Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11🌸

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Biện Bạch Hiền phải nghỉ học vì buổi tối tập thể dục đến tận 3 giờ sáng. Thân thể rã rời, người không có sức động đậy. Phác Xán Liệt bắt ép cậu không buông tha.

Phác Xán Liệt ôm bé con trong lòng mà vui sướng. Đêm đầu tiên thành công thế này, sau này phải nhẹ nhàng với cậu hơn một xíu nữa. Nằm ôm cậu một lát, anh quyết định hôm nay nghỉ ở công ty để bồi cậu.

Anh để cậu ngủ thêm lát, mình thì xuống nhà uống nước. Vừa xuống liền thấy nhà cửa đang nhộn nhịp, Hạ Liên chạy đông chạy tây làm đủ việc, anh hỏi:"Mẹ, có chuyện gì à ?"

"Xán Liệt, dậy rồi hả ? Hôm nay nhà có khách nên sửa soạn một xíu."

"Ồ, đã có đồ ăn chưa mẹ ?"

"Trong bếp, kêu Hiền Hiền xuống ăn đi."

"Bé con mệt trong người, con đem đồ ăn sáng lên cho em. Buổi tối vận động toàn thân nên bị đuối rồi."

Anh nói xong là đem đồ lên phòng. Hạ Liên vừa nghe liền dừng tay, gì, gì ? Vận động vào buổi tối ? Hai đứa này bị khùng à ?

Biện Bạch Hiền ngủ được một lúc thì tỉnh dậy, cậu ngồi trên giường, cảm giác eo mình như muốn gẫy làm đôi. Đưa chân xuống để đi vào vệ sinh thì đột nhiên không còn sức lực, cả người cứ vậy mà đỗ ngã.

Phác Xán Liệt đúng lúc đi vào thì thấy cậu ngồi bệt dưới sàn, mặt nhăn nhó. Anh vội để bữa sáng xuống, chạy đến ôm cậu:"Hiền Hiền, sao lại ngồi dưới đất thế này ?"

"Eo em như muốn gẫy làm đôi ! Tại anh hết đó.", Biện Bạch Hiền giận dỗi đánh mấy cái vào lồng ngực anh.

Phác Xán Liệt ôm cậu, bế cậu lên, đem vào phòng vệ sinh, giúp cậu làm hết tất cả, giúp cậu thay luôn cả quần áo rồi bế cậu lên giường ngồi.

Anh đưa đồ ăn sáng cho cậu ăn, Phác Xán Liệt lấy chai thuốc mỡ bỏ trong tủ ra, nói với cậu:"Ăn sáng xong, anh giúp em bôi thuốc."

"Thuốc ? Thuốc gì ?"

"Thuốc giảm xưng ở mông."

"Không nha, em hết đau rồi, không muốn thoa thuốc đâu." Biện Bạch Hiền ngại ngùng mà đem đồ ăn gạt sang bên.

Cậu chôn người trong chiếc chăn lớn, Phác Xán Liệt cười cười kéo cậu ra:"Bé con, đêm qua toàn thân em, anh đều nhìn hết rồi, còn ngại ngùng nữa hả ?"

"Không muốn thoa thuốc đâu."

"Phải thoa, không thoa sẽ bị nhiễm trùng đó."

Nài nỉ một xíu Biện Bạch Hiền mới để anh thoa thuốc. Xong xuôi, Phác Xán Liệt liền ôm Biện Bạch Hiền nằm trên giường, anh hôn hôn trán cậu:"Hiền Hiền, buổi chiều cùng anh đi thử đồ."

"Đồ gì ?"

"Đồ đi tiệc đó."

Biện Bạch Hiền gật đầu đồng ý. Cả hai nằm đến chiều thì cái eo gầy của Biện Bạch Hiền khoẻ được chút, vận động đi lại nhẹ nhàng ổn rồi.

Phác Xán Liệt đưa Biện Bạch Hiền đến tiệm may đồ mà anh hay đến. Bên trong treo những mẫu áo vest đắt tiền, phiên bản giới hạn, nhưng mẫu mã cực kỳ bắt mắt.

"Xán Liệt, lâu quá không thấy anh ghé đây nha."

"Công việc bận rộn. Đồ tôi đặt mấy ngày trước có chưa ?"

"Ghét ghê, đến không thèm ôm một cái nữa."

Đây là Louis, là nhà thiết kế riêng của Phác Xán Liệt. Hầu như mấy mẫu vest đi làm, đi tiệc đều là anh ta lựa chọn qua. Hôm nay Phác Xán Liệt ghé, chắc là hứa hẹn gì hay ho lắm nè.

"Ồ, đồ đã có rồi. Nhưng số đo không phải của anh, là ai vậy ?", Louis tò mò hỏi.

"Của em ấy.", Phác Xán Liệt kéo Biện Bạch Hiền đứng sau lưng mình ra.

Louis vừa nhìn liền ưng ý ngay. Đây không phải là một tiểu mỹ nam xinh xắn sao. Da trắng, dáng người thịt thà đầy đủ. Thật sự đẹp quá rồi.

"Ai đây ? Người tình bé bỏng hả ? Xinh xắn quá nè, sao lâu như vậy không dắt qua chỗ tôi ?"

"Vợ tôi ! Mà nhanh nhanh lên đi, cậu lề mề thật đấy !"

"Hử, đồ vô tâm. Lấy vợ khi nào mà không báo ?"

Phác Xán Liệt không quan tâm, anh vẫy tay bảo Louis nhanh tay nhanh chân lên. Đưa Biện Bạch Hiền vào trong thử đồ.

