Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Darling (Phần giữa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

09. Darling (Phần giữa)

(Câu đố)

1. Là thứ soi sáng tối tăm. Tựa như ảo mộng, giang rộng đôi cánh sáng rực trước những con người đau thương, xuất hiện trong lòng mỗi người, sinh ra vào ban đêm, lụi tàn lúc bình minh, người trần thế đau khổ khẩn cầu để có được. .

2. Thiêu đốt như ngọn lửa rực cháy, nhưng không phải là lửa. Khi tim của con người đập, nó sẽ bốc cháy hừng hực, đè ép lồng ngực, che kín hai tai sẽ nghe được âm thanh của nó. Nếu như con người mất đi hơi thở, nó sẽ trở nên lạnh lẽo. . .

3. Sinh ra trong lửa nóng, lại lạnh hơn cả băng, có thể cứu người, cũng có thể đạt được quốc gia này, tất cả đều như mong muốn, là băng nhưng lại gọi ra lửa. . .

(Đáp án)

Hy vọng

Máu tươi

Tên của công chúa

——————————————————————

1.

Về chuyện bạn học Park Chanyeol sao lại nghèo khổ khốn cùng như vậy. . . Thật ra nghèo túng không có nguyên nhân.

Trên đời này kỳ tích không tính là quá nhiều, tất nhiên Park Chanyeol cũng không phải là công tử nhà nghèo. Ngẫm lại 19 năm cuộc đời, có khoảng 4-5 người tỏ tình với cậu, đáng tiếc phân nửa số đó lúc nào cũng vác cặp đít chai — Không có người mỗi ngày tặng cơm hộp, điểm tâm, sô-cô-la để cậu có cơ hội được đãi ăn, tất nhiên là phải đi làm.

Nhớ tới hồi sáng đủ loại giấy tờ trong hộp thư tuôn ra ào ào thì lại đau đầu, Chanyeol bang~ bang~ xào tung bánh gạo cay màu đỏ cam trong chảo. Cậu có chút thất thần, máy móc bỏ vào tôm đã bóc vỏ, dầu vừng và cải trắng ~ Nước sốt thập cẩm sôi lên sùng sục.

Cảm nhận được một ánh mắt quá mức nhiệt tình, Chanyeol giương mắt, thấy Baekhyun đang tươi cười đứng xéo trước mặt mình, dùng cây tăm ghim một miếng bánh gạo nóng hổi, thổi thổi, sau đó bàn tay nhỏ bé đưa đến bên miệng Chanyeol "A~~~~" dỗ dành cậu há miệng ăn.

Rõ ràng là do mình xào. . . . lại cảm thấy hôm nay hương vị đặc biệt thơm ngon, có lẽ là. . . trúng tà?

Lúc Chanyeol cúi người cắn miếng thứ hai, Baekie thừa cơ đến gần mặt Chanyeol hôn một cái. Hơi nóng từ chảo bốc lên lượn lờ quanh hai người, món ăn thập cẩm tỏa ra hương thơm mê người.

Baekie bị hơi nóng xông đến có chút nóng lên, cố sức chớp mắt, dáng vẻ cực kỳ đáng yêu, lại để cho Chanyeol nhịn không được mà vuốt mái tóc mềm của cậu.

"Nhóc con! Cậu xem đây là nhà mình thật sao!!"

Quản lý siêu thị bị ngó lơ hoàn toàn đang đứng bên cạnh tủ lạnh, khóe miệng co giật, xốc một chồng truyền đơn lên rất muốn đập vào đầu Chanyeol.

2.

Cuối tháng tư, bầu trời xanh trong như nước, cả ngọn đồi tốt tươi màu lá.

Sáng sớm, Baekhyun mở cửa sân thượng ra, sau mấy ngày mưa phùn thì cẩm tú cầu trên giàn hoa đã âm thầm nở rộ. Những đóa hoa màu xanh tím rực rỡ sắc màu, cánh hoa non mềm ngậm sương sớm, nổi bật giữa đám lá cây ở xung quanh.

