Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

33

Vào giữa buổi chiều, khi ai nấy đều đang thả hồn vào mấy bài toán chi chít số trên bảng. Thì ở một số lớp nào đó, lại nhao nhao lên vì một vài bình luận dưới bài đăng trên bản tin của trường

*** : Tin tức bùng nổ gì vậy ? Ai tóm gọn lại cho tui đi

=>>> ** : Chấm chấm hóng

=>>> * : Tui cũng ké

=>>> ** : Chuyện là trường đăng thông báo nghiêm cấm hành vi yêu đương không chuẩn mực -> có người hỏi như nào mới chuẩn mực ? -> thì có người đáp là như Phác thiếu và Biện Bạch Hiền lớp 3. Còn vì sao như bọn họ thì tui hông biết

=>>> *** : Lầu trên nên nhận một đoá hoa của tui. Vạn lần cảm ơn

=>>> ** : Ê, ai nói thì giải thích giùm đi trời

=>>> *** : Là sao vậy ? Vì sao lại phải như hai người đó ??????

=>>> * : ?????????????????????

Càng lúc lượt tương tác cùng thảo luận lại càng cao. Ngay cả những người rất chăm chú nghe giảng cũng rục rịch chuẩn bị lôi điện thoại ra xem. Trong khi ngay cả chính chủ vẫn còn chưa hay biết tin gì thì một lần nữa tin tức lại bùng nổ với tiêu đề " Hẹn hò chuẩn mực là như thế này " từ một tài khoản Weibo với hai tấm hình. Một tấm chụp từ phía sau lúc Phác Xán Liệt nghiêng ô che cho Bạch Hiền. Một tấm chụp Bạch Hiền đợi Phác Xán Liệt ở cửa lớp 8

** : cmn tôi thất tình rồi ! Cả hai nam thần đều vụt mất trong tầm tay

=>>> : Bà có cơ hội để nắm hay gì mà mất ?

*** : Đau lòng quá, trai đẹp đều yêu nhau cả rồi

** : Mịa nó, tôi cứ thấy cái tin này vô lý làm sao ý ? Nhưng không thể phủ nhận hai người này quá đẹp đôi

** : Biện Bạch Hiền kia đếch xứng với Phác thiếu

=>>> *** : Xứng hay không còn chờ mày đưa ý kiến à đồ không có cửa ?

=>>> ** : Thế mày có cửa à ?

=>>> **** : Rồi hai đứa này tự nhiên cãi nhau vậy ?

Lướt một loạt Weibo của học sinh trong trường đều là đang bàn tán xôn xao về Phác Xán Liệt với Biện Bạch Hiền. Loạn đến mức trường phải gỡ bài xuống. Lâm Thanh Di hiển nhiên không thể nào bỏ qua chuyện này. Giờ giải lao liền ghé vào tai Bạch Hiền thì thầm to nhỏ

- Này ! Cậu có chuyện gì giấu mình đúng không ?

- Giấu cái gì cơ ? - Bạch Hiền khó hiểu, tay đang viết bài cũng ngừng lại - Mình có chuyện gì có thể giấu cậu sao ?

- * Chậc * Cậu gần đây rất thân với Phác thiếu à ?

- Không p...- Vốn định phủ nhận nhưng cậu cảm thấy có vẻ như Lâm Thanh Di nói cũng có phần đúng. So với lúc đầu thì giữa hai người rõ ràng có tiến triển tốt hơn đi. Cậu cũng không cảm thấy chán ghét con người Phác Xán Liệt nữa. Bạch Hiền liền sửa miệng - Ừm. Cũng rất tốt

- Hả ?

- Mình nói quan hệ cũng không đến nỗi tệ

- Tốt đến mức ngày nào cũng chờ người ta trước cửa lớp à ?

- Phác Xán Liệt giúp mình nuôi mèo, mình đến chăm mèo. Ấy ? Sao cậu biết mình chờ Phác Xán Liệt tan học ?

