Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




--

Thời tiết vẫn như vậy , từ lúc cậu ở đây , ngày nào nơi đây cũng được bao phủ bởi đám tuyết trắng xóa . Đúng là nghiệt ngã đối với người ghét giá lạnh như Jihoon .

Là một chú thỏ trằng...

Jihoon tích thú đuổi theo con thỏ mà không nhận ra nguy hiểm bên ngoài . Đã có người đang đứng đó đợi cậu .

" Này , em định đi đâu vậy ?"

Woojin bỗng xuất hiện phía sau mà hỏi .

" Woojin , anh về rồi sao ? Em đang đuổi theo con thỏ trắng ấy "

" Bỏ đi , vào trong đi lạnh rồi . Nhớ ở yên trong phòng , đợi tôi "

Đợi đến khi Jihoon đã đi vào trong , Woojin mới đi ra phía ngoài .

" Cô muốn làm gì Ji Hoon ? "

" Woojin..."

Cô ta sợ hãi nhìn anh .

" Lần này là tôi may mắn phát hiện ra . Đừng bao giờ để tôi thấy việc như vừa rồi "

Nói xong , anh quay lưng bỏ đi .

--

" Hoonie , lần sau em đừng có đuổi theo những thứ đó . Có biết nguy hiểm lắm không ? "

" Chỉ là một chú thỏ trắng thôi mà .."

" Thỏ thì sao . Nó cũng biết cắn đấy ! "

Nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng , anh khẽ vùi mặt vào hõm cổ mà ngửi mùi hương thân quen này . Đối với anh , cậu chính là báu vật vô giá , tuyệt đối không thể đánh mất .

" Hãy chuyển ra ngoài , chúng ta sẽ không gặp nguy hiểm "

Woojin mở lời đề nghị .

" Đi đâu chứ ? "

" Nếu muốn có thể đến Seoul "

" Thật sao . Em rất thích ý tưởng này "

" Vậy ngay ngày mai chúng ta sẽ đi tới Seoul "

" Thật sao...? "

Jihoon mắt mở to mà ngạc nhiên .

" Phải ! "

" Vậy em sẽ đi dọn đồ ngay bây giờ "

Jihoon hưng phấn bước xuống giường , đến lấy một cái balo to của mình mà đem quần áo cất vào .

--

" Bảo bối , em có thể bớt nháo được không "

Jihoon cười tít mắt .

" Mai được đi ra ngoài nên rất vui , thực sự xin lỗi anh a~ "

" Nếu em không chịu đi ngủ thì mai ta sẽ ở yên trong đây "

" A...em sẽ ngủ "

Nói xong , cậu chui vào trong chăn , nhắm mắt .

Woojin thuận lợi luồn tay qua eo mà ôm chặt lấy cậu .

" Ngủ ngon ~"

...

Sáng sớm , Jihoon đã tỉnh dậy hứng khởi chuẩn bị mọi thứ . Theo lời Woojin dặn , Jihoon ngoan ngoãn ngồi đợi ở đó .

" Chuẩn bị đi đâu sao Hoon , sao em mang nhiều đồ vậy "

Krytal bước lại mà hỏi .

" Em chuẩn bị đi tới Seoul !"

" Cùng Woojin sao . A thật là . Có gì chị sẽ đến thăm em thường xuyên chứ ở đây quả thực chán "

Một lúc sau , Woojin từ tòa nhà chính trở về . Anh đi tới phía cậu đang ngồi , mỉm cười . Nhéo nhéo miếng mochi trên mặt , khẽ hỏi " Chờ anh có lâu không ?"

Jihoon lắc đầu , cười tít mắt " Gần nửa ngày thôi ~"

--


" Anh đã nhờ ông Kim đặt xe rồi , tại sao giờ này chưa tới chứ "

Woojin có chút bực tức . Đứng đợi một lúc cuối cùng có một chiếc xe hơi màu đen đi về phía hai người . Cửa xe mở ra , một người đàn ông bước ra , cúi đầu xin lỗi .

" Ngài Park thật sự xin lỗi , nơi này thường tắc đường , tôi không thể tới sớm hơn được "

" Rồi không sao . Mau mở cửa xe "

Hai người bước vào trong xe . Ông Kim lên tiếng .

" Tôi đã chuẩn bị cho ngài một căn biệt thự hạng A ở ngay trung tâm thành phố . Ngài sẽ thoải mái khi sống ở đó "

" Làm tốt lắm !"

Chiếc xe đi thẳng tới căn biệt thự . Nhận được dấu hiệu từ xa , cánh cửa tự động mở ra . Nơi đây được thiết kế một cách cẩn thận cho nên mọi thứ nhìn đều rất hài hòa từ màu sắc cho tới chất lượng .

