Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tiểu Cúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

「Xoá bỏ buồn phiền」

1.

Khi nhìn thấy mảnh cánh hoa nhỏ trắng toát nằm trong bồn rửa tay, Lưu Tăng Diễm còn chưa phản ứng lại, cảm giác nóng rát trong cổ họng lại bắt đầu xuất hiện, cảm giác dây thanh quản xé ra khiến nàng khó thở, cúi nửa người xuống nhoài ra phía trước bồn rửa tay không ngừng ho, đem dị vật trong cổ họng từng chút từng chút ho ra ngoài

Đây rốt cuộc là cái gì ? Lát cắt màu trắng cỡ móng tay làm thế nào trông giống mảnh cánh hoa, nhưng con người sẽ không bao giờ nôn ra đoá hoa, cái này không phù hợp với chức năng của thân thể

Cảm giác cổ họng không khó chịu như vậy nữa, Lưu Tăng Diễm đứng thẳng người dậy, dội nước vào mặt, có thể bình tĩnh lại một chút. Vớt lại thứ nhỏ vụn bên trong bồn nước quan sát, ngoại trừ cánh hoa, nàng không tìm được từ nào khác phù hợp để miêu tả nó

【Chứng nôn hoa: khi nhớ hoặc chấp luyến sâu sắc nhưng vô phương bày tỏ, người yêu đơn phương thì sẽ mắc bệnh này. Người mắc chứng nôn hoa, mỗi khi nhớ sâu sắc đối tượng đơn phương, tình yêu không cách nào nói ra được, cổ họng sẽ nóng rát mãnh liệt, theo mức độ ngày càng sâu sắc sẽ cảm thấy cổ họng, dây thanh quản có cảm giác như xé ra, mà còn ho rất kịch liệt, nôn ra cánh hoa, hoặc khi mở miệng hoa sẽ nở ra, những bông hoa bị nôn ra dựa vào những cảm xúc, tâm trạng khác nhau của người mắc bệnh đối với đối tượng đơn phương mà biến đổi, rất đẹp, nhưng đối với người mắc bệnh mà nói là một việc hết sức thống khổ】

Lật đi lật lại phần giải thích trên Baidu, mỗi một từ nàng đều nhận thức nhưng đọc liền thành một đoạn nàng lại đọc không hiểu. Yêu đơn phương, nhớ, tình yêu, những cụm từ này kết hợp lại giống như mở đầu của một câu chuyện buồn, nhưng thật sự xui xẻo, thật không dễ dàng gì khi thích một người đột nhiên gặp phải triệu chứng hiếm gặp như vậy

【Chứng nôn hoa ý chỉ vì tình yêu một chiều mà mắc loại bệnh này, không có thuốc có thể chữa trị căn bệnh này, phương pháp duy nhất để chữa bệnh là chấm dứt tình yêu đơn phương, hoặc để đối tượng của bạn - người mắc bệnh - thích bạn, và hai người yêu nhau, bên nhau hạnh phúc, bệnh này liền có thể chữa khỏi】

Có đủ bất hạnh, nàng còn dự định luôn tiếp tục yêu thầm, xem ra hiện tại chỉ có thể để mũi tên yêu thầm đơn độc của nàng đến đây mà kết thúc rồi

"Lưu Tăng Diễm ? Chị đang ở trong đó sao ?"

Cửa phòng tắm bị gõ xuống hai lần, bóng dáng của Viên Vũ Trinh xuất hiện sau cánh cửa thủy tinh mờ, "Chị không thoải mái sao ? Có cần đi bệnh viện xem không ?"

Đi bệnh viện cũng khám không ra loại bệnh tình này, Lưu Tăng Diễm trả lời một câu không sao sau khi dội nước sạch sẽ bồn vệ sinh, lau miệng sạch sẽ rồi đi ra khỏi cửa, người bên ngoài đang cầm chiếc túi với vẻ mặt lo lắng, xem ra là vừa quay lại vẫn còn chưa bỏ đồ xuống mà đến quan tâm nàng

Đừng như vậy mà tỷ tỷ, em như vậy sẽ khiến bệnh tình của chị nặng thêm, Lưu Tăng Diễm hít sâu một ngụm khí, lặng lẽ bước nửa bước ra ngoài

"Không sao chứ ? Có không thoải mái thì báo cho em đó". Người bên cạnh vẫn đang lo lắng đi theo, mu bàn tay đang đặt trên trán nàng thử xem nhiệt độ, "Có phải đến kỳ phát tình rồi không ? Thuốc ức chế vẫn còn chứ ?"

