Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Chocolate - Liên hoan văn hóa (Phần giữa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

05. Chocolate – Liên hoan văn hóa (Phần giữa)


Khi cậu nhìn tớ, tớ đã hòa tan sô-cô-la

Đó là bí mật, chỉ thuộc về sô-cô-la của tớ

Không phải bánh mì, càng không phải bánh quy. Với tớ mà nói, con người ngọt ngào là cậu, rất xứng đôi với sô-cô-la.

Cắn một miếng, đọc lên câu thần chú màu nhiệm, cậu sẽ yêu mến tớ

Cả sô-cô-la muôn màu muôn vẻ

Và con tim tớ đều giao cho cậu

Cậu còn không biết sao?

————————————————

Ngày 28 tháng 4, chủ nhật, cũng là ngày thứ hai của liên hoan văn hóa.

Không cần thức sớm, Baekhyun cũng không đặt báo thức.

Ước chừng là chưa đến tám giờ sáng.

Bị một hơi thở ấm áp trên người chọc cho rất ngứa, Baekhyun giãy dụa trở mình, nhưng vẫn tránh không được cảm giác này.

Sao lại nóng như vậy. . .

Lò sưởi trong ký túc xá cao nhất cũng chỉ có thể chỉnh đến hai mươi bảy độ, cho dù mở hết công suất cũng không nóng đến vậy.

Lại cảm thấy chỉ có người mình nóng lên, chung quanh vẫn có cơn gió ban mai thổi qua, mang đến chút hương hoa lan trắng.

Baekhyun mơ mơ màng màng nheo nheo đôi mắt, quay đầu nhìn thoáng qua bên phải, thì ra là cửa sổ không biết được mở ra toàn bộ từ lúc nào. Bức rèm màu xanh nhạt khẽ tung bay trong gió. Ngẫm lại thấy cũng đã đến giờ, liền chuẩn bị rời giường.

Chống người lên được một nửa. . . . . Nặng quá! Lại thử một lần. . . . nửa thân dưới vẫn không nhúc nhích được. Đừng nói là gặp quỷ giữa ban ngày nha! Một giây sau khi ý nghĩ này hiện lên trong đầu, Baekhyun cảm thấy có cái gì đó rục rịch cuộn lại trong chăn.

Cảm giác mơ màng bị đánh bay hơn phân nửa, nghi ngờ nhấc một góc chăn lên.

Một cái đầu tóc tai bù xù xuất hiện.

"Cậu cậu cậu cậu cậu cậu. . . . . Làm gì! ! ! ! !"

Chan Chan ôm hông của Baekhyun, đầu gối trên người cậu, hình như là không nghe thấy tiếng hô hoán, thậm chí còn dụi dụi ôm chặt hơn nữa.

"Tớ nói cậu —-" Giờ Baekhyun hoàn toàn tỉnh táo rồi! Chưa từng có buổi sáng nào tỉnh táo như vậy! Hiện tại muốn bảo cậu đọc thuộc hết cuốn [Tư trị thông giám]* cũng không thành vấn đề.

"Ưm?" Bị đẩy kịch liệt lại chết cũng không muốn buông ra, Chan Chan dứt khoát bò dậy một nửa, "A ha~~ Baekie, chăn của cậu dày quá, thiếu ô-xy~"

Nói xong trực tiếp hôn lên môi Baekhyun.

Baekhyun hoàn toàn không kịp phản ứng, vô thức mở to hai mắt. Thật sự là có một nghìn con thần thú đang phi nước đại ngang qua.

"Quả nhiên ô-xy của tớ ngọt nhất~" Chanyeol thấy Baekhyun hoảng hốt đến quên cả phản kháng, lại liếm liếm bờ môi cậu ấy~ Bật cười đắc ý.

Sao cậu tới đây? Sao cậu lên được? Sao cậu có chìa khóa phòng của tớ? Sao cậu ở trên giường của tớ?. . . . Baekhyun thoáng một phát tuôn ra N vấn đề phải giải quyết ngay lập tức.

Chan Chan dương dương tự đắc nhìn Baekhyun như con mèo nhỏ lui về góc giường, chờ cậu ấy trốn đi từng chút một, lại bắt lấy tay cậu ấy không cho trốn nữa.