Vừa đặt chân xuống xe , Jihoon mở tròn mắt mà nhìn nơi này . Qủa thực là trốn bồng lai ở hạ giới . Jihoon hào hứng chạy vào bên trong , phát hiện bên trong toàn là những linh hồn đang đứng cúi chào .

" A...Woojin .. ma Seoul ...."

Cậu nhanh chân quay lại bám lấy Woojin . Anh thấy vậy bất giác mỉm cười .

" Đây là một vài linh hồn tôi thuê bên ngoài để ngài có thể tiện làm vài việc cho ngài "

Ông Kim lên tiếng .

" Ở dưới tầng hầm tôi đã chuẩn bị sẵn một ngân hàng máu tươi , ngài có thể dùng bất cứ lúc nào "

Bước vào bên trong , mọi thứ đều được trang hoàng lộng lẫy . Một bộ sofa lớn được đặt tại phòng khách cùng một máy chiếu phim . Bên cạnh là vài chậu cây cảnh để trang trí . Hơn nữa , một chiếc tủ lớn được đặt các loại đồ ăn vặt được chính Woojin dặn dò chuẩn bị cho bảo bối của mình .

" Thích nó chứ ? "

Jihoon khẽ gật đầu

" Em đang là người hạnh phúc nhất thế giới !"

Lên xem qua phòng ngủ , nội thất hầu như là những đồ đắt tiền . Trong phòng còn thoang thoảng mùi của gỗ . Trên giường được đặt một chiếc hộp lớn ngay ngắn .

" Woojin...có cái hộp "

" Anh nhớ chúng ta đâu mang theo thứ nào như vậy ?"

" Để em mở ra "

Jihoon tiến gần về phía cái hộp . Mở hộp ra , cậu hốt hoảng khi nhìn thấy những vật dụng bên trong . Đây là gì ?

Xích trói , một vật tròn nhìn giống quả trứng và cả...

Park Woojin nhận ra những thứ trong hộp liền giật mình mà lắc đầu .

" Không phải đâu Hoonie . Đây chắc là bị đặt nhầm chỗ thôi . "

Jihoon đóng nắp hộp , tiện tay quăng vào thùng rác .

" Những thứ này là sao ? "

Woojin lắp bắp .

" Thực ra...thực ra .. à mua về để trang trí chút ấy "

" Trang trí sao ? Vậy mang đống này đi mà trang trí "

Nói xong bá đạo ném chiếc hộp về phía Woojin .

" Bảo bối đừng giận mà !!!!"

" Ai là bảo bối của anh chứ ! "

Bad Dracula...

Jihoon quyết định chiến tranh lạnh với Woojin . Cả bữa tối không thèm nhìn anh một cái . Buổi tối thì đòi mang chăn xuống đất nằm . Khó khăn lắm mới giữ được ở trên giường , tuy nhiên .....

" Đây là gối bông ngăn cách , người nào vi phạm sẽ phải ra ngoài sân nằm ! "

Cảm giác khi nằm chung mà không được chạm vào người khiến Woojin muốn phát điên lên . Trong lòng có chút khó chịu . Cũng tại mấy người chuyển đồ , lẽ ra phải mang đi cất kín một chút .

Sáng hôm sau , Jihoon dậy thật sớm , mặc lại bộ đồng phục đã lâu ngày chưa mặc , vào trong phòng bếp chuẩn bị ít đồ ăn sáng cho hai người sau đó đeo balo lên .

" Em..đi đâu đó "

" Đi học ! Lần này đừng có hòng ngăn cản "

Sống cùng nhau đã lâu , bây giờ vai vế cũng thay đổi rất nhiều . Park Woojin của anh từ lúc nào đã trở thành ngạo kiều thụ , còn anh bây giờ phải ôn nhu một cách khó tin . Đúng là trên đời cái quái gì cũng xảy ra . Ngày xưa , khi cậu xin cho đi học , anh còn bá đạo lắc đầu không cho . Bây giờ thì....

" Đồ ăn sáng em để trong bếp , mau qua ăn "

Nói xong , Jihoon đi giày rồi bước ra khỏi nhà . Đã lâu lắm rồi mới được đi học lại , cảm giác thật tuyệt , Cậu vui vẻ bước đến trường . Thấy cậu , ai nấy đều ngạc nhiên . Ngày cậu biến mất , người ta còn đồn rằng cậu có thể đã bị bắt cóc bán nội tạng . Bây giờ thấy Park Jihoon bằng da bằng thịt xuất hiện trước mắt , không ai tin vào mắt mình .


















End chap 7...

Hey các tình yêu , chế đã trở lại đây . nhớ vote cho chế nha~

Có góp ý gì nhớ cmt để chế đọc và sửa nha

Chap này có vẻ rất nhạt thì phải....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top