Bất lợi của Beta là ở chỗ quá tốt bụng còn không có cảm giác xa cách, không quản là Omega hay là Alpha đều là hoà hợp như vậy mà sống chung. Lưu Tăng Diễm miễn cưỡng đối với cô xấu hổ cười một tiếng, nghiêng đầu tránh khỏi tay của cô, sau khi nhận lấy túi xách trong tay Viên Vũ Trinh, nói một câu chị đi làm cơm trước rồi vội vội vàng vàng chạy trốn khỏi nơi ngạt thở của cô

"Cái này là em mua sao ?"

Khi thức ăn dọn ra, nhìn thấy chiếc bình thủy tinh rất lâu không cắm trên bàn có một bó hoa tâm vàng cánh trắng, "Đây là hoa gì vậy ?"

"Daisy, tiểu cúc". Viên Vũ Trinh chạm vào cánh hoa, ngẩng đầu đầu hỏi Lưu Tăng Diễm: "Chị biết ngôn ngữ của tiểu cúc là gì không ?"

"Không biết"

"Vĩnh viễn hạnh phúc". Viên Vũ Trinh hướng về Lưu Tăng Diễm cười ngốc, "Hy vọng hai chúng ta vĩnh viễn hạnh phúc"

2.

Với giới tính Beta của người thuê chung nhà là việc rất may mắn, dễ dàng tránh kỳ rung động với Alpha, phòng ngừa kỳ phát tình của Omega, nhưng đối với Lưu Tăng Diễm mà nói có vẻ không phải như vậy, nàng có thể dùng thuốc ức chế để điều dưỡng kỳ phát tình của bản thân, nhưng không có cái gì ức chế có thể phòng ngừa sự yêu thích của nàng đối với bạn cùng phòng Beta, rốt cuộc việc cảm tình này không ai có thể kiểm soát được

Không biết bắt đầu từ khi nào họ có thói quen cuối tuần đều đi đến quán bar nhỏ một lần, ngồi trong góc mà đèn chiếu sáng chiếu không tới, cảm thụ sự vui vẻ của cảnh phồn hoa người trưởng thành, tai nghe tiếng nhạc xào xạc, lắc lư ly rượu trong tay, rượu vang ủ vào tháng trước uống so với Lafite năm 1982 vẫn mang cảm giác hơn

Nửa ly rượu vang xuống bụng, Lưu Tăng Diễm là có chút không tỉnh táo rồi, nằm dài trên bàn phả ra bọt khí rượu, nheo đôi mắt lại nhìn chằm chằm Viên Vũ Trinh đang ở trước quầy rượu cách đó không xa thêm ly. Không thể không nói rằng sau khi Viên Vũ Trinh cắt tóc ngắn vào tuần trước thật sự rất soái, khuôn mặt trắng trắng của Jun Jun xứng với mái tóc lộn xộn rối bời này, rất có một kiểu hình ảnh tiểu nãi cẩu mà các đại tỷ tỷ thích

Bắt gặp cô vừa từ chối vị nữ nhân lên trước tán tỉnh, Lưu Tăng đột nhiên có chút ghen tị, cũng không biết là ghen tị với Viên Vũ Trinh có sức hút tán gái vô hình hay là ghen tị với nữ nhân đó có can đảm dũng khí bày tỏ tình yêu

Thật ghen tị, thật ghen tị. Lưu Tăng Diễm lại uống cạn rượu trong ly

"Chị vẫn còn uống ? Đừng uống say". Viên Vũ Trinh đem ly rượu trong tay nàng lấy ra, vừa lên đến quầy rượu nhận lấy nước sôi, "Uống cái này đi"

Ngoan ngoãn nhếch miệng nhận lấy, tạp tạp miệng đánh giá: "Cái độ này có chút cao, tác dụng chậm khá mạnh"

Xem ra đã say rồi, Viên Vũ Trinh thu dọn những thứ tốt đẹp bỏ vào trong túi, đỡ Lưu Tăng Diễm cẩn thận từng li từng tí đứng dậy, Omega uống say một giây đều không thể ở lại quán bar, Pheromone ở đây là một tín hiệu nguy hiểm. Tuy rằng Viên Vũ Trinh ngửi không được mùi Pheromone, nhưng cũng có xem qua tin tức mới của báo chí về việc Omega sau khi say rượu thì bị cưỡng bức

Đỡ người tê liệt mềm nhũn đứng dậy, dựa vào một bên tìm kiếm cửa ra, gió đêm bên ngoài thổi phần phật, sợ Lưu Tăng Diễm lại bị thổi cho cảm lạnh, liền ở trước mặt nàng chắn gió, lấy điện thoại gọi xe taxi

"Này tiểu bằng hữu"

Cảm giác trên đầu có người vò, Viên Vũ Trinh lập tức đập lên bàn tay trên đầu, nhìn thấy phía sau là nữ nhân vừa nãy hướng đến cô xin tài khoản wechat, có chút bực mình lùi về phía sau nửa bước, đem Lưu Tăng Diễm chặn cố định lại, cô có thể nhớ nữ nhân này lúc đầu giới thiệu bản thân cô ta là Alpha, cảnh giác nhìn chằm chằm cô ta hỏi: "Làm gì vậy ?"

