Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

16.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

WARNING H: Chương này có cảnh quan hệ thể xác, không thích thì bỏ qua nhé :>

Biên Bá Hiền cùng Phác Xán Liệt dừng chân tại một quán ăn nhỏ ven đường, nhanh chóng giải quyết bữa tối. Cả hai đều có chung sở thích với nhau là đều không thích ăn những món ăn đắt tiền ở trong những nhà hàng sang trọng rộng lớn, họ thích ăn những món đơn giản ở bên lề đường hơn.

Ăn xong hai người cùng nhau đi xem phim. Phác Xán Liệt đi mua vé, Biên Bá Hiền đi mua bắp rang bơ. Đến khi lần nữa về lại chỗ chờ, Phác Xán Liệt nhìn hộp bắp rang size lớn trên tay Biên Bá Hiền không khỏi ngạc nhiên.

"Mua nhiều vậy, em có ăn hết không?"

"Hết mà, không hết thì anh phải ăn."

Nghe Biên Bá Hiền nói vậy, Phác Xán Liệt chỉ cười cười. Hắn không thích đồ ngọt, nhưng nếu bảo bối mà nói, hắn sẽ tình nguyện nghe theo.

"Xán Liệt, em muốn uống trà sữa, vừa nãy em quên chưa mua nước, lại kia mua đi." Biên Bá Hiền chỉ vào quầy trà sữa gần đó.

Hai người nắm tay cùng nhau đến quầy trà sữa, Phác Xán Liệt không thích đồ ngọt nên đương nhiên hắn sẽ không cần, hắn chỉ mua cho bảo bối của hắn thôi.

"Cho 1 cốc vị dâu."

Nhân viên bán hàng nhìn cặp đôi một lớn một nhỏ đáng yêu trước mắt, niềm nở mỉm cười.

"Cửa hàng chúng tôi đang có chương trình dành cho các cặp đôi. Nếu mua set couple thì sẽ được tặng kèm vòng tay đôi, các cậu thấy thế nào?"

Nghe vậy, Biên Bá Hiền liền sáng mắt.

"Vậy lấy cái đó!"

Nhân viên mỉm cười, liền bắt tay làm luôn hai cốc. Trong lúc chờ đợi, cũng có một vài nữ sinh đến gọi trà sữa, mà mấy người này toàn nhìn họ rồi che miệng nói gì với nhau rồi lại tủm tỉm cười. Thật khó hiểu?!!

"Hai anh ơi, các anh thật đẹp đôi đó, cho chúng em xin một tấm hình được không ạ?" Một nữ sinh mạnh dạn tiến lên trước.

Biên Bá Hiền rất vui vẻ đồng ý, "Được thôi! Xán Liệt, lại đây nào."

Chụp xong vài tấm ảnh cũng là lúc trà sữa được làm xong. Nhân viên đưa đồ cho hai người cùng vòng tay rồi nở nụ cười cảm ơn. Nhìn bóng dáng hai người khuất dần vẫn thầm mỉm cười, "Thật hâm mộ!"

Hai chiếc vòng hạt cườm vô cùng bình thường không hề đắt tiền nhưng đối với cả hai thì lại vô cùng quý giá. Đối với họ, hai chiếc vòng một xanh một hồng này lại vô cùng đẹp, đẹp hơn rất nhiều loại trang sức đắt tiền và có ý nghĩa hơn rất nhiều.

Biên Bá Hiền lấy một cái, đeo vào tay cho Phác Xán Liệt.

"Anh đeo cái này." Rồi cầm cái còn lại tự đeo vào tay mình, "Còn em sẽ đeo cái này."

"Tại sao anh lại đeo màu hồng? Anh phải đeo màu xanh chứ?"

"Vì em thích thế!"

Nói xong liền kéo Phác Xán Liệt vào rạp, "Nhanh lên, đến giờ chiếu phim rồi!"

Bộ phim mà cả hai xem có tên là The Star, là phim hoạt hình. Phim này là Biên Bá Hiền chọn, Phác Xán Liệt thì lại không có hứng cho lắm. Mắt hắn không xem phim mà xem Biên Bá Hiền.

Cậu cũng để ý thấy tầm mắt của Phác Xán Liệt, liền cầm miếng bắp rang nhét vào miệng hắn.

"Nhìn em làm gì? Xem phim đi."