Cuối tuần này là bắt đầu liên hóa văn hóa ở trường Chanyeol.

Một trường đại học nông nghiệp nằm ở nơi hẻo lánh, thật ra không có gì vui hết. Baekie cố ý muốn đi, Chanyeol nói sao cũng không lay chuyện được cậu ấy.

Chanyeol vốn cho rằng một người mờ nhạt, không có tài năng cũng không nổi bật như cậu sẽ rất rảnh rang, không ngờ phòng giáo vụ lại sắp xếp cậu và Wu Fan đi chạy việc vặt cho hội học sinh. Dáng của cả hai đều cao như cột điện, giăng đèn màu hay trèo cơ hạ cờ cũng rất có tác dụng. . .

Không có cách nào ở bên Baekhyunie, đành phải để cậu ấy đi dạo một mình.

Lần này viện nông nghiệp và sở nghiên cứu hoa màu có người muốn đến tham quan, trường học lại càng phấn khởi. Ngoại trừ bài báo cáo nghiên cứu khoa học theo truyền thống, trường còn dặn dò khoa hoa viên cây cảnh làm các xe hoa diễu hành, buổi chiều tổ chức hội thảo với chủ đề "Có nên giữ vững vị trí trụ cột của nông nghiệp", chưa kịp nghỉ ngơi lại phải chuẩn bị cho lửa trại vào buổi tối.

Bận rộn cả buổi chiều, Chanyeol nhìn đồng hồ thấy đã hơn 6 giờ. . . một ngày bị bốc lột nặng nề cứ thế mà trôi qua. Chanyeol mượn cớ vứt hết phần việc còn thừa lại cho Wu Fan, sớm chuồn đi mất.

Chanyeol chạy khắp quầy triển lãm của các khoa nhưng đều không thấy bóng dáng của Baekie, cậu ấy lại không có điện thoại. Chanyeol đột nhiên phát giác bình thường mình gần như không quá để ý đến sở thích của Baekhyun, thật sự không thể nào tìm được trong một khoảng thời gian ngắn.

Baekie luôn xuất hiện ở bên người một cách tự nhiên, lại để cho Chanyeol mãi thành quen.

Đang trong lúc lửa cháy quá đầu lại gặp Oh Sehun chết sống cũng muốn kéo Chanyeol đến nhà văn hoá. Vốn không có tâm trạng xem kịch, Sehun lại ra hiệu là người cậu muốn tìm đang ở trong nhà hát, Chanyeol đành phải đi theo.

Vở kịch năm nay biểu diễn có tên là "Turandot". Theo ghi chép từ sách cổ của Ba Tư được lưu truyền ra nước ngoài, đây là một truyền thuyết về vị công chúa xinh đẹp nhưng lạnh lùng của Trung Hoa thời xưa.

Hội trường sớm đã được trang trí thành hình dáng của hoàng cung triều Nguyên, với những bức tường ren màu đỏ thẫm và những mái đình màu lưu ly, lối đi vào khán phòng được trải thảm hoa, tinh dầu hương bạch đào và cỏ chanh thấm đẫm lòng người.

Thời gian vẫn còn khá sớm, tấm màn trên sân khấu được kéo lên hơn phân nửa, bên trong đang chạy thử phông màn cho cảnh đầu tiên.

Công chúa tẩm cư trong cung điện tử đàn, những cây cột trụ trang trí trong hàng lang đều dùng gỗ tử đàn hương, cửa sổ dùng đá san hô chạm rỗng, tường dùng ngọc bích, ở giữa là rèm châu từ hạt pha lê màu cỏ xanh pha lẫn màu lam ngăn cách không gian.

"Yeol Yeol~~~"

Chanyeol nghe được sau bức rèm che truyền đến một âm thanh thật nhỏ, như là đang gọi tên của mình.