"Đừng khẩn trương như vậy, tôi chỉ là muốn cùng em trò chuyện thôi". Nữ nhân chỉ vào điện thoại của Viên Vũ Trinh, "Em không phải nói không mang điện thoại sao ?"

"Cùng cô không có liên quan"

"Hơ", nữ nhân lờ đi cười nhẹ một tiếng, nhìn về phía sau cô chỉ lộ cái đỉnh đầu của Lưu Tăng Diễm, "Đây là đối tượng của em sao ?"

Viên Vũ Trinh chặt chẽ kéo lấy cánh tay của Lưu Tăng Diễm, phòng bị trong lòng nâng lên cao nhất, không trả lời vấn đề của nữ nhân đó, chỉ nhìn chằm chằm vào mắt của cô ta

"Mùi vị dáng vẻ không tệ", nữ nhân cố ý hít một hơi thật sâu, nhìn thấy dáng vẻ xù lông của Viên Vũ Trinh rất hài lòng, "Chua chua ngọt ngọt, một Omega chất lượng rất tốt"

Sự đánh giá chán ghét khiến Viên Vũ Trinh nắm chặt điện thoại, quay ba chữ số, ấn phím màu xanh gọi điện thoại, "Nếu không đi thì tôi sẽ báo cảnh sát"

"Thật sự không đùa nữa". Nữ nhân xua xua tay, lùi về sau một bước, "Tôi chỉ muốn tốt bụng nhắc nhở em một câu thôi, Pheromone của bạn em đang ở trong quán bar bùng nổ kìa, hiện tại có nhiều Alpha đều đang tìm kiếm nó"

"Tôi nghĩ bọn họ có lẽ rất nhanh có thể tìm ra, muốn tôi giúp đỡ không tiểu bằng hữu ?"

Cái này quả là ép người đưa ra lựa chọn, Viên Vũ Trinh bắt đầu hối hận khi lựa chọn gia khai ở quán bar ở ven thành phố, thuê xe đến đều cần tận mười phút

"Cô muốn làm cái gì ?" Cô không thể không chấp nhận yêu cầu rõ ràng không tốt của đối phương

"Đưa bạn em cho tôi mượn——" lời chưa nói xong bị đôi mắt hung tợn của Viên Vũ Trinh làm cho câm miệng, nữ nhân cười tít mắt đổi yêu cầu, "Đùa thôi, cho tôi biết tài khoản wechat của em"

Chuyển mã QR, kết bạn, ảnh đại diện gợi cảm diêm dúa loè loẹt của đối phương khiến Viên Vũ Trinh nghĩ rằng bản thân đã thêm loại người chuyên ngành nào đó, chán ghét tắt đi giao diện, quyết định quay về sẽ xoá cô ta đi

Gió đêm thổi phần phật, Lưu Tăng Diễm nằm trên lưng Viên Vũ Trinh hắt hơi hai lần, đèn xe nhấp nháy của chiếc taxi từ xa chạy tới

"Tạm biệt hai vị tiểu bằng hữu". Nữ nhân bên ngoài xe cười tít mắt vẫy tay

3.

Những bức ảnh khiêu dâm lộ ra hoàn toàn chiếu vào trong mắt đem tiểu O thuần khiết làm cho ngạc nhiên, nàng chỉ là muốn truyền dữ liệu công việc nằm trong máy tính lên mà thôi, kết quả vừa mở trang wechat trên máy tính chính là một tràng ảnh người giúp việc dây đeo tất đen

Nghĩ rằng bản thân khi uống say đã thêm cái người không nên thêm, kết quả kỹ lưỡng xem danh sách trò chuyện cùng ảnh đại diện thì phát hiện đây là tài khoản của Viên Vũ Trinh

Không ngờ a, không ngờ, Viên Vũ Trinh đột nhiên thích điều này. Lưu Tăng Diễm vẫn đang cảm thán vóc dáng của mỹ nữ trong ảnh có bao nhiêu là đẹp, kết quả trong cổ họng đột nhiên bắt đầu khó chịu

Không phải chứ, cái này cũng có thể được ? !