Phác Xán Liệt trợn lớn mắt kinh ngạc. Miếng bắp rang đầy hương vị béo ngậy của đường và sữa đang ở trong miệng hắn!!! Nhưng đây là bảo bối đút cho, hắn đành cố gắng ăn hết. Vừa ăn xong Biên Bá Hiền đã cầm cốc trà sữa vị dâu bên cạnh lên đưa lên miệng hắn. Phác Xán Liệt cũng có chút khát nước, hút thử một ít. Ngọt, nhưng không ngấy, giống như Biên Bá Hiền vậy.

Sống mười bảy năm cuộc đời, lần đầu tiên Phác Xán Liệt đụng vào đồ ngọt, nhưng hắn lại không hề cảm thấy ghét mà còn rất thích vì những thứ đó đều liên quan đến Biên Bá Hiền, bảo bối của hắn, ghét sao cho được.

Xem xong phim, hai người cùng nhau đi dạo trên phố. Tay trong tay, ở cổ tay của mỗi người là một vòng tay có mặt quả táo, một xanh, một hồng, cùng nhau đung đưa dưới ánh đèn màu vàng nhạt của thành phố buổi đêm.

Đi được một đoạn, đột nhiên Biên Bá Hiền nói, "Xán Liệt, về nhà anh đi, em có bất ngờ muốn dành cho anh!"

Phác Xán Liệt không hiểu cho lắm, mông lung làm theo lời cậu nói. Chính bản thân hắn cũng rất háo hức muốn xem thử bất ngờ mà bảo bối muốn dành cho mình là gì.

Về đến nhà, căn nhà mà hắn thuê trông vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Hay thậm chí là không có những thứ mà Phác Xán Liệt tưởng tượng suốt đường đi, hắn khó hiểu quay sang hỏi cậu.

"Bất ngờ đâu?"

"Đây! Em chính là bất ngờ nè!" Biên Bá Hiền dang hai tay ra, bày ra vẻ mặt đầy tự tin nhìn Phác Xán Liệt nói.

Từ lúc cả hai xác nhận cùng một chỗ, Phác Xán Liệt vẫn luôn năn nỉ bảo cậu dọn đến ở cùng hắn. Biên Bá Hiền không phải là không muốn nhưng ba mẹ cậu mới đầu không cho. Hôm nay vì muốn dành cho hắn bất ngờ cậu đã phải mất một khoảng thời gian không ngắn để có thể có được sự cho phép của ba mẹ.

Phác Xán Liệt đương nhiên thích lắm, hắn xúc động kéo Biên Bá Hiền vào lòng hung hăng hôn một hồi rồi mới chịu buông tha cho cậu.

Căn nhà của hắn có hai tầng, mỗi tầng có một phòng tắm, Phác Xán Liệt tắm xong lên giường trước ngồi chờ Biên Bá Hiền, ánh mắt vẫn một mực dán vào cánh cửa nào đó không rời.

Cánh cửa phòng tắm vừa mở, Biên Bá Hiền từ bên trong bước ra. Cậu mặc một chiếc áo phông size lớn dài đến đầu gối, bên dưới không mặc quần, chỉ mặc một chiếc quần lót, đôi chân trắng nõn thon dài cũng theo đó mà được phơi bày ra trước mắt Phác Xán Liệt. Nói ra thì có hơi mất mặt, nhưng đây là thói quen của cậu.

Nhìn thấy mỹ cảnh trước mắt, toàn thân Phác Xán Liệt bắt đầu rục rịch. Hắn cảm thấy máu nóng đang lan dần ra khắp toàn thân, rồi sau đó liền tụ lại ở một chỗ nào đó. Biên Bá Hiền ăn mặc như vậy, làm cho người khác thật muốn phạm tội mà!

Biên Bá Hiền bỏ qua ánh mắt nóng bỏng của Phác Xán Liệt mà leo lên giường nằm, kéo hắn xuống ôm chặt, "Ngủ đi, em mệt rồi!"

Mỹ nhân trước mắt hấp dẫn như vậy, lại còn ôm chặt lấy hắn, cọ cọ tới lui làm cho Phác Xán Liệt càng cảm thấy không ổn. Phác Xán Liệt trở mình, đem Biên Bá Hiền đè ở dưới thân.

Biên Bá Hiền chỉ vừa mới nhắm mắt, còn chưa đi vào giấc ngủ đã bị động tác của Phác Xán Liệt làm cho giật mình, "Anh làm gì vậy?"

Phác Xán Liệt cúi xuống bên tai Biên Bá Hiền, đầu lưỡi khẽ vươn ra liếm nhẹ rồi ngậm vành tai cậu, một tay cầm lấy tay Biên Bá Hiền hướng xuống dưới đặt lên chỗ nào đó, "Em nói xem anh là muốn làm gì?"