Baekhyun nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng nơi này là lầu năm, làm sao có thể. Park Chanyeol là Tarzan hay là Người Nhện, diễn một lần xong ngay!

"Thì lên thang lầu mở cửa đi vào"

Thấy Baekie vẫn chưa hiểu, lại thêm vài từ miêu tả bổ sung cho hoàn chỉnh: Thì gặp được dì quản lý ký túc xá ở dưới lầu, nói là tìm Baekhyun. Lại wink một phát chết tươi, dì kia lập tức đưa chìa khóa phòng dự bị cho Chanyeol.

Douma! Đẹp trai là có thể phạm tội sao!?

"Cuối tháng tư mà còn đắp cái chăn này, có phải là quá dày không~"

Tớ đắp chăn gì không có liên quan đến cậu!

"Baekie sợ lạnh? Mỗi ngày tớ đều đến, cậu ôm tớ sẽ ngủ ngon á!" Thú cưng cực kỳ không biết xấu hổ, lại còn chớp đôi mắt to đáng yêu, "Nếu không nhịn được còn có thể hôn trộm tớ."

"... . . ."

"Muốn đứng lên sao?"

Nói nhảm, có thể không đứng dậy sao!

"Vậy tớ giúp cậu mặc quần áo, đừng để bị cảm~" Thú cưng vừa nói vừa bắt đầu mở cúc áo ngủ của Baekhyun, động tác lưu loát.

"Cậu rõ ràng là đang cởi quần áo của tớ!"Baekhyun đè bàn tay xấu xa của Chanyeol lại.

"Không cởi làm sao mặc?"

Ai cần cậu lo ai cần cậu lo ai cần cậu lo!!

Thấy vẻ mặt thà chết cũng không theo của Baekhyun, Chanyeol dứt khoát áp đảo cậu ấy, nắm cổ tay không ngừng phản kháng của Baekie, dùng một tay xoắn tay cậu ấy đè lên trên đỉnh đầu. Tay kia luồn vào trong chiếc áo ngủ mở được một nửa của Baekie vuốt ve da thịt trần trụi, cũng cọ xát khắp bộ ngực.

Tay của Chanyeol rất nóng, mỗi đụng chạm đến một phần da thịt trên người Baekhyun lại kích khởi men say tê dại.

Lột áo của tiểu bạch miêu ra, Chanyeol bắt đầu gặm cắn xung quanh xương quai xanh của cậu, dần lưu lại một chuỗi dấu đỏ thật nhỏ.

Ngay lúc Baekhyun đang xoắn xuýt không biết nên làm sao cho phải, cửa phòng 'kịch—' một tiếng liền mở ra!

Người xuất hiện ở cửa là bạn cùng phòng của cậu.

Do Kyungsoo vừa chạy bộ xong nên trở về, cánh tay đóng của run lên một chút.

Tình huống này là sao đây!!!

Còn tưởng là đến trường quay phim con heo!

Trông thấy quần áo chăn mềm ném lung tung đầy đất. Cả người Baekhyun bị đè xuống trường, nửa thân trên trống trơn, vẻ mặt điềm đạm đáng yêu, đôi môi sưng đỏ, trên cơ thể trắng nõn mảnh mai đầy dấu hôn tươi đẹp. Mà người đang "hành hung" hình như là Park ~? Park Chanyeol??

Do Do tức tốc dùng hai giây nói "Xin chào, hẹn gặp lại" rồi sập cửa!

"Sao vậy, sao không vào?"Ngoài cửa truyền đến giọng nói của hội trưởng hội học sinh trắng – giàu – đẹp Kim Joonmyeon.

"A, không có gì. . . . ~ Đi ăn sáng đi."

____________________

Tư trị thông giám: (: 資治通鑒/资治通鉴; Wade-Giles: Tzuchih T'ungchien) là một cuốn biên niên sử quan trọng của Trung Quốc, với tổng cộng 294 thiên và khoảng 3 triệu chữ. Tác giả chính của cuốn sử này là – nhà sử học thời Tống. (Wiki)

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top