Lâm Thanh Di thở dài, đưa tấm hình kia cho cậu xem. Ban đầu Bạch Hiền vẫn chưa nắm rõ mục đích của tấm hình kia là gì, vẫn ngây thơ than vãn mấy câu

- Ai lại đi chụp lén thế này ? Chụp mình không đẹp chút nào. Làm vậy thực phiền

- Này ! Vấn đề không phải ở chỗ đó

Lâm Thanh Di gõ gõ vào màn hình - Cậu đọc bài xem náo nhiệt thế nào

Bạch Hiền nhận điện thoại từ tay Lâm Thanh Di, xem một vòng mày càng cau chặt lại. Cuối cùng thở dài, trả điện thoại lại cho Lâm Thanh Di

- Bọn họ bịa chuyện

- Vấn đề không phải họ có bịa hay không. Mà vấn đề ở chỗ cậu sẽ gặp phiền phức

Phác Xán Liệt là kiểu mẫu được rất nhiều nam sinh lẫn nữ sinh trong trường theo đuổi. Chỉ một thời gian ngắn, không ít chuyện như hai nữ sinh lớp 4 đánh nhau vì tranh giành đưa nước cho người kia, một nam sinh lớp 7 sẵn sàng nhốt bạn học trong nhà vệ sinh vì cho rằng người kia thích Phác Xán Liệt,...Rất rất nhiều phiền phức. Lâm Thanh Di lại càng lo hơn cho Bạch Hiền, cậu quá lành tính, bọn họ sẽ được nước lấn tới

- Này Bạch Hiền, hay là cậu....

- Không sao, mình bảo Phác Xán Liệt lên tiếng, bọn họ sẽ không dám làm càng

Bạch Hiền gấp tập lại, quyết định đi tìm Phác Xán Liệt một chuyến. Quả nhiên mọi chuyện đi xa hơn mức tưởng tượng, không chỉ dừng lại ở những bình luận trên mạng. Dọc hành lang rất nhiều ánh mắt săm soi cậu, thì thầm to nhỏ, phán xét

Bước chân Bạch Hiền lại càng gấp gáp hơn đi về phía lớp 8. Bên trong vẫn náo nhiệt như thường ngày, khoảnh khắc Bạch Hiền xuất hiện ở cửa sau lại càng khiến bọn họ nháo nhào hơn

Một tên chẳng biết từ đâu lao đến ngay chỗ cậu, hớn hở chào chón

- Anh dâu, tìm Phác thiếu à ?

- Đừng gọi bậy !

- Gọi bậy cái gì, đã là người của Phác thiếu thì đều là anh của bọn này. Yên tâm, tụi em sẽ bảo hộ anh thật tốt

- Này ! Đó là hiểu lầm ! Tôi muốn gặp Phác Xán Liệt

- À, Phác thiếu đi đánh bóng rồi. Anh qua sân thể dục tìm đi

- Cảm ơn !

Nói rồi liền ngoảnh mặt đi. Trong bụng tên kia thầm nghĩ không hổ danh người của Phác thiếu vừa đẹp lại vừa kiêu, đứng cạnh quá xứng đôi rồi

Bạch Hiền băng băng thẳng ra sân thể dục, bên này đặc nghẹt người. Phần lớn là mấy nữ sinh đến đây xem Phác Xán Liệt, bu kín hàng rào. Bạch Hiền khó khăn lắm mới chen vào được. Trận bóng vẫn còn đang dở, khoảng 5 phút nữa mới hết giờ. Tránh làm mọi người mất vui, cậu đứng vào một góc âm thầm đợi

- Này, Bạch Hiền kìa đúng không ?

- A đúng rồi. Cậu ta đẹp vậy sao ? Nghe danh lâu rồi, lần đầu tôi nhìn tận mắt đó, hiểu sao Phác Xán Liệt lại vừa mắt rồi

- Đến đợi người à ? Waaa tình cảm quá đi thôi !