Qua hai lớp vải quần, Biên Bá Hiền vẫn có thể cảm nhận rõ được vật nam tính cứng rắn của Phác Xán Liệt đang cương và nóng đến chừng nào, vội rụt tay về, "Anh... đừng như vậy... mai còn phải đi học."

Phác Xán Liệt đã chuyển xuống dưới cổ Biên Bá Hiền từ lúc nào, mút mạnh một cái, để lại trên đó một dấu hôn, "Em quên rồi sao? Mai là chủ nhật."

Nói xong, không kịp để Biên Bá Hiền nói thêm câu gì đã áp môi mình lên môi cậu, từ từ thưởng thức. Biên Bá Hiền ban đầu còn hơi giãy giụa một chút, nhưng sau đó cũng ngưng, vòng tay ôm lấy cổ Phác Xán Liệt, đáp lại nụ hôn của hắn. Cậu biết, ngày này không sớm thì muộn cũng sẽ tới. Thanh âm run rẩy thoát ra khỏi nụ hôn, "Ưm... Vậy... anh nhẹ chút."

Có được sự đồng ý của Biên Bá Hiền, Phác Xán Liệt khẽ cười một tiếng, tiếp tục hôn cậu, tiện tay cởi luôn chiếc áo size lớn trên người cậu ra.

Hắn khẽ hôn nhẹ lên nốt ruồi nhỏ bên khóe miệng Biên Bá Hiền, rồi chuyển xuống cổ và xương quai xanh, mỗi chỗ đi qua đều để lại những dấu hôn đỏ chói.

Khi nụ hôn đi đến ngực Biên Bá Hiền thì chiếc quần lót của cậu cũng bị hắn cởi ra. Phác Xán Liệt phía trên ngậm lấy đầu ngực Biên Bá Hiền mà trêu chọc, bên dưới cũng không quên chăm sóc cho tiểu Bá Hiền. Bàn tay hắn không nặng không nhẹ xoa nắn phân thân của Biên Bá Hiền khiến cho cậu thoải mái.

Lần đầu tiên bị người khác chạm vào bộ phận nhạy cảm, toàn thân Biên Bá Hiền run lên một cái. Dưới động tác thuần thục của Phác Xán Liệt, cậu ở dưới thân hắn cũng chỉ biết ư a thở dốc. Phác Xán Liệt tăng nhanh tốc độ trên tay, phía trên cũng mút mạnh một cái làm Biên Bá Hiền rên rỉ kêu lên, một dòng chất lỏng màu trắng đục phun ra.

Biên Bá Hiền cơ hồ là lần đầu tiên làm loại chuyện này, khuôn mặt cậu sau khi tắm vốn đã hồng hồng bây giờ lại thành đỏ bừng, hai mắt mơ màng, xụi lơ dưới thân Phác Xán Liệt. Nhìn bộ dạng này của cậu, hắn cảm thấy bên dưới hình như lại lớn hơn một vòng rồi.

Tầm mắt Phác Xán Liệt đặt vào tiểu huyệt của Biên Bá Hiền, như là nhớ ra gì đó, hắn vươn tay mở tủ đầu giường lấy ra một lọ gel bôi trơn.

Biên Bá Hiền trợn mắt kinh ngạc nhìn hắn thuần thục đổ gel ra tay, "Anh... anh có thứ này từ bao giờ?"

"Không quan trọng, Bá Hiền, giúp anh."

Phác Xán Liệt đem tay Biên Bá Hiền đặt lên quần mình, Biên Bá Hiền đỏ mặt run rẩy cởi quần cho hắn. Đây là lần đầu tiên hắn gọi tên cậu, từ lúc quen biết đến giờ, hắn luôn gọi cậu là bảo bối. Lần đầu nghe hắn gọi tên mình, Biên Bá Hiền mặc dù đã cùng một chỗ với hắn được một thời gian nhưng vẫn không tránh khỏi việc đỏ mặt cùng với trái tim bất giác đập loạn liên hồi.

Cự vật của Phác Xán Liệt vừa được giải thoát liền mạnh mẽ bật ra, dọa Biên Bá Hiền sợ rúm người, lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt.

Một ngón tay mang theo chút gel bôi trơn lành lạnh tiến vào, Biên Bá Hiền không cảm thấy đau, chỉ là có chút ngứa. Phác Xán Liệt tiếp tục đưa ngón tay vào khuếch trương cho cậu, đến khi đủ rồi liền đưa cự vật đặt trước miệng huyệt, ma sát ngoài nếp uốn mấy rồi liền đi vào.