Bên trong phòng thử, Louis lấy ra một bộ vest trắng, đường may tinh tế. Kiểu dáng sắc xảo, anh ta đưa cho Biện Bạch Hiền mặc, miệng không ngừng khen ngợi:"Đây là đồ Xán Liệt đặc biệt yêu cầu may riêng, chỉ có một bộ duy nhất. Xem ra, nhóc con em thật sự khiến Phác Xán Liệt này để tâm nha."

"Bộ đồ này đẹp quá anh, không biết có hợp với em không."

"Tất nhiên là hợp rồi. Số đo cũng là của em, thì nó hoàn toàn thuộc về em mà. Mặc lên thử xem, anh ra ngoài đợi em."

Đợi khoảng 15 phút, rèm cửa được vén lên. Thiếu niên mặc bộ vest trắng tinh xảo bước ra. Những đường may sắc xảo tôn lên dáng vẻ của Biện Bạch Hiền, những đường cong cơ thể càng lộ rõ hơn, khiến Biện Bạch Hiền trong rất xinh đẹp.

Phác Xán Liệt bị cậu thu hút, ánh mắt anh đặt cố định trên người cậu. Louis cũng vậy, đồ của anh ta chỉ cần đúng người là tự động toả sáng thôi.

"Đẹp quá, càng nhìn càng mê người. Phác Xán Liệt, anh lựa đâu ra người vợ xinh như vậy ?", Louis không ngừng khen ngợi.

Phác Xán Liệt không nói không rằng, liền đứng dậy đi đến trước mặt Biện Bạch Hiền, xoay người cậu một vòng, sau đó là ôm lấy eo nhỏ của cậu. Đột nhiên anh hôn lên môi cậu một cái, ánh mắt si tình nhìn cậu.

Louis bên ngoài nhìn muốn cháy rực, cái tên vô tâm này:"Nè, tôi còn sống sờ sờ, chưa chết nên đừng làm cái lộ liễu kiểu đó nha."

Phác Xán Liệt thoả mãn nói:"Gói đồ gửi về nhà đi, tôi chuyển tiền sau cho cậu."

Nói xong rồi đợi Biện Bạch Hiền thay đồ xong xuôi. Nắm tay cậu rời khỏi tiệm trang phục, lái xe đến tiệm trang sức gần đó. Anh để cậu ngồi trên xe, tự mình vào trong lấy đồ.

Lúc đi ra thì xách một cái túi nhỏ, Biện Bạch Hiền hỏi:"Anh mua gì đó ?"

"Đồ cho mẹ thôi nè."

Biện Bạch Hiền nghe rồi gật đầu. Hai người lái xe trở về nhà. Lúc về thì nhà cửa đã sửa soạn xong xuôi hết rồi. Phác Hàng Tuân thấy hai đứa trở về liền hối thúc:"Về rồi thì lên chuẩn bị đi, gần tới giờ rồi."

Lên phòng, đồ lúc nãy đã được chuyển đến. Phác Xán Liệt nhận đồ, đưa cho cậu mặc nó.

Biện Bạch Hiền chạy đi tắm rữa. Lúc xong xuôi, cậu bước ra ngoài cùng với bộ vest lúc nãy. Quả thực, bộ đồ này rất hợp với cậu. Phác Xán Liệt cứ ngẩn người nhìn cậu si tình đến thế.

"Ông xã, em mặc không đẹp à ?"

"Không, không có. Bé con của anh mặc cái gì cũng đẹp hết."

Anh ôm lấy cậu, hôn hôn lên gò má. Sau đó là giúp cậu chãi chuốc tóc tai lại, rồi mới tới bản thân anh thay đồ. Bộ đồ Phác Xán Liệt mặc có màu xám đen, hoạ tiết kết cấu gần giống với bộ Biện Bạch Hiền đang mặc. Kỳ thực hai bộ là đồ đôi, nên nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra ngay.

Biện Bạch Hiền bên này nhìn anh cũng quá say đắm rồi:"Ông xã, hôm nay anh đẹp thật đó."

"Thế ngày thường anh xấu xí lắm à ?"

"Không có nha, ngày thường đẹp khác, hôm nay đẹp khác."

Phác Xán Liệt cười, anh ôm lấy cậu hôn nhẹ. Một lúc thì Phác Xán Liệt nhớ ra món đồ mà anh mới mua lúc nãy. Anh lấy hộp ra, đưa cho cậu:"Bé con, em xem có thích không ?"

"Gì đó ?"

"Quà cho em nè."

Biện Bạch Hiền mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn được khắc tinh xảo. Khác với chiếc lần trước Phác Xán Liệt cầu hôn mình.

"Đẹp thật đó, anh cho em hả ?"

"Ừ, anh giúp em đeo."

Phác Xán Liệt lấy nhẫn ra, đeo vào ngón giữa của cậu, ngón áp út kế bên đã đeo chiếc nhẫn cầu hôn hôm trước rồi. Đeo nhẫn xong, Phác Xán Liệt hôn lên mu bàn tay cậu:"Cái này là dành riêng cho em, làm mất là bị phạt nhé."

"Em biết rồi, cảm ơn ông xã.", Biện Bạch Hiền ôm lấy Phác Xán Liệt hôn hôn.

"Cũng tới giờ khách tới rồi, em ở đây. Anh cùng ba tiếp khách, khi nào tiệc bắt đầu, anh đến tìm em."

"Em không được tiếp khách sao ?"

"Ai lại để khách quý của chúng ta tiếp khách bao giờ."

Phác Xán Liệt nói xong là hôn nhẹ lên trán cậu rồi rời khỏi phòng.

Biện Bạch Hiền trong lòng nôn nao, không biết hôm nay có bao nhiêu khách đến tham dự đây.

Đã chỉnh sửa: 04/11/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top