Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 25:Bé thụ ốm rồi

Mèo méo meo mèo meo con mèo.....

Chuông điện thoại làm cho Jennie tỉnh giấc. Nàng thò tay với lấy chiếc điện thoại đang không ngừng kêu kia

-Ai vậy?_không nhìn xem là ai, Jennie bắt máy luôn,giọng nói có phần mệt mỏi

-Là Lí Sà xinh đẹp,dễ thương,đáng yêu cute phô mai que của chị đây chứ ai_giọng nói 8 quãng của em vang lên

-Rồi, không cần giới thiệu, nghe giọng Đô trưởng của em là chị biết rồi. Mà có chuyện gì

-Hề hề. Nghe nói chị đã về, cơ mà sao giọng có vấn đề à?bệnh hả_Lisa ngạc nhiên khi thấy tông giọng trầm khàn của Jennie

-Hình như chị cảm rồi

-Chết. Giờ chị có ở nhà không?_Lisa  lo lắng

-Có chị đang ở nhà

-Được rồi. Đợi em 2 phút, em sang xem thế nào_Lisa dập máy rồi nhanh chóng đi(hôm nay cuối tuần nên Li đc về nhà)

Đúng 2 phút sau Lisa có mặt trước cửa nhà Jennie, em bấm chuông, đợi một lúc thì Jennie đi xuống mở cửa cho

Jennie xuất hiện sau cánh cửa với bộ dạng ngàn chấm. Áo ngủ nhăn nhúm do nằm nhiều, tóc xù rối, môi nhợt nhạt mắt vô hồn. Nhìn vào thì nghĩ là xác sống hơn là người ốm. Lisa thoáng giật mình rồi lên tiếng

-Bệnh đừng đứng ở đây,vào nhà đi cho đỡ gió_em kéo Jennie vào trong nhà. Nàng ngồi bịch xuống sopha đầu ngửa ra sau mệt mỏi

Lisa lắc lắc đầu. Em vào bếp mở hộp đựng đồ y tế ra, lấy một chiếc nhiệt kế mang ra đút vào miệng Jennie bắt nàng ngậm lấy nó. Một lúc sau, Lisa rút ra rồi nhìn số nhiệt độ. Ôi định mệnh, gần 40°c! Cảm gì mà dữ vậy?!

-Chị sốt nặng rồi. Gần 40°c đấy_Lisa nói, đưa chiếc nhiệt kế cho Jennie xem. Nàng cũng hơi giật mình. Từ trước tới nay chưa có ốm thế nặng thế này

-Đợi em chút, em sang hiệu thuốc mua miếng hạ nhiệt nhé_Lisa nói rồi bước ra khỏi nhà. Jennie nhìn theo dáng em, cảm kích mà bật cười

Không lâu sau Lisa trở lại với một bịch thuốc hạ sốt. Em ngồi xuống cạnh Jennie, lôi trong bọc ra một gói đựng miếng dán. Bóc túi lôi ra một miếng, Lisa cẩn thận dán lên trán Jennie

-Cảm ơn em. Khụ....khụ...._Jennie nói rồi bật ho sặc sụa

-Trời chị em không mà cảm ơn gì ở đây,để em đi lấy nước uống thuốc rồi hẵng đi nghỉ_Lisa chạy vào bếp lấy ra một cốc nước ấm

Jennie ngoan ngoãn uống hết đống thuốc xanh đỏ mà Lisa đưa cho

-Hộp này là thuốc ho, uống sau khi ăn một viên một lần, gói này là thuốc hạ sốt, uống vào bữa tối hai viên một lần. Nghe rõ chưa?_Lisa cẩn thận nhắc nhở

-Rồi. Chị đọc hướng dẫn sử dụng là được mà_Jennie khàn khàn giọng

-Thôi đừng nói nữa. Giọng chị khàn khàn nghe mà rợn người. Nghỉ đi, em nấu chút cháo cho ăn. Rồi chiều em đưa đi truyền nước

Jennie lên phòng ngủ, Lisa lại tất bật đi vào nấu cơm. Cũng may hôm nay Jisoo đi ăn với mấy anh chị trong công ty nên không phải nấu thêm cho chị.

Đang nấu ăn thì chuông điện thoại Jennie vang lên ở phòng khách. Lisa mới bắt máy nghe hộ. Hai chữ "Park Mặt Dày" hiện lên. Lisa liền đoán ngay là Chaeyoung

-Em Lisa nghe đây_Lisa bắt máy

-Ơ... _Chaeyoung nhìn lại tên trên màn hình tưởng mình gọi nhầm số

-Sao em lại cầm máy Jennie?_
Chaeyoung hỏi

-Jennie bệnh nên ngủ rồi,em ở đây nên nghe hộ

-À. Vậy Jennie thế nào rồi,có bệnh nặng lắm không?

