Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9🌸

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày đại vui của Biện Bạch Hiền thì phải, buổi sáng được Phác Xán Liệt đưa đi chơi, buổi chiều về nhà gặp lại cậu bạn lúc nhỏ từng chơi thân. Trong lòng cứ vui mãi không kiểm soát được, lúc ăn cơm Biện Bạch Hiền cứ cười tủm tỉm mãi không ngừng, Hạ Liên liền nhìn cậu hỏi:"Hiền Hiền, không ăn cơm mà cười hoài vậy con ?"

"Dạ, con là đang vui đó ạ."

"Em ấy vui vì Khánh Thù về nước, con cũng thấy hơi ganh tỵ đấy."

"Chẳng phải em lúc nào cũng ở với anh sao ? Sao phải ganh tỵ với Khánh Thù chứ."

Phác Xán Liệt sơ hở một xíu liền chọc ghẹo Biện Bạch Hiền. Người người trong nhà nhìn bé con bị trêu mà cũng cười phì, đến cùng chỉ có Phác Hàng Tuân đứng lên giải vây giúp cậu, không Phác Xán Liệt trêu bé con nữa:"Được rồi, đừng chọc Hiền Hiền nữa. Ừ mà Khánh Thù, đợt này định về mấy tháng, không phải đang cùng chồng làm giấy định cư bên đó sao ?"

Độ Khánh Thù là con của một người bạn của Phác Hàng Tuân, nhưng vì gia đình cậu bị tai nạn, chỉ còn mỗi Độ Khánh Thù sống sót nên gia đình Phác đem cậu về nuôi, Độ Khánh Thù lớn hơn Biện Bạch Hiền 5 tuổi, nhưng vẫn chưa nghe được Biện Bạch Hiền gọi hai tiếng 'anh trai'. Nhưng cũng không sao, dù gì cả hai cũng chơi thân với nhau, không cần gọi rườm rà vậy đâu. 

Đến năm Độ Khánh Thù vừa đủ 18 tuổi liền sang Anh quốc du học, gặp được một nam nhân liền cùng nhau sinh sống, hiện tại đã cưới được 2 năm rồi, cũng dự định sẽ làm giấy tờ định cư bên đó luôn, đợt này trở về chắc cũng cần gì đó nhỉ.

Lúc này, Độ Khánh Thù nghe Phác Hàng Tuân hỏi liền im tiếng, trầm ngâm một lúc mới đáp lại:"Con sẽ ly hôn với anh ta !"

"Ly hôn ? Sao lại ly hôn ?", gia đình 4 người đều đồng thanh lên tiếng.

"Con cứ tưởng là hạnh phúc nhưng lại là một cay đắng không chịu nổi. Vả lại thời gian gần đây con phát hiện anh ta đang lừa gạt con."

2 tháng trước

Độ Khánh Thù sau một tuần lễ công tác đầy mệt mõi kèm theo những đêm thức trắng không ngủ ngon được, cậu hôm nay được trở về nhà. Lúc về đến nhà thì ngay cửa xuất hiện một đôi giày cao gót lạ, Độ Khánh Thù nhíu mày, trong lòng dâng lên nỗi bất an. Cậu đi vào trong, quần áo nam nữ được vứt lung tung trong phòng khách. Phía phòng ngủ, cửa không đóng chặt liền hở ra một khe, tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc trong đấy phát ra ngoài.

Độ Khánh Thù vội vàng đi đến, ánh đèn bên trong tỏa sáng lên khung cảnh đầy dâm dục không chịu nổi. Độ Khánh Thù mở cửa ra, hét lớn:"Hai người... hai người đang làm trò gì trong phòng của tôi vậy ?"

"Khánh... Khánh Thù, em... em nghe anh..."

"Im đi, im cái mồm anh lại đi !"

Không cho kẻ đang làm loạn ở đây lên tiếng, cậu nhìn đôi dâm phụ đang quấn lấy nhau mà muốn tức điên lên. Cậu nhìn cô ả thư ký của chồng mình đang cố che đi thân thể trần chuồng mà càng tức thêm nữa:"Biến, hai người biến khỏi đấy đi."

Cô ả thư ký lúc này mới dám lên tiếng:"Em... anh Khánh Thù, anh tha cho em đi, là chồng anh... chồng anh dụ dỗ em nên..."

"Câm miệng, cô có quyền lên tiếng ở đây à ? Tôi nói hai người biến đi, biến khuất mắt tôi."

"Khánh Thù, cho anh xin lỗi, anh thật sự..."