Đi đến sát sân khấu, sau bức rèm che là một không gian rộng rãi, có vào bụi tây phủ hải đường màu hồng phấn nở rộ như ráng chiều ửng đỏ. Trên trần nhà là bầu trời xanh trong, được lắp cả quạt gió để phỏng theo cảnh cơn gió đầu xuân thổi hoa rơi.

Cánh hoa là vải bông được nhuộm màu hồng nhạt, xúc cảm cũng rất mềm mại, không khác gì hoa thật.

Chanyeol theo âm thanh đó nhìn sang, động vật nhỏ đang trốn sau cột trụ, ló cái đầu nhỏ ra nhìn cậu.

Baekhyun đi dạo chung quanh một mình vốn rất nhàm chán, lại còn đi sai đường, thiếu chút nữa đã lạc trong rừng cây. Đến 5-6 giờ vẫn đợi mãi không thấy Chanyeol, lại không có chỗ để đi, đành phải ở nông trường đút cỏ cho nai ăn. Kết quả là vừa lúc anh Lu đi ngang qua, trông thấy Baekhyun hai mắt liền tỏa sáng rồi gào lên "Cưng quá~", sau đó bắt ép cậu đi theo.

Lục tìm bộ lễ phục dự bị màu đỏ mà công chúa mặc trong đại hôn ra cho Baekhyun mặc lên, lại trang điểm nhẹ.

"Thật đúng là muốn véo khuôn mặt nhỏ nhỏ xinh xinh này~~~ Cưng chết anh rồi!" Anh Lu vừa đánh phấn nhũ cho Baekhyun vừa đấm ngực giậm chân.

Nghe được tiếng Chanyeol nói chuyện với Sehun ngoài sân khấu, Baekie nhảy dựng lên cầm váy chạy đi, nhưng mà dáng vẻ như vậy. . . rất kỳ quái, quần áo cũng chưa thay, Baekie đỏ mặt xấu hổ đứng trốn sau cây cột trụ, lại bị anh Lu đẩy ra.

Chanyeol thấy Baekhyun được hóa trang thành công chúa Trung Hoa, lập tức có cảm giác như cô dâu xuất hiện khi thử áo cưới trước ngày hôn lễ, bị vẻ đẹp của cậu làm tâm tình kích động!

Mái tóc đen dài mềm mại buông xuống lớp váy áo bằng lụa mỏng màu đỏ, không mang bất kỳ món tranh sức nào, chỉ dùng một đoạn ruy-băng buộc thành chiếc nơ bướm tinh tế trên tóc. Baekhyun vốn rất đáng yêu, đôi mắt cười cong cong, gương mặt nho nhỏ, lúc này hai mắt được vẽ lên lại thêm phần tinh xảo, hấp dẫn. Nói nhảm~ Anh Lu ra tay có thể không đẹp sao!

Động vật nhỏ không quen mặc cổ trang rườm rà như vậy, váy lại dài, lúc bị đẩy ra cậu dẫm lên mép váy nên liền ngã nhào về trước, cũng may là Chanyeol ôm lấy eo cậu. Lu Han ra hiệu cho Sehun chỉnh quạt gió mạnh hơn, những cánh hoa mềm mại lập tức bay nhảy trong không trung, trang trí thêm tuyết hồng cho hai người bị đẩy vào trò đùa quái đản giờ đang ôm nhau.

Cảm thấy như cố tình thế này không được hay cho lắm, Baekie lùi về sau vài bước, lè lưỡi ngẹo đầu nhìn Chanyeol, hai mắt còn lấp lánh ánh sao.

"Xinh không!" Lu Han giúp cậu hỏi ra.

Chanyeol ngại phải thừa nhận trước mặt mọi người, chỉ đưa tay đẩy gọng kính lên, "Ừ, nhìn cũng được."(Rõ ràng là nhìn chằm chằm chưa từng chớp mắt. . .)

Lu Han cực kỳ bất mãn với giọng điều hời hợt của Park Chanyeol, đi qua vịn vai Baekie.

"Vậy thì sao~" Đột nhiên kéo lớp vải quần áo mỏng manh khoác trên vai Baekhyun xuống, bờ vai trắng nỏn lập tức lộ ra, cùng với điểm nổi lên màu hồng nhạt như ẩn như hiện.