-Chị ấy sốt cao lắm,Gần 40°c cơ

-Thế à? Giờ tôi đang có việc chiều tôi ghé qua sau nhé. Tôi cúp máy đây

-Ừm_Lisa ngắt máy rồi lại vào bếp tiếp tục công việc nấu cháo

====

Đến chiều, Lisa đưa Jennie đi phòng đa khoa truyền nước biển

-Truyền nước nhiều máu sẽ bị loãng một ít. Cô về nhớ cho cô ấy ăn nhiều gan lợn để hồi máu nhé_bác sĩ nhắc nhở Lisa

Lúc qua chợ Lisa liền mua một ít gan lợn như lời bác sĩ về nấu.Jennie rất thích gan lợn nên thấy Lisa mua thì thực mừng.

Lisa đưa Jennie vào nhà rồi thay cho nàng một miếng dán mới. Xong xuôi mới đi nấu đồ ăn

"Kinh....koong..."

Chuông cửa reo lên. Jennie mệt mỏi lê thân xác ra mở cửa. Là Chaeyoung. Cũng may, bộ dạng của Jennie giờ đã đỡ hơn nhiều nên Chaeyoung không bị hù chết

-Sao chị lại ở đây_Jennie cố nói, bởi cổ họng nàng giờ đã rất đau rát

-Lisa nói em sốt nặng nên tôi qua thăm, à tôi mua cho em dâu món mà em thích này_Chaeyoung nói đồng thời lách người bước vào nhà

-......_Này! Ai cho chị tự tiện vào nhà tôi vậy_Jennie gào thét trong lòng

Lisa đang xào nấu trong bếp thấy Chaeyoung bước vào thì mỉm cười chào

-Chị mang gì đến vậy?_Lisa tò mò hỏi

-À. Một chút dâu ý mà

-Sao biết Jennie thích dâu vậy?

-À...Có lần Jennie đã nói với tôi_Chaeyoung cười cười

-Chị rửa dâu đi. Ở bồn rửa nhỏ hơn ý_Lisa vừa nói, tay vừa liên tục đảo đều chảo

-Hay hôm nay ở lại đây ăn đi. Em gọi thêm Jisoo nữa. Chiều tối chị ấy về rồi_Lisa lên tiếng

-Vậy cũng được,thật ngại quá_Chaeyoung gãi đầu

Jennie ở ngoài phòng khách thầm khình bỉ. Thích quá lại còn bày trò ngại ngùng, mà nhà chị sao em dám mời người ta khi chưa được sự đồng ý của chị chứ cai tên Lisa này.Jennie hung hăng chà đạp trái táo trên đĩa.

Lúc sau Jisoo về nhà, nghe Lisa bảo sang nhà Jennie ăn nên vui mừng nhanh chóng đi sang nhà Jennie

-......._Nhà tôi trở thành cái nơi sinh hoạt chung từ bao giờ vậy trời_Jennie "phẫn uất" lấy tay vuốt mặt

Nhìn cả bàn ăn đầy những món ăn ngon lành, hơi nóng và mùi thơm phả ra nức cả mũi. Lisa không hổ danh là con đầu bếp nổi tiếng mà (đây chỉ là Lisa trong truyện thôi nha mn,còn Lisa ở ngoài nấu ăn thì.....mn cũng biết rồi đó,nấu mì tương đen nhưng tô mì thì trắng tươi nhiêu đó cũng đủ hiểu Lisa nấu ngon cỡ nào rồi ha)

-Mời mọi người ăn cơm_Jisoo nhanh nhảu nói, tiếp đó nhanh tay mà hướng đũa xuống đĩa gan lợn xào thơm ngon kia.

Bỗng "khựng" Lisa nhanh chóng cầm đĩa gan lợn ra khỏi mặt bàn. Jisoo vì dùng lực mạnh và nhanh nên không kịp mà phanh, nên chiếc đũa gỗ đã cắm xuống bàn và gãy đôi trong sự kinh hoàng của ba người còn lại

-Sao em lại rút đĩa ra?_Jisoo mếu máo

-Món này là giành cho Jennie unnie, chị ấy bị ốm mà chị phải ưu tiên cho người bệnh chứ,đừng có trưng vẻ mặt cún con ra, em không xử tội làm gãy đũa là may rồi đấy_Lisa nghiêm túc nói rồi đặt đĩa gan lợn xuống trước mặt Jennie

Jennie sung sướng, gắp một miếng to thả vào mồm. Không quên quay sang Jisoo trêu tức.Chị ngậm ngùi gắp rau xanh ăn

Chaeyoung im lặng xem kịch vui, bất giác nở nụ cười bán nguyệt. Có con ruồi đen vò vè bay qua, bị nụ cười của Chaeyoung làm ngây ngất mà hạ cánh vào đúng bát cơm của Jisoo. Chị im lặng nhìn con ruồi đen trong bát, tự hỏi: đây có phải là món quà trời tặng thay cho gan lợn không?

______
Tối vv nhé mn❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top