Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

~2~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HyungSeob thích WooJin, nhưng WooJin thích JiHoon. HyungSeob không ghét JiHoon, mà còn rất thân với JiHoon. JiHoon thấy có lỗi với HyungSeob nhưng HyungSeob nói không sao và giải thích tràng dài về việc yêu đương không thể ép buộc.
JiHoon lại dễ dãi, WooJin muốn gì cho đấy. Động chạm? Không quá trớn thì okay. Nắm tay? Okay. Khoác vai? Okay. JiHoon không biết rằng HyungSeob hôm nào cũng chứng kiến từ xa. Nhưng HyungSeob không trách JiHoon, vì tính JiHoon vốn đã thế rồi, rất tốt bụng, ai xin gì cũng cho.
JiHoon nói với HyungSeob rằng JiHoon đã nói với WooJin tránh xa JiHoon ra nhưng WooJin không thích. JiHoon có bảo WooJin là HyungSeob thích WooJin nhiều lắm nhưng WooJin không quan tâm. JiHoon thực sự thương HyungSeob, ngày đêm theo đuổi nhưng lại không nhận được gì.
Một ngày HyungSeob thấy WooJin đang hôn JiHoon. HyungSeob vẫn cười và bước về nhà. Đóng cửa phòng, HyungSeob khóc không được, chỉ biết cười. Cười vì thấy vui cho JiHoon.
HyungSeob tốt như thế nhưng lại thiệt thòi. Và HyungSeob cũng cười như thế khi ra đi ở tuổi còn ăn học.
Trên tấm bia đá lạnh lẽo có hình cậu con trai nở nụ cười tươi rói rạng rỡ ngược lại hẳn so với không khí xung quanh.
Trước tấm bia là một cậu trai khác đang quỳ, mặt cúi gằm, nước mắt chảy lách tách xuống ngọn cỏ.
Park WooJin thực sự là thích Park JiHoon, nhưng lại yêu Ahn HyungSeob, nhưng lại từ chối tình cảm của Ahn HyungSeob.
Đến giờ chuyện đấy Park JiHoon vẫn không thể hiểu được.
-
Tự suy diễn tiếp nhé các tình yêu ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#chamseob