm của mình, mớ hỗn độn đẹp đẽ mà cô ấy đã tạo ra cho tôi. Đã biết trước chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, tôi chuẩn bị tinh thần để chiếc lưỡi của cô ấy chạy dọc vùng kín của mình. Dù rất thích trêu chọc tôi nhưng cô ấy luôn đảm bảo dọn dẹp cho tôi đúng cách và không để lãng phí một giọt nước tình nào.

"Bây giờ em đã học được bài học của mình chưa?" Cô ấy ngước lên nhìn tôi với nụ cười nhếch mép đầy trêu chọc khi cô ấy rõ ràng rất thích thú khi nhìn thấy tôi đang thở hổn hển và đổ mồ hôi.

Tôi ngoan ngoãn gật đầu. "V..vâng, em đã học được rồi. Em hứa, em sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng mọi nhu cầu của người, Mommy~"

Nụ cười mãn nguyện nở trên môi, Chaeyoung lại đứng dậy sửa lại quần áo, đầu tóc cho tôi trước khi đặt một nụ hôn yêu thương lên trán, mũi và cuối cùng là môi tôi. "Tôi biết em làm được mà. Bây giờ, hãy quay lại. Mọi người đang đợi em. Và tôi rất mong đợi được về nhà để có thể cởi bộ quần áo này ra khỏi người em để có thể chiêm ngưỡng những gì bên dưới ~"

____________________________________
----------------------------------------------------

The End.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top