Độ Khánh Thù tránh né không muốn nghe hắn nói lời nào nữa. Bản thân cậu bây giờ như chìm trong đáy biển vậy. Một người làm lụng công việc, ngày tháng chỉ biết kiếm tiền để xây dựng công ty cho thật tốt, nhưng cuối cùng lại bị kẻ mà mình ngày ngày giúp đỡ hắng để có một công ty tốt, có một vị trí tốt phản bội như vậy, đau lòng không chịu được.

Cô ả thư ký rón rén mặc lại đồ rồi rời đi, lúc đi còn tỏ vẻ thượng đẳng, liếc nhìn Độ Khánh Thù rồi sao đó ra hiệu với chồng của cậu. 

Tên chồng ngoại tình lúc này thấy nhà không còn người ngoài liền chạy đến ôm lấy Độ Khánh Thù nài nỉ xin tha thứ. Nhưng cậu lúc này chẳng còn tâm trí đâu mà nói chuyện cùng hắn, lại còn cảm thấy ghê tởm cái loại người này nữa. 

Thấy Độ Khánh Thù không biểu hiện gì, hắn liền bắt đầu giở trò. Cứ nghĩ chỉ cần hôn hít, sờ mó một xíu là Độ Khánh Thù chịu thua, sẽ nhanh chóng tha thứ cho hắn liền nhưng không ! Lúc hắn sờ gần đến đủng quần của cậu, Độ Khánh Thù liền đạp hắn một cái rồi cảnh báo:"Tôi bảo anh biến, đừng có dùng bàn tay bóc cứt đó mà sờ lên người tôi !"

Quay lại với hiện tại, cả nhà sau khi nghe Độ Khánh Thù kể chuyện liền tức giận thay cậu, Hạ Liên lúc này như giận muốn bốc cháy cả đầu, bà đập bàn nói:"Thật ghê tởm, ta còn tưởng nó tốt lành nên lúc cưới liền giao phó đủ thứ điều, ai ngờ sau lưng lại làm trò bẩn thỉu như vậy."

"Nhưng nếu đã biết chuyện như vậy, sao cậu không về đây sớm chút ?", Biện Bạch Hiền hỏi.

Độ Khánh Thù trả lời:"Con người mà, ai không có lúc yếu đuối chứ. Hắn lẽo đẽo theo mấy tháng trời xin tha thứ, là vợ chồng ai không niệm tình bỏ qua. Đến gần cuối định tha thứ thì lại phát hiện ra một thứ khác."

"Thứ gì ?"

"Hắn vẫn còn qua lại với ả đàn bà đó. Bọn họ lập ra cả kế hoạch để cầu xin anh tha thứ, nhưng sau lưng vẫn chứng nào tật nấy. Nên tớ bán luôn công ty, gom tiền bỏ vào tài khoản, chuồn về đây luôn, vả lại Độ Khánh Thù này nhớ Hiền Hiền quá nhiều, không gặp chịu không nổi.", nói xong liền quay bẹo má Biện Bạch Hiền, hôn hôn mấy cái lên đôi gò má của cậu.

Phác Xán Liệt ngồi kế bên liền nhanh tay kéo lấy Biện Bạch Hiền về phía mình, Độ Khánh Thù liền trở mặt khinh thường:"Nè, hôn miếng cũng không cho à ?"

"Không cho, không cho ai hôn Hiền Hiền hết."

"Đồ ích kỷ, không cho thì không thèm hôn. Nhưng tối nay phải để Hiền Hiền ngủ với tớ !", Độ Khánh Thù liền nhanh miệng giành chỗ trước.

"Không được !", Phác Xán Liệt liền phản đối.

"Tại sao ? Vợ chồng chưa cưới không được ngủ chung !"

Phác Xán Liệt mặt tỉnh bơ nói:"Hiền Hiền thiếu hơi tớ sẽ gặp ác mộng."

Độ Khánh Thù nhìn sang Biện Bạch Hiền thì thấy cậu lảng sang chỗ khác. Thấy không khí áp bức quá, Biện Bạch Hiền vội chạy trốn trước:"Haha, ngồi nãy giờ chưa tắm rữa thì, thối quá. Con... con đi tắm cái đã."

Nhìn bé con ngại ngùng bỏ trốn, cả nhà liền cười phì.

Lúc Phác Xán Liệt lên phòng là Biện Bạch Hiền vừa tắm xong, cậu mặc chiếc áo sơ mi đen của anh nên dài tới bắp đùi, trông vô cùng quyến rũ. Phác Xán Liệt nhìn còn muốn ăn nữa mà, anh đến gần ôm lấy Biện Bạch Hiền, không nói không rằng áp môi mình lên môi của cậu. 

Đã chỉnh sửa: 03/11/2021

Cho tớ xin VOTE và COMMENT nhé, chương sau có H nên nhiệt tình lên nào mấy bạn ơi =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top