Hoảng loạn chạy vào phòng tắm nhoài người lên bồn rửa tay liều mạng ho, cảm giác lục phủ ngũ tạng đều sắp bị ho ra rồi, cảm giác nóng rực trong cổ họng kèm theo hít thở đều có cảm giác như lửa đốt

Rõ ràng chỉ là cảm thán vóc dáng của đối phương có chút nóng bỏng thôi mà, làm sao có thể tính là tình yêu dành cho Viên Vũ Trinh chứ ? !

Mở vòi nước để cánh hoa rải rác trong bồn rửa tay bị nước cuốn nhanh đi, nhưng có nhanh thế nào cũng sẽ có cái mới rơi xuống, mặt Lưu Tăng Diễm đều ho đến đỏ bừng rồi vẫn không ngừng lại được, thậm chí đến cả màu sắc của cánh hoa đều dần dần từ trắng sang hồng

Sớm biết thì bản thân đã mua máy tính rồi, nếu lường trước được sẽ khó chịu như vậy, có đánh chết Lưu Tăng Diễm cũng không mượn máy tính của Viên Vũ Trinh dùng

Thở hổn hển không ra hơi, trên môi vẫn còn vương cánh hoa tàn, tiếp tục dội nước để xoắn nhanh đi mất, dùng nước súc miệng vài lần, dùng khăn ướt phủ lên mặt để hạ nhiệt

Được rồi, hiện tại tình hình càng nghiêm trọng hơn, ngoài phương án giải quyết bệnh tình này là khiến Viên Vũ Trinh cũng thích bản thân thì chính là kết thúc tình yêu đơn phương của nàng, Lưu Tăng Diễm sử dụng tiểu não thông minh của bản thân để tính toán tỉ lệ, có vẻ chỉ có biện pháp phía sau có thể đạt 100% hiệu quả, Triều Thiên Bá cũng không thể không vì ái tình mà khuất phục

"Lưu Tăng Diễm, em tìm được quán ăn Tứ Xuyên rất ngon, cuối tuần đi ăn chứ ?"

"Làm thêm rồi, không rảnh đi"

......

"Lưu Tăng Diễm, xem phim không ? Chị không phải rất thích ai ai đó sao ?"

"Mắt kính mất rồi, xem không rõ"

......

"Lưu Tăng Diễm, đi dạo siêu thị không ?"

"Người quá nhiều, chị sợ đi lạc"

......

"Lưu Tăng Diễm......"

"Đau bao tử, không có biện pháp"

......

Bình thường tại sao không nhận ra nàng và Viên Vũ Trinh cả hai vốn dĩ có nhiều việc làm cùng nhau như vậy nhỉ, nàng vẫn nghĩ cả hai người mỗi tuần ngoại trừ đi đến quán bar nhỏ thì không có liên quan gì cả. Lưu Tăng Diễm nằm trên giường, nhìn chằm chằm lên trần nhà, trần nhà màu trắng nhạt cùng một màu với cánh hoa nàng ho ra, có chút chán ghét liền quay đầu sang một bên, trở mình đem đầu vùi vào trong gối

Vốn nghĩ không cùng Viên Vũ Trinh ở chung thì bệnh sẽ dưỡng tốt, kết quả trong ba ngày Viên Vũ Trinh đi công tác, nàng lại ho cả ba ngày

Rốt cuộc muốn làm sao đây ? !

Lưu Tăng Diễm bực mình ngồi trong toilet suy nghĩ về nhân sinh, cánh hoa trong bồn rửa tay so với lúc trước còn nhiều hơn, thậm chí còn có một đoá nhỏ nhỏ, tiểu cúc nguyên vẹn nằm ở trên cùng, đó là nàng vừa nãy ho mười mấy phút mà ho ra được

Có thể là đang nói cho nàng biết nên đem tiểu cúc trên bàn ăn thay nước đi

Vô tri vô giác đứng dậy đi đến phòng khách lấy bình hoa, lại vô tri vô giác đem bình hoa quay lại

【Thình thịch !】

Bên ngoài đột nhiên vang lớn một trận, đem cho Lưu Tăng Diễm một cái nhảy vọt, vẫn ổn, tay cầm vững, không thì bình hoa đều vỡ rồi. Đúng lúc thò đầu ra thăm dò xem là tình huống gì, thì nhìn thấy Viên Vũ Trinh hùng hùng hổ hổ bịt miệng hướng đến nàng chạy tới, sau khi cùng nàng đối mắt lại vội vàng luống cuống rẽ vào phòng bếp mà chạy đi