Cự vật to lớn vừa tiến vào liền được tiểu huyệt bao trọn lấy, bên trong Biên Bá Hiền vừa chặt vừa nóng khiến cho Phác Xán Liệt cảm thấy vô cùng thoải mái.

Nhưng Biên Bá Hiền ở dưới thân hắn thì lại không hề ổn tí nào. Hai mắt cậu vì đau mà nhắm chặt, nước mắt chảy ra, đến môi cũng cắn chặt lại trông vô cùng đáng thương. Biên Bá Hiền thầm nghĩ, đánh nhau cũng không đau như vậy.

Phác Xán Liệt khẽ động một cái, Biên Bá Hiền liền kêu lên, "A... đi ra... đau muốn chết."

Nhìn bộ dạng của cậu, hắn vừa cảm thấy thương mà cũng lại vừa thấy buồn cười. Phác Xán Liệt cúi người xuống hôn lên môi Biên Bá Hiền, bàn tay cũng hướng xuống nắm lấy tiểu Bá Hiền vuốt ve nhằm phân tán sự chú ý của cậu.

Được Phác Xán Liệt ôn nhu chăm sóc, Biên Bá Hiền dần dần thích ứng được. Chỗ dưới cũng không thấy đau nữa, chỉ cảm thấy tê dại cùng ngứa ngáy, cự vật vẫn chôn chặt ở đó mà không làm gì, cậu bắt đầu có chút khó chịu.

"Anh... động đi."

Phác Xán Liệt vốn dĩ đã định động rồi, nhưng nghe Biên Bá Hiền nói vậy, hắn lại nổi ý xấu muốn trêu chọc cậu một chút, lắc đầu: "Gọi lão công, anh liền thỏa mãn em."

"Phác Xán Liệt, anh đừng quá đáng." Mẹ nó, cậu đường đường là một đại nam nhân, lão công cái gì cơ chứ.

"Vậy thôi." Phác Xán Liệt liền đưa cự vật rút ra.

Mẹ nó, hắn châm lửa xong bây giờ muốn bỏ liền bỏ? Biên Bá Hiền hiện giờ phải nói là cực kì khó chịu, không còn cách nào khác ngoài phải nghe theo Phác Xán Liệt, cậu nhỏ giọng gọi, "Lão... lão công."

Phác Xán Liệt mặc dù nghe được hết nhưng hắn vẫn cố giả vờ, tiếp tục trêu chọc Biên Bá Hiền, "Gì cơ? Không nghe rõ."

Con mẹ nó, Phác Xán Liệt, anh cứ đợi đấy, Biên Bá Hiền như là dùng hết sức, hét lên với hắn: "Lão công, lão công, lão công!"

Hai mắt Phác Xán Liệt lóe sáng, cự vật vừa mới rút ra một nửa liền lập tức đâm thẳng vào rồi bắt đầu luật động.

Hai chân Biên Bá Hiền vòng qua hông Phác Xán Liệt, quấn chặt lấy lưng hắn. Cự vật của Phác Xán Liệt mỗi lần đâm vào đều là chỗ sâu nhất, chẳng mấy chốc đã chạm đến một khối cầu nhỏ. Toàn thân Biên Bá Hiền như bị điện giật, khẽ run lên sau đó cả cơ thể liền cứng ngắc. Phác Xán Liệt nhếch miệng một cái, ra sức đâm vào chỗ đó.

"A... đừng... a... chỗ đó... ưm... "

Hắn cúi xuống bên tai Biên Bá Hiền, nhỏ giọng, "Chỗ đó làm sao?"

"Thoải mái... đâm vào chỗ đó." Biên Bá Hiền giờ khắc này đã bị khoái cảm nhấn chìm, cũng không còn đỏ mặt xấu hổ nữa, chỉ theo bản năng mà trả lời, muốn cơ thể được thoải mái hơn.

Phác Xán Liệt tiến đến hôn lên môi Biên Bá Hiền, bên dưới cũng ra sức luật động nhanh hơn, chẳng bao lâu, cả hai đều kêu lên một tiếng thoải mái rồi bắn ra.

Cự vật vẫn được chôn trong tiểu huyệt, Phác Xán Liệt thay đổi tư thể thành Biên Bá Hiền ngồi trên người hắn, vui vẻ nói, "Bảo bối, lần nữa."

Đêm đó, hắn muốn cậu ba lần trên giường, đến lúc vào nhà tắm lại làm thêm một lần nữa mới chịu buông tha rồi đi ngủ.

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top