- Thì ra Phác thiếu yêu đương là như này

Mấy người bên cạnh to nhỏ với nhau, bắt gặp ánh mắt Bạch Hiền liền đánh trống lảng đưa mắt nhìn xung quanh

Hiệu lệnh kết thúc trận đấu vang lên, Phác Xán Liệt lập tức đi về phía cậu. Từ lúc Bạch Hiền xuất hiện ở đây, Phác Xán Liệt đã để ý đến, chỉ là anh vờ tỏ ra không quan tâm. Mà anh cũng biết rõ, cậu đến đây vì mục đích gì

- Chuyện gì ? - Phác Xán Liệt dùng khăn lau sơ qua người cho bớt mồ hôi, từ đầu đến cuối vẫn không hề nhìn thẳng vào cậu - Vinh hạnh thật đó, chẳng phải thời gian giải lao đều tận dụng làm bài tập sao ? Còn có nhã hứng xem tôi đánh bóng ?

- Chuyện đó...chúng ta ra chỗ khác nói đi

- Ra chỗ khác nói ?

Anh vắt khăn lên thành ghế, nhướng mày nhìn cậu - Chuyện gì phải mờ ám như vậy ?

- Cậu...

- Uầy, hai người đang cãi nhau đấy à ? Có gì thì đóng cửa bảo nhau thôi chứ - Một tên trong đám người vừa đánh bóng xong đi đến, giọng nói đùa cợt cắt ngang lời cậu

Bạch Hiền nhíu mày. Mấy người xung quanh Phác Xán Liệt đều chẳng ra làm sao

Phác Xán Liệt cũng không vừa ý tên này, cho hắn một cái lườm sắc bén. Tên kia biết ý, không dám mở miệng nói thêm một chữ, cười gượng gạo rồi tránh đi

- Chuyện gì cậu nói luôn đi !

- Được rồi, trong trường đang đồn thổi không đúng về chúng ta. Tôi cảm thấy rất ảnh hưởng đến danh dự của cậu. Vậy nên c...

- Làm sao ? Ảnh hưởng đến danh dự của tôi à ? Có ảnh hưởng đến cậu không ?

- Tôi...c-cái đó...tôi không sao. Ý tôi là cậu, cậu chắc chắn không thích !

- Ồ ! Vậy hả ? Cậu không sao thì cũng không cần để ý. Tôi không vấn đề

- Này !!

Nói không ảnh hưởng thì không đúng, cậu chỉ là đang lựa lời để nói với Phác Xán Liệt thôi. Ai ngờ tên này lại chẳng thèm để tâm đến như vậy. Vừa làm cậu khó chịu vừa khó xử

- Cậu muốn làm sao ? Đều không ảnh hưởng đến cả hai thì mặc kệ đi chứ

- Không được ! Cậu lên tiếng đi, nói chúng ta không phải quan hệ đó

Bạch Hiền cau mày, không nhận được câu trả lời thoả đáng nên cũng có chút cao giọng. Việc này đã thu hút một số người nhìn về phía này. Nhìn phản ứng gay gắt của cậu, Phác Xán Liệt cũng không hài lòng. Ghét anh đến như vậy ? Bị đồn cùng anh một chỗ liền khó chịu rồi ? Bao nhiêu người muốn còn chẳng được, Biện Bạch Hiền lại một mực muốn phủ nhận

Mặt Phác Xán Liệt xám xịt

- Cậu muốn tôi đính chính ?

- Phải - Bạch Hiền vừa ý gật gật đầu - Mau nói chúng ta không có gì

- Được !

Phác Xán Liệt ngẩng đầu nhìn đám người đang hóng chuyện, lớn giọng bảo

- Tôi và Biện Bạch Hiền không phải như mấy người đồn thổi. Chúng tôi không yêu đương !

Mọi người bắt đầu nháo nhào lên đầy hoang mang. Không yêu đương mà đợi nhau tan học ? Không yêu đương mà che ô cho Bạch Hiền ? Phác Xán Liệt từ bao giờ bắt đầu rộng lượng như vậy ?

Phác Xán Liệt lại nói

- Cậu ấy chỉ xem tôi là bạn - Nói xong, anh dừng một chút. Sau đó lại nói lớn - Còn tôi xem cậu ấy là đối tượng để theo đuổi. Hết !!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top