Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 43:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ cái ngày mà Chaeyoung bị Hyori bắt cô đã không gặp Jennie, liền trở về nhà. Bước vào phòng nhìn một cơ thể gầy yếu không có chút sức sống cô không khỏi đau lòng. Cô đã từng hứa sẽ không làm cô ấy buồn cô ấy khóc, mà bây giờ....

"Jennie"_Chaeyoung thở dài gọi nhẹ tên Jennie

Vừa nghe giọng nói thân quen Jennie liền chạy tới ôm chặt Chaeyoung_"tôi hứa sẽ ngoan mà xin...xin em đừng bỏ đi nữa"

Nhìn những vết coi đầy trên lưng và vai Jennie, Chaeyoung không kiềm được nước mắt mà chảy xuống. Ngón tay vuốt nhẹ theo những lằn roi_"đau...đau không?"

"Không đau không đau"_Jennie liên tục lắc đầu

"Hãy trả lời thật lòng chị nói đi đau không"_Chaeyoung đẩy nhẹ vai Jennie ôm mặt cô những giọt nước mắt từng giọt từng giọt rơi đầy trên má Jennie

"Đau....đau lắm. Tất cả mọi thứ điều rất đau. Chaeyoung à tim chị thật sự đau lắm chị nhớ em, chị yêu em, chị ghét em tại sao chứ?? Tại sao em dám làm những điều này với những người con gái khác. Em đã nói chỉ yêu mình chị. Mãi ở cạnh chị. Em là đồ nói dối. Đồ đáng ghét"

"Không phải lúc trước chị cũng như vây sao"

"Không có, chị trong sạch, lúc đó hai người chỉ cởi đồ giả vờ gạt em thôi"

"Nhưng còn hôn nữa mà"

"Chỉ chạm nhẹ trên má thôi, còn em đôi môi này đã hôn bao nhiêu người rồi chứ"
Jennie có bao nhiêu bực tức điều dồn hết vào những nắm đấm, cô đấm vào thẳng ngực Chaeyoung muốn cho cô ấy hiểu chút nào đó về nổi đau mà cô đã chịu bao lâu nay

Chaeyoung cứ đứng đó để cho Jennie trút toàn bộ cơn giận lên cô. Đến khi cô dừng lại mới kéo người cô lại cũng không dám ôm thật chặt vì sợ cô đau rồi cuối đầu hôn nhẹ lên đôi má đầy nước mắt.

"Toàn bộ là lỗi của em. Xin chị hãy cho em cơ hội nữa, được không?"

"Chaeyoung chỉ cần em bên cạnh chị thôi điều đó khó lắm sao??"

"Không...không khó em sẽ ở bên cạnh chị, làm những điều chị thích"

"Mọi...mọi thứ sao??"

"Ừm... mọi thứ"

"Vậy chúng ta...em làm chuyện đó với chị như trước được không??"

"Được"

Jennie nhướng người hôn môi Chaeyoung nụ hôn nhẹ nhàng mà ngọt ngào. Cô bắt lấy tay Chaeyoung cho vào trong áo của mình.

"Không được... bây giờ không được cơ thể chị còn đang rất yếu em sợ sẽ..."

"Không sao...xin...xin em đấy làm ơn...chị muốn cảm nhận hơi ấm của em....sự ấm ấp chu đáo mà từng là của riêng chị...Chaeng...."

"Đến bây giờ nó vẫn là của riêng chị, em chưa bao giờ đối xử chu đáo, ôn nhu với người khác như chị. Tất cả...chị là đầu tiên và là duy nhất của em"

Chaeyoung bế Jennie lên giường tiếp tục nụ hôn, không bước dạo đầu lưỡi cả hai lặp tức quấn lấy nhau. Trong lúc hôn Chaeyoung luôn không rời mắt khỏi Jennie. Chỉ ôm hôn thôi mà nhìn cô trông rất khổ sở

"Lần sau được không??"_Chaeyoung không nỡ nhìn người yêu mình khổ sở như vậy liền chấm dứt nụ hôn

"Nhưng...."

"Lần sau khi chị khỏe hơn chúng ta sẽ làm mà nha"_Chaeyoung vuốt nhẹ gò má Jennie,
Chaeyoung nằm xuống cạnh Jennie bế đầu cô ấy đặt lên vai mình rồi ôm

"Em biết hỏi câu này có hơi muộn nhưng em muốn biết khoảng thời gian đó chị sống có tốt không"

"Chaeng, khoảng thời gian đó khi không có em cuộc đời chị như một bức tranh đơn sắc vậy...."_Jennie nhổm người dậy hôn một cái bên má Chaeyoung rồi quay lại nằm trên vai cô ấy ngước nhìn gương mặt đã lâu không thấy_"bây giờ em đã ở đây vậy.... em có thể vẽ lên những mảng màu yêu thích của em lên cuộc đời chị không?"

.

.

.

3 tháng sau:

"Chị nè em có chuyện quan trọng muốn nói"_Chaeyoung ánh mắt dán chặt trên bụng Jennie

"Ừ...hửm..."_Jennie nhìn thấy ánh mắt Chaeyoung cứ nhìn vào bụng mình theo phản xạ liền lấy tay ôm bụng

"Em...thật ra thì...em đã nghĩ lâu rồi,chị nè chị có thể cho em một bé con được không"_ Chaeyoung bước tới trước mặt hai tay vòng quanh eo mở to hai mắt mím môi ra vẻ đáng thương nhìn Jennie.