【Hụ hụ ! Hụ ! Hụ hụ !】

Cái này nghe sao mà quen tai như vậy nhỉ, Lưu Tăng Diễm đứng ngoài phòng bếp muốn đưa tay gõ cửa, sẽ không cùng một bệnh với nàng chứ, hai tiểu xui xẻo bọn họ sao mà cả loại chuyện này đều thống nhất vậy

Đổ một ly nước đặt trên bàn, Lưu Tăng Diễm cảm thấy hài lòng vì sự quan tâm của bản thân, với tư cách là người từng trải nàng dù sao cũng phải chăm sóc tốt hậu bối. Đợi một lúc không nghe thấy động tĩnh trong phòng bếp liền đi qua gõ gõ cửa nhắc nhở cô: "Ra uống nước này, không thì cổ họng sẽ đau"

Người bên trong dọn dẹp một lúc rồi đi ra, bưng ly lên uống ừng ực ừng ực xong một hơi, tựa lưng lên ghế ngẩn ra, cái ly này xem ra chẳng còn gì lưu luyến nữa. Lưu Tăng Diễm đưa tay ra nước mặt cô lắc lắc, an ủi cô: "Chỉ là chứng nôn hoa mà thôi, không có gì lớn đâu". Chính là lúc ho đến sống không bằng chết thôi

"Chứng gì ?" "Chứng nôn hoa"

"Hoa gì ?" "Chứng nôn hoa"

"Nôn gì cơ ?" "Chứng nôn hoa. Em cứ nói lặp lại vậy ? !"

Người chịu đựng cú đấm càng thở yếu ớt bám chặt, nằm trên bàn hỏi Lưu Tăng Diễm: "Là nôn hoa thật sao ?" "Đương nhiên rồi"

"Thảo nào em vừa nãy càng nhìn cái này càng quen mắt, thì ra là cánh hoa. Thật thống khổ, em cũng không muốn nhớ lại nữa". "Không có gì lớn đâu, chỉ cần em đối với người em thích bày tỏ tâm ý là có thể trị khỏi". Lưu Tăng Diễm vỗ vỗ lưng cô động viên

Viên Vũ Trinh chớp chớp mắt nhìn Lưu Tăng Diễm, được một lúc thì mở miệng: "Chị làm sao biết được"

"Bởi vì chị cũng có triệu chứng này"

Không khí an tĩnh trong mười giây, Viên Vũ Trinh chậm rãi ngồi dậy hắng giọng, "Chỉ cần đối với người mình thích bày tỏ tâm ý là được sao ?" "Trên Baidu viết như vậy, hoặc là em chấm dứt tình yêu đơn phương"

"Thì ra là như vậy". Viên Vũ Trinh suy nghĩ một chút, sau đó kéo chắc tay áo của Lưu Tăng Diễm, giương mắt nhìn nàng. Biểu cảm không thích hợp khiến Lưu Tăng Diễm chau mày, nhưng cũng không rút tay áo lại

Viên Vũ Trinh cúi đầu móc lấy cửa tay áo, gương mặt mang dáng vẻ ngượng ngùng: "Mặc dù ở trong tình huống này bày tỏ có vấn đề, nhưng chính là nói, em rất thích chị"

......

Chỉ như vậy ?

Tuy rằng cảm giác được cơn đau trong cổ họng từ từ giảm đi, nhưng Lưu Tăng Diễm cảm thấy trong lòng bản thân lúc này dần dần nghẽn lại. Bốn từ bị kìm nén trong hai tuần cứ như vậy bị người đó giành nói trước một bước dễ như trở bàn tay, nắm đấm của Lưu Tăng Diễm có cảm giác ngứa không tả được

"Thật tốt aizzz, em cảm thấy thoải mái nhiều rồi". Người hồi phục sinh lực líu ríu lởn vởn quanh Lưu Tăng Diễm, hắng giọng chuẩn bị hát một bài: "Hoa bách hợp——"

【Bộp !】

"Ngao ngao !"

5.

"Chị ho hai tuần rồi ? Sao không nói với em ?" Viên Vũ Trinh muộn màng nhận ra sự khác thường của Lưu Tăng Diễm vài ngày trước, nghĩ đến cơn ho khó chịu như vậy lại có thể chịu đựng trong hai tuần, liền ôm chặt lấy Lưu Tăng Diễm đau lòng vỗ về nàng, "Chúng ta sau này có chuyện thì nói, đừng kìm nén được chứ ?"

"......Chị xem em hiện tại là muốn đem chị kìm chết rồi"

"Ngôn ngữ của hoa tiểu cúc: vĩnh viễn hạnh phúc, tình yêu che giấu nơi đáy lòng"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top