"Đủ rồi đấy!!!" Chanyeol gầm nhẹ, xông lên trước ngăn ác ma Lu tiếp tục trò đùa dai.

Sắp phún máu chết rồi! !

Baekhyun thay quần áo ra, mấy người ngồi tán dóc chơi đùa một lúc, sẵn tiện ăn ké cơm tối ở đó luôn(Nghèo dữ dằn thiệt. . .) Gần 8 giờ, vở kịch cuối cùng cũng bắt đầu diễn, người trong hậu trường đều nhốn nháo làm bầu không khí khẩn trương hẳn lên.

"Mau dẫn công chúa nhỏ của cậu đi" Anh Lu vừa nói vừa cầm một mảnh giấy ghi lại số điện thoại cho Baekhyun: "Sau này không có nhà để về thì tìm anh nha!"

Chanyeol liền giật lấy ném đi chỗ khác! Chị em với nhau còn muốn làm nên CP quỷ quái gì!

Ra khỏi rạp hát, Baekie muốn đi xem lửa trại, hai người dọc theo con đường xanh mát đi về phía quảng trường.

Lúc này trong sân trường đã có rất nhiều người, tốp năm tốp ba hối hả đi về cùng một hướng. Hơn nữa, những cổ xe hoa ban ngày đã được trang trí thành linh vật, giờ là từng đàn bò sữa, cừu non đang trở về nông trại, càng làm bầu không khí thêm huyên náo.

Đứng trong biển người, Chanyeol sợ người qua lại xô đẩy Baekie, liền nắm tay cậu chọn đi một con đường quanh co hơn.

Đi ngang bên hồ, tơ liễu bay vào làn nước, khuấy động vầng trăng lưỡi liềm đang soi mình xuống mặt hồ, tạo ra những gợn sóng lăn tăn.

Baekhyun từ phía sau ôm lấy hông Chanyeol, đầu áp lên lưng cậu ấy.

"Yeol Yeol, tớ thích cậu, rất thích cậu. Thích đến trái tim tớ rất bức bối."

Nghe được giọng nói của người kia có chút nghẹn ngào, Chanyeol muốn kéo cậu ra trước mặt nhưng Baekie lại không chịu. Chanyeol đành phải xoay người nâng mặt của Baekhyun lên, hai mắt cậu đỏ như mắt thỏ con, giọt nước trong suốt bắt đầu đảo quanh hốc mắt.

"Sao vậy?"

"Chanyeol. . . lần đầu tiên chủ động nắm tay của tớ. . ."

Vốn chỉ là hành động tùy tiện, lại. . . .

Chanyeol có chút đau lòng, dùng hai tay nâng mặt của Baekhyun, "Chẳng phải hôm nay được trang điểm sao? Ngoan~ Không khóc, lem hết sẽ không đẹp"

"Nếu tớ nghe lời hơn nữa. . . Yeol Yeol sẽ thích tớ sao?"

Chanyeol không tìm được câu trả lời, trực tiếp cúi người hôn lên môi Baekhyun.

Thời gian vừa đúng 8 giờ rưỡi, từ quảng trường vang lên vài tiếng nổ. Những đợt pháo hoa hoặc đỏ hoặc xanh y như kẹo đường, lần lượt lấp lánh ánh sáng đầy sắc màu trên nền trời đêm.

*Vở kịch Turandot: http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-toan-canh/cong-chua-turandot-duoi-ban-tay-cua-truong-nghe-muu-n20090807050754571.htm

  Câu này tính nói lâu rồi mà quên nói >< Tác giả fic này là otaku + theo bên weibo thì bạn ấy ở Nhật nên văn phong và cách đối thoại nặng hơi hướng manga. Để hiểu sâu hơn có lẽ cần "tưởng tượng" một chút vì chuyển cảnh không theo hướng diễn giải như văn đọc mà như trong truyện hình TTvTT  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top