"Bé...bé Con?? "_Jennie vờ như không hiểu ý Chaeyoung ra vẻ ngơ ngốc nhìn hướng khác

"Chị à...."

"Chaeyoung..."

"Được rồi chị không muốn em cũng không ép..."_Chaeyoung buông lỏng tay bước đến sofa ngồi cuộn mình_"em từng nói chỉ làm những điều chị muốn được rồi chị không muốn em cũng không ép. Đừng quan tâm em chị cứ làm việc của mình đi. Em sẽ ngồi mãi ở đây suốt phần đời còn lại, tưởng tượng tiếng cười tiếng bước chân của đứa trẻ. Em sẽ ngồi cho đến khi mọc rêu mọc rể"_Chaeyoung cuối đầu tay tự ôm chặt lấy bản thân

"Chaeng..."_Jennie bước đến cạnh Chaeyoung đưa cô ấy dựa vào trong lòng cô

"Chị thật sự không muốn sao??"_Chaeyoung ngước nhìn mắt động chút nước

"Không phải chỉ...chỉ là...em đó... có...đứa nhỏ rồi bỏ chị"

"Không có đâu em nhất định yêu mẹ và bé con mà nha nha"

Vài năm sau.....

"Lêu lêu hai người không bắt được con đâu"_Kuma đưa ngón tay lên kéo mắt lưỡi còn lè ra trêu

Park Kuma từ nhỏ đã thể hiện ra sự lanh lợi thông minh. Về sắc đẹp thì không cần diễn đạt nhiều, hai người mẹ đều là mỹ nhân tất nhiên đứa bé này nhan sắc cũng không kém gì hai người kia thậm trí có thể hơn

"Con đứng lại đó"_Chaeyoung rượt đuổi theo sau nhưng sức khỏe làm sao bằng một đứa nhỏ cộng thêm hai đồi núi phía trước càng khó chạy nhảy hơn

"Chae...Chaeng... bắt...bắt được chưa"_Jennie chạy theo sau tay cầm chén cơm tay cầm muỗng .

Kuma chạy vào phòng ngủ của hai vị phụ huynh liền nhảy một phát lên giường. Chaeyoung cũng chạy theo sau đó nhưng vì không cẩn thận liền trực tiếp hôn mặt sàn
Kuma ở một bên ôm bụng cười ha hả. Một lát sau vẫn không thấy Chaeyoung động đậy liền lo lắng bước lại gần khiều nhẹ, vẫn không thấy động tĩnh gì, nước mắt nước mũi liền trào ra cùng lúc miệng không ngừng gọi tên Chaeyoung.

Chaeyoung nhưng cơ hội liền ngồi dậy bế Kuma vào lòng

"Mommy.... hổng sao.."_Kuma dụi dụi vào ngực Chaeyoung_"ủa mà khoan...."_chui từ người Chaeyoung ra hai mắt to tròn chớp chớp liên tục_"Mommy lừa con"_Kuma cảm thấy mình bị lừa liền hét lớn

"Không phải đã giao kèo rồi sao ta làm cách nào cũng được miễn bắt được con"_Chaeyoung ôm Kuma trong lòng cười ha hả rồi cuối đầu xuống hôn má bánh bao gen di chuyền từ mẹ sang con của Kuma.

"Con không chơi với Mommy nữa. Mẹ!!! Mommy lừa con"_Kuma nhảy ra khỏi người Chaeyoung chạy xuống lầu tìm Jennie.

Kuma cũng chịu ngoan ngoãn ngồi ăn cơm ở phòng khách. Hai vị phụ huynh cũng vì mệt nên đứng dưới bếp uống nước
"Chaeng..."_Jennie rung nhẹ người khi bàn tay Chaeyoung đang ôm trọn bầu ngực cô.

"Lâu rồi chúng ta không... em thực sự muốn chị"

"Không được Kuma đang ở ngoài"

Kuma đứng một bên nhìn hai vị phụ huynh tình tứ trắc lưỡi lắc đầu

"Haiz cô Jamie quả thật nói không sai mà"

Hai người kia nghe tiếng Kuma cũng nhanh chóng rời nhau ra có chút bối rối nhìn đứa nhỏ
"Cô Jamie từng bảo khi có con hai người không được thoải mái giao phối"

"Cô Jamie??? Con kết thân với cô ta khi nào chứ??"_Jennie nhăn mặt

"Lâu rồi ạ chơi với cô ấy vui lắm á"

"Con không được chơi với cô ta"

"Con hổng thích... con không làm phiền hai người giao phối nữa con đi ăn cơm"

"Đứa trẻ này sao mà cứng đầu giống Mẹ nó quá đi"_ Jennie nhìn bóng lưng Kuma tự hỏi tại sao nó lại giống mình như thế, ngoan ngoãn dễ bảo như Chaeyoung không tốt hơn sao.

Chaeyoung đứng phía sau chỉ biết cười.

Jennie quay sau nhìn Chaeyoung, bốn mắt giao nhau không nói lời nào nhưng trong lòng lại đồng thanh thốt lên một câu.

"Hạnh phúc thật"

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top